Chương 10: Kết thúc chính văn

Sinh!!! Hơn nữa phương thức sinh là bồn tắm Ngày Tháng Không Có Điều Hòa - Chương 10: Kết thúc chính văn

Lần chích cuối cùng của Tề Tắc Nam đã qua gần một năm, Phương Diễn từ ở công ty viết bản thảo đến chuyên trách ở nhà viết, Tề Tắc Nam cũng chính thức từ trong tay phụ thân hắn tiếp nhận công ty.

Từng ngày qua đi, tiểu bảo bối vẫn luôn không có tới, bất quá hợp lý, dù sao cũng là nam nhân sinh con không phù hợp nhân thể. Cho nên hai người quyết định tùy duyên, có liền có, không có liền tiếp tục thế giới hai người, mỹ tư tư.

Vẫn là Tề mẫu phất tay quyết định làm vợ chồng son đi ra ngoài chơi, còn không có uống mấy ngụm trà nóng Tề ba lại chạy về công ty xử lý sự vụ hằng ngày.

Phương Diễn ghé vào lan can ban công trong phòng, trông về phía xa một mảnh xanh thẳm, quay đầu lại cùng người đang thu thập quần áo nói: “Đã lâu không cùng nhau đi chơi.”

Tề Tắc Nam treo quần áo vào tủ, đi ra ôm eo Phương Diễn, cúi đầu cọ cọ đầu tóc người trong lòng ngực: “Mấy năm trước vội một chút, về sau mỗi năm đều đi.”

Nói dễ nghe là xuất ngoại du ngoạn, kỳ thật hai người trừ bỏ ăn cơm liền không ra cửa. Phương Diễn tỏ vẻ nghỉ phép thật sự là quá mệt mỏi, vẫn là ở nhà đuổi bản thảo tương đối thoải mái.

Vợ chồng son ở một tuần, có ngày Phương Diễn từ tủ lạnh lấy ra chân gà ngâm chanh trước một đêm, chuẩn bị ăn, nhưng Phương Diễn mới vừa mở nắp, tay còn không lấy chân gà liền có cảm giác muốn phun, cầm chân gà ra tới liền càng muốn phun ra. Phương Diễn đi WC nôn khan xong, về phòng khách quan sát chân gà trên bàn như thuốc gây nôn, đột nhiên nghĩ tới cái gì, cầm di động xuống lầu.

Dì ở tiệm thuốc ánh mắt tò mò, Phương Diễn mua mấy que thử thai.

Ngồi trên bồn cầu cầm mấy que thử thai, đều hiện hai vạch, nội tâm Phương Diễn bình tĩnh. Ngồi yên trên bồn cầu một lúc mới chậm rãi sờ đến bụng nhỏ, ý cười cũng càng ngày càng rõ ràng.

Phương Diễn đứng dậy ném que thử thai vào thùng rác, thừa một cây tương đối nhỏ chỉ dùng khăn ướt lau khô, về phòng ngủ ở phòng giữ quần áo đặt trong tủ đồng hồ Tề Tắc Nam. Tâm tình sung sướиɠ ra cửa mua thức vật, chuẩn bị bổ thận cho Tề Tắc Nam lần trước vất vả.

Tan tầm về đến nhà Tề Tắc Nam mới vừa mở cửa, liền nghe được Phương Diễn ở phòng bếp hừ ca. Đổi xong giày đi qua, ôm eo người đang xắt rau, hôn sườn mặt cậu, thấp giọng: “Như thế nào hôm nay đặc biệt vui vẻ?”

Phương Diễn đẩy khuỷu tay ra sau một chút, ý cười mà nói: “Đợi lát nữa lại nói, anh trước đi thay quần áo, lập tức có thể ăn.”

Tề Tắc Nam dùng tay nắm cằm cậu, nhanh chóng ở trên môi hôn một ngụm, cũng cười nhỏ về phòng ngủ thay quần áo. Mới vừa kéo ra tủ đồng hồ muốn đặt đồng hồ vào, dư quang nhìn đến một thứ không liên quan tới đồng hồ, duỗi tay lấy ra, nhìn kỹ một chút, Tề Tắc Nam giống điên rồi ném đồng hồ chạy xuống phòng bếp.

Phương Diễn mới vừa đặt một mâm rau hẹ xào trứng gà trên bàn cơm, đã bị người lao tới mềm nhẹ ôm chặt trong ngực. Người kia không ngừng kêu bảo bối nhi, mυ"ŧ hôn trán cậu. Hai tay Phương Diễn ôm eo người trước mặt, ngẩng đầu cùng Tề Tắc Nam hôn môi, đầu lưỡi liếʍ qua môi mỏng, từ môi linh hoạt chui vào.

Hai người hôn xong, chống trán nhau thở dốc.

Tề Tắc Nam: “Anh yêu em, cảm ơn.”

Phương Diễn nhìn lại hắn, nói: “Không cần cảm ơn, em nguyện ý.”

Ngày hôm sau, Tề Tắc Nam không đi làm, buổi sáng lên liền vui sướиɠ hài lòng dắt Phương Diễn đến bệnh viện tư nhân nhà mình đầu tư tiến hành kiểm tra.

Kiểm tra kết quả là có tám tuần, hiện tượng nôn nghén khả năng sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, cũng có khả năng sẽ biến mất, yêu cầu chú ý, nếu quá nghiêm trọng phải đến bệnh viện kiểm tra. Tề tiên sinh mới nhậm chức phụ thân nghiêm túc nghe bác sĩ kiến nghị, tỏ vẻ sẽ nghiêm khắc chấp hành.

Vì làm lúc Phương Diễn sinh không khó khăn, Tề Tắc Nam phi thường khống chế thể trọng cậu. Nôn nghén ba tháng đầu không nghiêm trọng, ăn uống cũng tốt không đến chạy đi đâu. Tề tiên sinh ở thời gian một tháng ngắn ngủn, trù nghệ lên nhanh. Mang thai sau ba tháng bắt đầu mỗi ngày sớm muộn tản bộ, chờ bảo bảo càng thêm ổn định Tề tiên sinh liền bắt đầu tiến hành bồi Phương Diễn tập yoga.

Phương Diễn lý giải Tề Tắc Nam vì cậu tốt, nhưng có đôi khi cũng sẽ phi thường muốn ăn một ít đồ vật. Thường thường lúc này Tề Tắc Nam đều sẽ không cự tuyệt, đều sẽ mua, mua không được liền tự làm.

Chín tháng, Tề Tắc Nam đã thu thập tốt, bồi Phương Diễn cùng nhau tới bệnh viện, ban ngày ở bệnh viện làm việc, chỉ có bất đắc dĩ mới ra cửa. Phương Diễn đứng lên đã không thấy mũi chân, hài tử không lớn, bác sĩ cũng nói lúc sinh sẽ đơn giản một chút.

Bọn họ thương lượng chọn ở trong nước sinh nở. Chỗ tốt là Phương Diễn có thể tìm tư thế thoải mái dùng sức, hơn nữa sức nước nổi sẽ nâng bụng, giảm bớt áp lực đối thân thể. Tiếp theo ở trong nước, cơ bắp sẽ thả lỏng, cổ tử ©υиɠ khuếch trương sẽ mau rất nhiều, giống nhau không cần làm ngoại thiết. Quan trọng nhất chính là ở trong nước cảm giác đau sẽ giảm bớt, đây là nguyên nhân Tề Tắc Nam kiên trì chọn trong nước.

Ở bệnh viện không đến hai tuần, Phương Diễn sau khi ăn xong tản bộ cảm giác bụng có điểm kỳ quái, trở lại phòng đi WC mới phát hiện vỡ nước ối, đi ra ngoài kêu Tề Tắc Nam, làm hắn cùng bác sĩ thuyết minh tình huống.

Bác sĩ tiến vào lúc kiểm tra một chút, nói phải đợi một lúc, mới có thể vào trong nước.

Tề Tắc Nam khẩn trương, đỡ Phương Diễn đi tới đi lui đều có điểm run rẩy. Ngược lại người chuẩn bị sinh tới an ủi hắn: “Đừng khẩn trương, anh không phải sẽ bồi em sao? Nhất định sẽ thuận lợi, ân?”

Hai người vừa đi một bên nhìn hộ sĩ ở phòng xả nước bồn nước nhập khẩu chuyên dùng cho sinh nở.

Chờ tới lúc xuống nước, Tề Tắc Nam giúp Phương Diễn cởϊ qυầи, đỡ người vào bồn sinh nở, sau đó vọt vào WC vọt một lần, tròng áo trên cùng qυầи ɭóŧ lại vọt ra, dựa theo chỉ thị bác sĩ đỡ đẻ vào trong nước, ngồi sau Phương Diễn, làm người dựa mình.

Tuy đau đớn ở trong nước giảm bớt, nhưng không phải chỗ chuyên môn sinh hài tử. Lúc hộ sĩ nhắc nhở bắt đầu dùng sức, Phương Diễn dùng sức đến móng tay đều véo thịt cánh tay Tề Tắc Nam. Hắn ở bên tai cậu nhẹ giọng an ủi, hổ khẩu một bàn tay bị Phương Diễn cắn, một tay khác theo hộ sĩ chỉ thị ở trên bụng nhỏ, lúc cần thiết phải thúc đẩy.

Cũng may hài tử lớn lên tương đối nhỏ, Phương Diễn dùng sức hơn mười lần, hài tử liền ra tới. Hộ sĩ lập tức ôm hài tử ra, nhìn thoáng qua giới tính, cùng hai vị phụ thân còn ở trong nước nói: “Là con trai.”

Cắt đoạn cuống rốn xong ôm tới giường trẻ con bên cạnh.

Tề Tắc Nam cũng ở bác sĩ chỉ huy ôm Phương Diễn ra nước.

Đặt người ở trên giường thay đổi áo trên, lúc bác sĩ kiểm tra, Phương Diễn ngẩng đầu nhìn mắt Tề Tắc Nam đỏ, cũng có dấu vết nước mắt chảy xuống, không khỏi bật cười:

“Như thế nào còn khóc.”

Tề Tắc Nam không nói lời nào, yên lặng vào WC tẩy khăn lông, ra tới bác sĩ đã kiểm tra xong rồi, dặn dò ba ba vài câu liền ra cửa, bảo bảo cũng kiểm tra rửa sạch xong đặt bên cạnh Phương Diễn. Tề Tắc Nam cầm mấy cái ôn khăn lông ra lau hạ thân cho cậu. Lau xong đặt một bên, cúi đầu chôn ở cổ Phương Diễn.

Tề Tắc Nam hít cái mũi: “Bảo bối nhi, anh yêu em.”

Phương Diễn giơ tay sờ soạng đầu hắn, nói: “Em cũng yêu anh.”

Hết

Tác giả:

Từng xem qua một câu: “Ngươi gặp được đúng người, hôn nhân mới là cần thiết.”

Đồng dạng, hy vọng sinh hài tử là bởi vì yêu, mới trở thành muốn.

Kết cục vì lúc trước nhìn đến một hài tử sinh trong nước, cảm thấy phương thức này thực không tồi. Trong nước sinh chỗ tốt là ở Baidu trích, phương thức này có tốt có xấu, dù sao cũng là tiểu thuyết, cho nên chỉ được chỗ tốt, chỗ xấu lựa chọn làm lơ. Sinh hài tử ta loạn tưởng, không phù hợp thực tế.

——————————