Dáng người to lớn tiến đến gần khiến Ôn Nhu trông càng thêm nhỏ bé, cô đấm mạnh lên ngực nam nhân, muốn đẩy hắn ra, nhưng chút sức lực yếu ớt đấy của cô đánh vào người hắn, quả thực giống như đang gãi ngứa.
“Tiểu Nhu ngoan, đừng sợ, ba sẽ nhẹ nhàng.”
Lâm Kỳ Sơn sắp ức chế không nổi cơn hưng phấn, nhưng nghĩ lại, dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cô gái nhỏ, không thể chơi hỏng luôn được.
Ôn Nhu vừa thẹn vừa sợ, vô ý giãy giụa, chân thiếu chút nữa đá vào ©ôи ŧɧịt̠ đang nhô lên của Lâm Kỳ Sơn.
Lâm Kỳ Sơn không có phòng bị, giật mình vội tránh né, sau khi hoãn lại mới nghĩ mà sợ, may quá, nếu cô mà đá trúng thì tính phúc mấy chục năm sau này của hắn có lẽ đều sẽ bị chôn vùi.
Bị trái ý, hắn lập tức nổi trận lôi đình, tát Ôn Nhu một cái, mạnh đến nỗi thiếu chút nữa đã làm thiếu nữ ngất xỉu, sau đó tách hai đùi cô ra hết cỡ.
“Con điếm, thành thật một chút, để cho ông đây ȶᏂασ mày thật tốt, bằng không, tao sẽ lột sạch quần áo của mày rồi ném mày ra đường cái.”
Lâm Kỳ Sơn một tay nắm lấy dươиɠ ѵậŧ thô to của mình, sau khi vuốt vuốt vài cái cho nó hoàn toàn cứng lên, liền đặt đối diện với miệng l*и đang nhắm chặt của Ôn Nhu.
Chỉ thấy nam nhân đẩy eo một cái, qυყ đầυ tím đen xấu xí lập tức đẩy hai môi l*и r một cách tàn nhẫn, nhắm ngay cái lỗ sâu hun hút, hung hăng đâm thẳng vào.
“A! Đau, đau quá… Đừng mà…”
Trong nháy mắt, thân thể giống như bị bổ đôi ra, Ôn Nhu đau đến mức tỉnh táo lại, liên tục khóc lóc cầu xin, khuôn mặt nhỏ trắng bệch không có một giọt máu.
L*и của cô gái nhỏ thật sự rất chặt, mắt thường cơ hồ không thể nhìn thấy, thế mà lại bị qυყ đầυ còn lớn hơn cả quả trứng gà của nam nhân vô tình bổ ra.
Lớp thịt non hồng phấn từng chút từng chút bị qυყ đầυ căng ra, căng đến biến dạng, môi l*и đáng thương ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ tím đen.
Nguyên nhân quan trọng nhất khiến Lâm Kỳ Sơn chỉ yêu chiều cô gái nhỏ này chính là l*и của cô rất non, rất chặt, thân thể nho nhỏ bị tàn nhẫn chà đạp khiến cho hắn có một kɧoáı ©ảʍ khác thường, như chinh phục được cả thế giới.
Hiện tại, tϊиɧ ŧяùиɠ của Lâm Kỳ Sơn đã lên đến não, nên hắn mặc kệ Ôn Nhu đang đau đớn, một bên bóp chặt bắp đùi cô, một bên dùng hai ngón tay vạch hai môi l*и ra, căng đến hết cỡ, sau đó cắn răng, hung hăng ȶᏂασ mạnh vào, ©ôи ŧɧịt̠ lớn vào đến tận gốc.
“A ——”