Ngày Tận Thế: Đại Dịch Zombie


Chuơng 6: Tình cảm trong hoàn cảnh sống còn.
Sau khi đã xử đẹp bọn zombie để giải thoát cho Hà và bạn mình.

-Tuấn ơi!Huhuhu -Hà vừa chạy đến vừa khóc và ôm chầm lấy Tuấn.

-Um!Không sao đâu có Tuấn ỡ đây rồi! -Tuấn ôm lấy Hà vỗ về(Mẹ! khúc này thằng nào mà không ôm gái thi xác cmn định là gay đê ).

-Hà sợ quá Tuấn ơi!Ba mẹ Hà...ba mẹ Hà!-Nói đến đây thì Hà òa khóc nức nở.

-Tuấn biết mà!Hà không cần nói nữa đâu!-Tuấn hiểu rằng từ giờ phút này mình sẽ là người còn lại bên cạnh Hà vì ba mẹ của Hà đã không còn để che chở cho Hà nữa và Tuấn sẽ làm cái nhiệm vụ đó.

-H mới biết ak nha!Thì ra hot girl khối đi thích Tuấn-vua ngủ ak!-Thì ra là Vy,một girl xinh của lớp tuy không bằng Hà nhưng mỗi khi cười là mắt lại cười theo(Đôi mắt biết cười đấy các bợn )

Vâng! H thì Tuấn đã hiểu sao Học lại xung phong dẫn đầu như vậy:Học thích Vy rồi!Tuấn quay sang nhìn Học như phải biết chắc chắn về suy nghĩ của mình.Và đúng như vậy.

-Bạn tên j thế?-Học hỏi Vy.

-Mình tên là Vy còn bạn tên j?-Vy nhìn học cười mỉm.

-Mình tên là Học,cứ gọi mình là super đẹp trai!-Học hóm hỉnh nói và Vy lại cười tít mắt,Tuấn biết Học là chuyên gia pha trò khi gặp Girl xinh nên không bắt ngờ gì về thái độ của thằng bạn.Điều Tuấn lo ngại bây h là thêm Hà và Vy ak mà thêm Nhi-người bạn cùng lớp nói sao nhỉ,đội trưởng đội thể dục dụng cụ ỡ trường Tuấn và là người cá tính,tài giỏi cũng như không thiếu phần xinh đẹp.

-Uhm!Vậy là có tổng cộng là 8 người,đi thế này không biết có j là nguy hiểm không!-Tuấn thầm nghĩ.

-Bọn mày ra đây,tao có chuyện muốn nói!-Tuấn quay sang Hùng,Học,Luân nói và hướng về Hà và bạn.-Mọi người đứng đây chút nhé,bọn mình bàn chuyện chút!.

-Trông giùm mình cô bé này!-Luân trao cô bé cho Nhi-Ak!Mà em tên j thế,anh chưa biết tên em!-Luân quay xuống hỏi cô bé.

-Em tên là Như!-Cô bé đáp và nở nụ cười thật tươi.

-Vậy Như đứng đây với các chị nhé,anh ra đây chút rồi quay lại!-Luân ân cần nói

-Dạ!Anh đừng bỏ em lại nha!-Cô bé vừa nói vừa chạy đến với Hà.

Luân cười nói vì biết rằng cô bé cũng như mình chỉ còn lại một mình không còn ai là người thân thích,hai người từ giờ phút này phải nuơng tựa vào nhau mà sống trong cái thế giới lúc nào cũng đầy zombie và không biết thứ j sẽ chờ đợi phía trước:Một tuơng lai tươi sáng hay Những ngày tháng trốn chạy khỏi bóng đêm không có hồi kết.Tất cả đều phải dựa vào chính mình và thêm một chút may mắn mà thôi.

-H sao đây?-Tuấn hỏi Học.

-Sao là sao?Mày nói khó hiểu quá!-Học vừa nói vừa nhìn về phía Vy.

-Ý thằng Tuấn nói là giờ mà thêm 3 người có ảnh hưởng j nữa không?Đúng không Tuấn?-Hùng quay sang nhìn Tuấn mà nói.

-Uhm!-Tuấn gật đầu.

-Theo tao thì chúng ta không thể để họ ở lại được,đã cứu thì phải mang đi!Và để còn có người nhìn ngó bé Như khi tao đi đây đó thì sao?-Luân nhìn về bé Như mà nói.

-Vậy chúng ta giơ tay bỏ phiếu?Ai muốn cho 3 người họ đi cùng?-Tuấn hỏi bạn mình và tất nhiên cả 3 cùng giơ tay,Tuấn chỉ muốn mang một mình Hà đi chư không phải mang theo ai khác nhưng trong tình huống này thì không còn cách nào khác là đưa cả 3 người cùng đi.-Vậy thì đi thôi:Chúng ta nên bảo vệ từng người chứ khi có chuyện xảy ra thì...!-Tuấn thở dài.

-Vậy để tao lãnh trách nhiệm bảo vệ Vy!-Học giơ tay đầu tiên và Tuấn biết là sẽ như thế nên không phản đối vì Tuấn biết Học sẽ làm được.

-Vậy Hùng! mày sẽ bảo vệ Nhi!ok chứ?-Tuấn quay sang Hùng nói.

-Tao ak hả?Sao không kêu thằng Luân?-Hùng đơ mặt.

-Nó thì bảo vệ bé Như còn chưa đủ hay sao mà còn mua việc thêm!-Luân gật đầu với lời Tuấn nói.

-Hừm!-Hùng cau mặt

-Chúng ta đi được rồi,Học sẽ bảo vệ Vy,Hùng sẽ bảo vệ Như,ok!-Tuấn phân công xong rồi quay sang Hà.-Đi sát mình vào nhé!

-Uhm!-Hà lí nhí đáp.

-Tui là Hùng có trách nhiệm bảo vệ cô!-Hùng đứng trước mặt Nhi,nhìn từ vị trí này thì Tuấn thấy Hùng cao hơn Nhi một chút nhưng thôi không sao vấn đề không phải ở chiều cao.

-Làm như tui cần bảo vế ấy!Hừ -Nhi làm mặt lạnh và không thèm nhìn Hùng.

-Thôi 2 người trẻ con thế được rồi đấy,chúng ta lên đường thôi!-Luân cầm tay bé Như

-Nhưng chúng ta đi đâu ấy?-Vy ngây thơ hỏi.

-Ak!Hiện giờ chúng ta wa siêu thị để kiếm luơng thực và thức ăn trước đã.-Học nhìn về phía Vy giải thích.

-Nhưng trời cũng gần tối rồi mà siêu thị còn xa làm sao chúng ta tới đó được!-Hà nhìn đồng hồ thì biết lúc này cũng đã 6h mặt trời gần tắt nắng.Thời gian này mà còn ở ngoài đường thì chỉ có chết.

-Hay là chúng ta về nhà Vy vì nhà Vy gần đây nhất!Chúng mình là con gái cần phải tắm và chúng ta cần phải nghỉ qua một đêm thì mai mới mắt đầu dc chứ!-Nhi nêu ý kiến

-Uhm!Được đó mà ba Nhi đang làm cho quân đội có khi nào ở nhà có vũ khí không chừng!-Nhi mừng ra mặt vì biết ba mình sẽ để vũ khí ở nhà nhưng Nhi cũng buồn vì ba mình không liên lạc được tin tức và cả mẹ cũng thế.

-Vậy còn đợi j nữa!Đi thôi!-Tuấn cầm tay Hà dẫn đi,dù gì thì Tuấn cũng thấy qua nhà Nhi chơi một lần.

Đi được một đoạn cũng đến được nhà Vy:ngôi nhà có 3 tầng cổng sắt kiên cố bao quanh là những bức tường mà zombie cũng không vào được,dù gì Tuấn và các bạn cũng cần tìm thêm vũ khí và nghỉ ngơi sao một ngày vất vả chạy trốn,chiến đấu với zombie.

-Tụi mình đi tắm đi!-Vy hí hửng nói.

-Mấy ông không được nhìn trộm nha!-Hà đỏ mặt kêu lên.

-Ở ngoài này có j thì hét lên!-Nhi nói và cầm tay bé Như-Vào đây để chị tắm cho cưng!

-Bật tivi lên để xem có tin tức j không!-Học nói và mở tivi lên.

-Hừ!Dịch bệnh này thật nguy hiểm,không biết có phải là năm tận thế không nữa!-Tuấn ngã người vào ghế suy nghĩ.

-Hay chúng ta nghí vào xem một chút được không!-Học hí hửng nói và mắt nhìn về phía nhà tắm nơi phát ra nhưng âm thanh của mấy đứa con gái đang đùa giỡn(anh em mình nghe thế còn muốn xong nữa là ).

-Thôi cho tao xin 2 chữ Bình An!-Luân mệt mỏi nằm xuống ghế dài.

-Ê tụi mày tao tìm thấy một tủ đạn nek!-Hùng nói to,Luân,Học,Tuấn chạy đến xem thì thấy trong tủ chứa nhưng hộp đạn rất nhiều và bên cạnh là một cái tủ sắt khóa kính.

-Có đạn nghĩa là có súng!Chúng ta cậy cái tủ này ra nhanh lên!-Tuấn mừng và đi tìm một thanh sắt đế cậy tủ ra.

''Bặc''-Tiếng cánh cửa bật ra.

-Trời!Kho vũ khí của quân đội hay sao thế này!-Hùng sững sờ nhìn đống vũ khí.

-Khẩu m1a1 bán tự động đây mà!-Luân nhìn lên săm soi

-Còn đây là Knight SD súng nhắm đã cải tiến.!-Luân nhìn sang cây Knight SD.

-Còn đây là Shotgun Ithaca M35 của quân đội hay dùng!-Luân mắt sáng rõ ra.

-Làm sao mày biết hết chúng!-Học trợn to mắt nhìn bạn mình.

-Tao từng được một người chú dẫn vào kho vũ khí quân đội mà lúc trước tao khoe tụi mày không tin ấy!-Luân nhìn ra vẻ trách móc.

-Cũng may mày không phải kẻ thù!-Tuấn nhìn bạn mình hài hước nói.

''Cạch''-Tiếng phòng tắm mở cửa,và tất nhiên cả 4 thằng quay đầu lại nhìn.

-Muốn xem cài j!Hừ !-Nhi ngúng ngấy dẫn bé Như cùng Hà lên lấu trước.

-Tụi mình lên ngủ phía trên,có j thì gọi nha!-Vy cười và Học đuơng nhiên thích đôi mắt biết cười đó.

-Thôi chúng ta còn việc phải làm,4 người ngồi lắp đạn vào súng sớm rồi đi ngủ.-Tuấn nêu ý kiến.

''Gruuuuuuuuuuuuuuu''-Một tiếng gầm dài.

-j thế!-Học chạy ra ban công(tầng 2)nhìn xuống.

-Xuỵt!-Tuấn nói nhỏ như nhắc nhở bạn mình.

CHUƠNG 7:NGÀY THỨ HAI TRỐN CHẠY.

Họ đã đến được siêu thị nhưng có j bất ngờ ở đây?Một sự kiện mà họ không thể nào quên được?Đó là..........

Hãy đón đọc CHUƠNG 7.

TO BE CONTINUE......

Nguồn: Lụm, nhặt nên đừng ném đá .-.

Thêm Bình Luận