- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Ngày Tháng Náo Nhiệt Của Tiểu Địa Chủ
- Chương 31: Ổ chó bằng mây (hạ)
Ngày Tháng Náo Nhiệt Của Tiểu Địa Chủ
Chương 31: Ổ chó bằng mây (hạ)
"Không vội, con quên hôm nay là ngày hai mươi lăm à? Muốn đi thì cũng là buổi chiều mới đi được, hiện tại mà đi nói không chừng lại là tay không trở về. Hai đứa ăn trưa xong lại đi." Lệ Nương vội gọi hai người trở về.
"A, đúng rồi, con quên mất. Dạo này thời tiết nóng, Hứa gia gia đan mũ rơm bán rất đắt, hôm nay là ngày hợp chợ mà, vậy mà con quên mất tiêu." Nhị Lang ngượng ngùng vò đầu, cười.
"Con cũng không nhớ, vậy chúng ta ăn cơm trưa rồi lại đi là được, nương, chúng con quay về phòng làm thảm nha." Cận Nương cũng cười rồi xoay người dìu mẫu thân cùng nhau trở về nhà chính.
Chờ giúp đỡ Đại tỷ làm cơm trưa xong, hớn hở ăn cơm, rồi nói với Lệ Nương: "Chúng con đi đến nhà Hứa gia gia."
"Ừ, đi đi."
Vừa ra khỏi nhà chính chợt nghe tiếng của mẫu thân vọng ra từ bên trong: "Từ từ, hai đứa mang chút thạch sương sáo đưa qua cho Hứa lão cha đi, còn có bánh ngọt hôm qua cha mang về cũng mang một bao."
"Dạ, chúng con đã biết, nương, vậy nương vào nhà đi, chúng con đi." Nói xong kéo Nhị Lang quay lại phòng bếp lấy điểm tâm, rồi mới cầm cái giỏ trúc cùng Nhị Lang đi đến nhà Hứa lão cha.
"Hiện tại lúc này chưa đến tháng sáu nhưng không hiểu sao thời tiết lại nóng như vậy? Đệ mới vừa uống nước xong đã biến thành mồ hôi tuôn hết ra ngoài, thật là."
Nhị Lang nói xong lấy tay lau cái trán một lượt, thật đúng là một tay đầy mồ hôi. Cận Nương thấy vậy vội lấy khăn của mình đưa cho đệ đệ.
"Nè, dùng cái này mà lau, hôm nay cũng lạ, còn chưa tới ngày nóng nhất mà đã như vậy, bây giờ chỉ mới qua tiểu mãn* được vài ngày, còn chưa tới tiết mang chủng nữa, nếu vài ngày nữa cứ nóng như vậy thì đến tiết tiểu thử, đại thử**, chắc phải ngâm trong nước mỗi ngày mới có thể thoải mái hơn một chút quá."
"Đệ cũng thấy năm nay dường như nóng hơn so với năm rồi."
"Đệ bao nhiêu tuổi? Còn năm rồi nữa chứ, cha nương nói lời này thì còn không sai, chúng ta cũng chạy đi nhanh một chút đi, mấy ngày này chúng ta nên ít ra ngoài vào lúc giữa trưa nắng gắt là được, chẳng may bị cảm nắng là phải chịu khổ nữa."
Nói xong hai người cũng tự giác đi phía dưới tàn cây hay bóng râm để tránh nắng, vừa nhìn thấy còn mấy chục bước nữa là đến nhà Hứa lão cha, thì thấy dưới tán cây to trước cửa nhà ông ấy có một bé trai mặc yếm, áo ngắn*** ngắn tay không cài lại đang ngồi xổm trên mặt đất nhìn vào cái gì đó lom lom, đợi lúc hai người đi vào mới phát hiện, thì ra là đứa cháu nội nhỏ nhất của Hứa lão cha đang tập trung tinh thần nhìn mấy con giun bò từ trong đất ra.
"Tiểu Bao Tử, gia gia của đệ có ở nhà không, ông ấy đi hợp chợ về chưa?" Nhị Lang nhìn thoáng qua đứa nhỏ đang ngồi trên mặt đất, hỏi.
Đứa nhỏ nghe tiếng nói mới ngẩng đầu lên, đợi đến khi nhìn thấy Nhị Lang, mới lộ ra hàm răng thiếu hai cái răng cửa, cười với hai người, rồi trả lời:
"Gia gia của đệ đã trở lại, hiện đang ở trong sân, đang chỉ dẫn ca ca làm việc, Nhị Lang ca ca, huynh tới tìm gia gia của đệ có việc à, huynh chờ đệ mở cửa cho hai người."
Nhóc vội vàng đứng lên, quay người lại quăng xuống đất đồ vật gì đó rồi chạy vào trong sân nhà, vừa chạy vừa hô lớn: "Gia gia, gia gia, Nhị Lang ca nhà Tiêu Nhị thúc đến tìm ông ạ."
Hai tỷ đệ theo vào sân, vừa mới vào trong viện đã thấy Hứa lão cha đang cùng tôn tử của ông ấy đan bện mũ rơm, nhìn thấy Nhị Lang bọn họ tiến vào vội hỏi: "Nhị Lang, hôm nay hai đứa đến là có việc gì muốn ta làm giúp à?"
"Dạ, Hứa gia gia, vì nhớ tới tay nghề của ông tốt, nên tụi cháu muốn nhờ ông làm giúp một cái rổ, nhưng mà có điểm khác một chút."
Nói xong, cũng không giải thích thêm mà trực tiếp lấy ra một tờ giấy đã chuẩn bị trước từ trong ngực đưa cho Hứa lão cha xem, chờ ông ấy xem xong rồi, nếu có gì không hiểu lại nói tiếp cũng được.
"A, cái này không phải là cái giỏ mây sao? À, ta hiểu được, hai đứa muốn làm chính là ờ một bên lưu lại một cái lỗ hổng, đúng không?"
"Đúng vậy, thật ra nếu ông không làm giống như vậy cũng được, à, cũng có thể làm thành giống như cái áo vậy, ở chỗ lỗ thủng bắt đầu đan nghiêng nghiêng xuống là được, miễn sao ông đan thuận tay là được, chúng cháu chỉ cần dáng vẻ khá giống thôi cũng được."
"Cái này gọi nó là cái giỏ mây, nhưng lại không có tay cầm, nhưng gọi nó là vật chứa đồ thì cũng không giống, rốt cuộc là hai đứa dùng cái này dùng để làm gì, ta hỏi rõ cũng dễ định ra kích thước?"
"Cái này chúng cháu dùng làm ổ cho chó con ngủ."
Hứa lão cha nghe xong lại thấy có chút buồn bực, chó nhà ai lại chiều chuộng như vậy, chỉ là cái chỗ ngủ thôi cũng phải tìm một người chuyên làm ‘ổ chó’ để dùng nữa, lại nghe đứa cháu nhỏ ở một bên không nhịn được mà xì một tiếng, bật cười.
"Nào có ai làm ổ cho chó con đâu, buồn cười chết mất, hai đứa con nít không có việc gì thì ở nhà học đếm, lựa đậu, đừng nghịch ngợm, thời tiết cũng rất nóng, nếu không có việc gì thì nên ngốc ở nhà." Vợ của Hứa lão cha đúng lúc từ trong phòng đi ra nghe thấy liền nói.
"Chúng cháu thật sự không phải đùa giỡn, nương của cháu còn bảo chúng cháu mang đến điểm tâm đưa cho bà nữa kìa, Nhị Lang, đệ giao cho Hứa nãi nãi đi."
"Thật đúng là làm ổ cho chó ngủ à?" Nhìn điểm tâm vừa tiếp nhận tới tay, trên mặt lão thê của Hứa lão cha còn mang theo nghi hoặc, lẩm bẩm.
Nhị Lang gật đầu thật mạnh, nói: "Là thật, bà tin chúng cháu đi, Nhị tỷ của cháu nói, khi làm ra cái này, mọi người sẽ hiểu được, cái kia gọi là gì nhỉ, Nhị tỷ, tỷ nói qua một lần, đệ mới nghe nên chưa nhớ kỹ."
"À, Hứa gia gia, ông ngẫm lại, trong thôn chúng ta bình thường nuôi chó đều là để nó giữ nhà, nhưng ông cũng thường thường đi ra ngoài, chắc hẳn khi ông ở trấn trên sẽ có nghe nói qua, người có tiền thường nuôi những giống chó tốt như nuôi sủng vật đúng không?"
"Đúng, đúng là ‘sủng vật’, khúc sau đệ nhớ rõ, Nhị tỷ, để đệ nói cho. Giống như có người nuôi chim, cá, còn không phải đều ... cho mấy con chim, con cá này chỗ ở sao, những cái đó đều là không rẻ nha. Hứa gia gia, ông thấy cháu nói có đúng không?"
"Ừ, nghe cháu nói như vậy vừa nói đúng thật là có một ít đạo lý, được rồi, hai đứa muốn làm lớn bao nhiêu, còn có yêu cầu nào khác nữa không?"
"Không có, chỉ cần làm theo bản vẽ này hoặc là làm theo dáng vẻ Nhị tỷ của cháu nói lúc nãy đều được ạ, không có yêu cầu khác, ông làm cho chúng cháu dài như vậy, rộng như vậy là được." Nói xong lại ở trước mặt Hứa lão cha khoa tay múa chân.
Hứa lão cha gật đầu đáp ứng: "Được rồi, vậy ta làm cái này cho hai đứa trước, ừm, trước giờ cơm chiều ngày mai đến lấy là được, nhưng đừng giống hôm nay, giữa trưa đội nắng chạy tới, cũng không phải là chuyện gì lớn, phơi nắng bị cảm nắng cũng không tốt."
"Đã biết, Hứa gia gia, chúng cháu về nhà ngay, cái trong giỏ trúc kia là nương bảo chúng cháu mang đến thạch sương sáo ăn giải nhiệt làm từ cây sương sáo, mọi người thừa dịp còn lạnh ăn ngay, hết lạnh hương vị sẽ không ngon như lúc còn lạnh, nếu hiện tại không ăn thì bà treo nó vào giếng, nhưng cũng không thể để qua đêm, hôm nay thật sự là quá nóng, cẩn thận kẻo hư mất." Cận Nương nói.
"Ta biết, trên đường về hai đứa nhớ tránh ánh nắng."
Hai người nói cảm ơn xong rồi theo đường cũ trở về nhà, vừa đến nhà, Cận Nương liền vội vàng đến thùng nước trong sân lấy nước lạnh rửa mặt, thật sự là rất thư thái. Chỉ là nếu có thể tắm rửa khi về đến nhà sẽ tốt hơn, haiiz, không có biện pháp, điều kiện không cho phép nha.
Hiện giờ còn may là khi trời nóng mỗi ngày còn nguyên lành mà ngồi ở phòng bếp tắm rửa bằng cái bồn, trong nhà thật sự là quá nhỏ, vốn là cái phòng kia lúc còn chưa đem sách vào chứa còn có thể sắp xếp đặt một cái bồn tắm lớn để thoải mái tắm một chút, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể như thế.
Càng nghĩ Cận Nương càng chờ mong đến ngày mốt cùng phụ thân đi đến cái ‘toà nhà lớn’ trong truyền thuyết kia, nếu thật sự có thể mua được, phòng ở đủ lớn thì sau này đừng nói đến tắm rửa, ngay cả cái ‘nhà vệ sinh’ làm cho Cận Nương căm thù đến tận xương tuỷ kia cũng có thể giải quyết dễ dàng, việc này thật sự là. . .
"Nhị muội, muội mặt rửa xong rồi, không đi vào nhà chính mà ngồi, một người ngồi đó ngơ ngác ở trong sân làm gì vậy? Còn cười một mình vui vẻ đến như vậy, hay là phía trước phơi nắng bị cảm nắng? Nhanh đến đây cho tỷ xem xem."
"Đại tỷ không có việc gì, muội đang nghĩ nếu ngày mốt muội với Nhị Lang cùng phụ thân đi nhìn cái nhà kia, nếu thật sự tốt như vậy, đến lúc đó nhà của chúng ta mua vào rồi, chúng ta cũng có thể ở rộng rãi một chút, vừa mới nghĩ đến lúc này đã bị tỷ đánh thức, hì hì."
"Đúng vậy, nếu có thể thuận lợi như vậy thì tốt rồi, đi, mau vào phòng, tỷ vào phòng bếp lấy thạch sương sáo cho mấy đứa ăn, xem xem, mặt phơi nắng đều đỏ hết." Nói xong tiếp nhận bồn rửa mặt từ Cận Nương bưng trở về phòng bếp.
Thật sự là buồn ngủ có người tặng gối đầu, đến nơi này cũng đã hơn một tháng, vừa nghĩ khi nào thì có thể quay về làm nghề chính của nàng, mà gặp phải cái tin tức như vậy thật là quá tốt. Vốn đang nghĩ mặc kệ thế nào cũng phải cải tạo một chút nhà vệ sinh trong nhà trước, tránh cho mỗi lần đi vệ sinh vẫn luôn lo lắng đề phòng, nhất là buổi tối, tuy rằng không đến mức giống cái cảnh đi vệ sinh lại rơi vào hố phân mà chết đuối, nhưng vẫn là vô cùng khó chịu.
May mắn nơi này đi vệ sinh đã có thể dùng giấy, ngay cả nhà bình dân nhất cũng đều có thể dùng được, chỉ là chất lượng giấy kém một chút, nhưng cũng là dễ chấp hơn dùng cái kia. . . . . . , nếu còn dùng cái ‘xí trù’**** kia , thật sự không có cách nào sống nỗi.
Xem ra chuyện thứ nhất khi mua được cái nhà kia chính là phải làm cách nào để khuyên cha nương làm cái ống dẫn nước thải, cho dù không thể lập tức tìm người làm ra cái bồn cầu tự hoại làm cho người ta hoài niệm, ít nhất cũng phải làm được cái bồn cầu có thể ngồi mới tốt.
Cận Nương vừa nghĩ vừa đi vào nhà chính, thì thấy mấy đứa nhỏ đang giúp mẫu thân cùng nhau phân vải vụn trong nửa bao tải còn lại, xem ra nghĩ muốn cải tạo nhà vệ sinh vẫn phải để qua một bên trước, vẫn là đem một sân vải lẻ này làm thành đồ vật để kiếm tiền mới là đúng đắn, có bạc thì làm chuyện gì đều thuận tiện không phải sao. Nghĩ như vậy, Cận Nương cũng nhanh chân hơn, bắt đầu gia nhập tiến vào công việc.
Khi đến lúc ăn cơm tối đã chia thành hai chồng vải tốt và vải bông, tuy rằng còn không kịp phân chia màu sắc, nhưng vẫn còn nhanh hơn ngày hôm qua một ít. Người một nhà ăn cơm xong, lại bắt đầu bận rộn, hôm nay Lệ Nương có kinh nghiệm của ngày hôm qua nên chỉ mới qua không tới nửa canh giờ đã dẫn mấy đứa nhỏ đi về phòng bọn họ trước, chờ an trí tốt hết thảy mới lại trở về nhà chính.
******************
* Tiểu mãn : một trong 24 tiết khí của Trung Quốc ( vào ngày 20-22/5 âm lịch).
** Tiểu thử, đại thử: cũng nằm trong 24 tiết khí của Trung quốc. Trong đó, đại thử là chỉ một trong những ngày nóng nhất trong năm ( vào ngày 22- 24/ 7 âm lịch).
*** áo ngắn: áo không dài qua mông, thường là dân thường mặc, khác với trường bào (áo dài) thường là thư sinh, nhà giàu, quan lại mặc.
**** xí trù: vật dùng để vệ sinh lau chùi sau khi đi WC trong thời cổ đại.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Ngày Tháng Náo Nhiệt Của Tiểu Địa Chủ
- Chương 31: Ổ chó bằng mây (hạ)