Ngày Tận Thế: Đại Dịch Zombie


Chương 5: Người quen.sự bất ngờ trên đường đi.
Chúng ta tạm thời quay lại AREA 51 nhé.

-Chúng ta đã gây ra chuyện j thế này!-Jack thất thần nói.

-Không ngờ thứ thuốc đó lại có tác dụng,h chúng ta phải điều chế gấp vac xin để khống chế bệnh dịch này trước khi toàn thể loài người biến thành zombie!-John vừa nói vừa cố gắng tìm lại cách pha chế virus mong có thể tạo ra vắc xin.

-Không còn nữa đâu,tài liệu để chế tạo virus đó tôi tưởng như là vô dụng nên đốt nó đi rồi!-Jack nói xong ngồi ôm mặt.

-Không!Cách pha chế đó tôi đã lưu lại trong máy tính của mình đề phòng nó có tác dụng!-John đã tiên liệu trước tình huống mà mọi loại thí nghiệm có thể thành công,toàn bộ những thí nghiệm dù thất bại hay thành công anh đều ghi chép vào trong máy tính cá nhân.

-Vậy chúng ta bắt đầu điều chế chứ!-Jack đứng dậy hồ hởi nói.

-Nhưng chiếc máy tính không nằm ở đây,nó nằm ở trong tầng hầm dành riêng cho tôi,ở đại học Harvard!-John buồn chán nói.

-Vậy chúng ta đi thôi,còn đợi j nữa!-Jack nói và mở cửa phòng thí nghiệm cùng John chạy ra sân để máy bay,trực thăng.

Hai người tiến thẳng vào đường hầm để ra sân trước ,chỉ còn mở cổng là họ sẽ thoát được khỏi nơi đây thì bỗng một toán zombie xuất hiện trước mặt.

-Trời ơi!-Cả 2 đồng thanh hét to.

-Vậy là bọn zombie cũng đã vào đến tận đây rồi sao!-Jack hốt hoảng khi biết cả 2 sắp thành những miếng mồi ngon cho zombie.

-Cả nơi đây cũng không còn an toàn nữa rồi!-John chấp nhận hiện thực trước mắt và quyết định buông xuôi.

''Đùng đùng đùng''

Cả hai người ngước mắt lên nhìn thì trông thấy một người lính thủy quân lục chiến đứng ngay trước mặt 2 người cầm súng D.E và bắn xối xả vào lũ zombie.

''Tạch tạch''

-Hết đạn rồi!2 người núp nhanh đi!-Người lính ra lệnh rồi móc ra trái lựu đạn và ném về bọn zombie đang xông đến.

''Bùm''-Một tiếng nố long trời lỡ đất làm bọn zombie số thì banh xác số thì chết cháy.

-Cảm ơn anh!Không có anh chắc tụi tôi đã chết!-Jack giơ tay ra định bắt tay cảm ơn.

-Không có gì!Mà tôi là con gái nhé,không phải là con trai đâu mà anh gọi thế,mà anh không nhớ em là ak Jack!-Đến lúc này thì nàng lính mới mở mũ ra,là một người con gái tóc ngắn,đôi mắt to và đen với cài nhìn đầy mê hoặc,cộng với thân hình bốc lữa(Tôi dự đoán là như thế )

-Ớ! -Jack tròn mắt nhìn.-Lisa phải không?-Jack nhìn về phía cô nàng như không biết là đúng hay sai.

-Anh tệ thật đấy Jack!Chúng ta quen nhau từ hồi cấp 3 cho đến khi vào anh vào đại học còn em theo bố vào Quân đội và làm cho AREA 5,không ngờ chúng ta lại gặp lại nhau!-Lisa nhoẻn miệng người và bắt tay Jack và John.

-Chúng tôi định thoát khỏi nơi đây đi đến đại học Harvard để lấy công thức chế tạo virus rồi dựa theo đó để làm ra vắc xin,cô đi với chúng tôi chứ!-John nói ra ngay lập tức và nhìn về phía Lisa.

-Vậy chúng ta còn chần chừ j nữa,tôi lấy thêm mấy hộp đạn,lựu đạn rồi lên đường!-Lisa nói và chạy ngay vào kho vũ khí lấy thêm 3 hộp đạn và 5 trái lựu đạn rồi ra dấu hiệu cho Jack và John đi theo.

Cả 3 chạy thục mạng ra hướng chiếc trực thăng,nhưng mọi chuyện đã không thuận lợi:Cần ít nhất 5 phút để khởi động và làm cho trực thăng cất cánh được,ít nhất một người phải hy sinh ở lại cản đường bọn zombie đang xông đến.John nhanh tay chạy đến xác một người lính lấy vũ khí và lựu đạn cột vào quanh người.

-Đây là chiếc chìa khóa để vào trong tầng hầm!-John móc ra một chiếc chìa khóa và trao cho Jack.-Tôi biết anh sẽ làm được nếu không có tôi!.

-Không chúng ta phải cùng đi!Anh không được chết ở đây,còn vợ con anh thì sao!-Jack không muốn bỏ lại bạn mình mà chạy như một kẻ hèn nhát .

-Không anh đi đi!Nêu anh không đi thì ai sẽ cứu được loài người!-John đẩy nhanh Jack lên trực thăng.-Nếu gặp được vợ con tôi thì nói với họ rằng:Anh yêu em nhiều lắm,con trai của bố,bố đi gặp ông nội của con đây!-Nói xong John quay mặt đi.

-Đã xong!Chúng ta lên đường thôi!-Lisa nói và kéo Jack lên trực thăng.

-Chúc anh gặp may mắn!-John mỉm người nói với bạn mình-Còn h thì,tụi mày nhào vào đây mà gϊếŧ tao!-John thét to về phía bọn zombie và nã súng điên cuồng vào chúng cho đến khi hết đạn.

-Mari-tên vợ John,Henry-con trai John 10 tuổi,anh yêu 2 người!-John rút trái lựu đạn cầm trên tay,lao thẳng đến hàng trăm con zombie.

''Bùm bùm bùm''-Hàng chục tiếng nổ lớn nhỏ phát ra làm một khoảng sân xuất hiện những hố sâu và một vũng máu của hàng chục con zombie

-Tôi sẽ thực hiện tâm nguyện của anh bằng bất cứ giá nào!-Jack tự nói với chính mình trong khi Lisa lái chiếc trực thăng bay đến Harvard.

Lại nói về nhóm Tuấn.

-Hà!-Tuấn hét to khi nhận ra người mà mình thích và bạn của cô ây đang bị một đám zombie bu vào,tình hình hết sức nguy ngập.

-Còn đợi j nữa,còn không mau cứu người ''yêu'' mày!-Học hóm hỉnh nói và xông lên đầu tiên.

-Tao ở lại để bảo vệ cô bé!-Luân lăm lăm khúc gậy sắt và cái nhìn hung dữ như muốn nói ai đυ.ng vào cô bé sẽ phải bước qua xác chết của anh.

Học lao lên.Hét.

''Ê bọn zombie'' và vụt một phát vào đầu con zombie gần nhất.Khúc gỗ dính đầy máu tươi và Học như một đồ tể.

Tuấn lao lên để mở vòng vây cho Hà và bạn thoát ra.

CHUƠNG 6:TÌNH CẢM TRONG HOÀN CẢNH SỐNG CÒN.

Hà đi với ai?Số người sẽ tăng lên bao nhiêu?Cuộc chạy trốn có dễ dàng khi có quá đông người so với chỉ tiêu nhanh và ít người càng tốt của nhóm lúc đầu.

Hãy đón xem tiếp xong chương 6.

TO BE CONTINUE......

Nguồn: Lụm, nhặt nên đừng ném đá .-.

Thêm Bình Luận