Lâm Ngộ Giang:...
Cậu có nên nói ánh mắt của người đồng tính nhìn đàn ông sắc bén hơn phụ nữ không?
Nhưng Thành Đô cách xa ngàn dặm, anh ta cũng rất tốt, cho dù thừa nhận hẳn là không có việc gì.
Cậu soạn tin nhắn: “Đúng vậy, đừng nói với bất cứ ai, là bạn bè thì giáng sinh phải đi xem bộ phim mới của tôi! Nể mặt hai chúng ta là anh em cây khế, tiền vé tôi sẽ không hoàn trả.” rồi gửi đi.
Đối phương gửi mấy biểu cảm [tức giận] qua đây.
Sau đó lại gửi một cái biểu cảm [bây giờ tôi đang rất hối hận .jpg].
Gay quán bar Vương Thiên Nặc: Tôi nên bắt anh đi. Có một người bạn trai là ngôi sao trong giới giải trí, cũng đủ để tôi phất lên trong giới hai năm.
Lâm Ngộ Giang hừ một tiếng ngoài màn hình.
Chỉ bằng anh ta mà cũng muốn bắt được người đàn ông tốt như đại ca Giang Hoằng Trừng của tôi à? Đúng là ăn nói xà lơ, có một người bạn trai như Giang Hoằng Trừng mà chỉ có thể phất lên trong hai năm? Chí ít cũng phải phất bay anh ta cả đời luôn ấy.
Người ta lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, còn lớn lên đẹp trai, lại có thể kiếm tiền, sự nghiệp diễn xuất có năng lực hạng nhất.
Vương Thiên Nặc phóng túng như vậy, anh ta thích ngâm mình trong quán bar uống rượu, làm bạn bè còn đỡ, muốn làm bạn trai của Giang Hoằng Trừng cũng không qua được cửa ải Lâm Ngộ Giang này.
Hơn nữa Lâm Ngộ Giang không hy vọng Giang Hoằng Trừng làm gay, cho dù Giang Hoằng Trừng không thẳng, thật sự muốn làm gay, thì loại đàn ông dịu dàng lại hướng nội ngoan ngoãn hiền lành như hắn, cũng hold không được với Vương Thiên Nặc từng có nhiều kinh nghiệm tình cảm như vậy, nhất định sẽ đau lòng.
Mặc dù là bạn bè, nhưng việc nào nặng việc nào nhẹ trong lòng Lâm Ngộ Giang chênh lệch rất lớn.
Giang Hoằng Trừng Tứ Xuyên: [Người da đen dấu chấm hỏi đen.jpg]
Giang Hoằng Trừng Tứ Xuyên: [Nhìn con dao của tôi và nói chuyện .jpg]
Giang Hoằng Trừng Tứ Xuyên: Tôi chỉ đủ cho anh thổi phồng trong hai năm? Anh cũng đừng mơ tưởng đến tôi, tôi là thẳng nam anh cả đời cũng không chiếm được.
Giang Hoằng Trừng Tứ Xuyên: [Đắc ý chống thắt lưng .jpg]
Gay quán bar Vương Thiên Nặc: [Che miệng cười trộm .jpg]
Gay quán bar Vương Thiên Nặc: [Đắc ý nâng thất lưng .jpg]
Gay quán bar Vương Thiên Nặc: Có một người bạn là ngôi sao cũng rất tự hào. Cả đời này tôi cũng không nghĩ tới, lại có thể câu được một người bạn là minh tinh từ trong quán bar.
Gay quán bar Vương Thiên Nặc: Từ hôm nay trở đi, Vương Thiên Nặc tôi chính là fan số một của Giang Hoằng Trừng anh!
Gay quán bar Vương Thiên Nặc: Vừa rồi xem phim của anh, ôi giồi ôi, anh đẹp trai quá, hôm nào lại đến Thành Đô chơi nha anh trai (づ ̄3 ̄)づ.
Ai cho anh nhận làm fan số một! Tôi mới là fan số một của Giang Hoằng Trừng nhé! Anh có phải là fans của Giang Hoằng Trừng không? Anh là tham lam gương mặt và cơ thể của Giang Hoằng Trừng! Tên khốn!
Trong lòng Lâm Ngộ Giang tranh chấp nói.
Phía bên kia gửi một câu khác: (*^▽^*)/ Tôi sẽ cố gắng quảng bá cho bộ phim mới của anh!
Lâm Ngộ Giang lập tức nở hoa trong lòng.
Được rồi, nể tình anh ta cố gắng tuyên truyền cho bộ phim của Giang Hoằng Trừng, trong lòng anh ta tự phong mình là fans số một thì coi chừng, dù sao tôi mới là chân chính của fans số một của Giang Hoằng Trừng.
Cậu vừa định gửi biểu tượng cảm xúc nụ hôn cảm ơn từ danh sách biểu tượng thì lập tức thu tay lại, sau đó nghiêm túc chọn một biểu tình tương đối dè dặt tặng hoa cảm ơn.
Hừ, tuyệt đối không cho tên gay này một cơ hội thông đồng với Giang Hoằng Trừng!
Khi buổi họp báo công chiếu bộ phim, có không ít fans của Giang Hoằng Trừng và tác giả nguyên tác, phần lớn là fans của Giang Hoằng Trừng, có nam có nữ, Giang Hoằng Trừng vừa xuất hiện, bọn họ đã kích động đến mức vỗ tay và thét chói tai kéo dài vài giây.
Giang Hoằng Trừng đã lâu không nhận được sự chào đón nồng nhiệt của người hâm mộ như vậy. Hắn hơi nhếch môi, vẫy tay với người hâm mộ.
Mặc dù Lâm Ngộ Giang không tranh công, nhưng làm sao hắn có thể không biết đây là kết quả Lâm Ngộ Giang giúp hắn kinh doanh trong thời gian dài.
Mánh lời lớn nhất chính là, thí sinh đại học nửa năm trước được Lâm Ngộ Giang nhiệt tình hô hào khuyên nhủ cũng đến hiện trường buổi công chiếu.
Bây giờ cậu ấy đã là sinh viên đại học, được đoàn làm phim mời đến, cậu ấy còn cố ý từ trường đại học đến tham dự buổi họp báo ra mắt phim của ân nhân, hơn nữa còn bày tỏ mình bây giờ không chỉ là fans của Giang Hoằng Trừng, mà còn là fans eSports của Giang Hoằng Trừng.
Người dẫn chương trình cười không ngừng, hỏi một câu có phải dưới sân khấu còn có rất nhiều fans eSport không, không ít fan nam đều giơ tay lên.
Giang Hoằng Trừng ngây người một chút, sau đó nở nụ cười, mặt mày khẽ cong, khóe miệng thoáng nhếch lên, xinh đẹp như xuân sớm.
Mê hoặc một loạt các fans nữ ở đây.
Bộ phim có hình thức chiếu trước khi chính thức ra rạp. Danh tiếng không tệ, xếp hạng trên các app phim lớn cũng không thấp, ai xem cũng nói hay.
Ngoài việc Lâm Ngộ Giang xem đi xem lại điểm và phòng vé hết ra, thì chỉ lật xem từng bài đánh giá phim.
Nếu là khen Giang Hoằng Trừng, thì cậu đều dùng acc clone của mình like, thậm chí còn ghi âm đọc cho Giang Hoằng Trừng nghe, cậu đọc những câu đánh giá phim nhắc tới Giang Hoằng Trừng còn tình cảm hơn cả năm đó cậu học lớp một học ngữ văn.
“Bởi vì diễn xuất sâu sắc của Giang Hoằng Trừng, cho dù diễn xuất của nữ chính còn ngây ngô, có chút khiếm khuyết, nhưng một người bạn trai như mộng trong đại học như vậy đã khiến cho rất nhiều cô gái thấy mơ ước.”
“Lúc xem phim, nhịp tim và cảm xúc của tôi và nữ chính đều rất trùng khớp, cộng hưởng, nhìn đôi mắt sáng ngời của nam chính. Sau khi xem hết bộ phim, tôi luôn duy trì một cảm giác như rơi vào tình yêu. Ánh mắt và nụ cười của Giang Hoằng Trừng thật sự là quá quyến rũ!”
“Ban đầu tôi nghĩ đây là phim yêu sớm, không ngờ nam thần thật trêu chọc, nữ chính cũng thật sự rất có động lực. Lúc tôi đọc sách nếu có một nam chính giống như học trưởng ở bên cạnh khích lệ, Thanh Hoa Bắc Đại tôi cũng có thể thi đậu!”
Ngày công chiếu phim, doanh thu phòng vé đã tích lũy được gần mười triệu, Lâm Ngộ Giang cũng tự mua vé xem phim, chạy đến rạp chiếu phim ủng hộ bộ phim của Giang Hoằng Trừng.
Kể từ khi cậu lớn lên, cậu đều đến rạp chiếu phim để hẹn hò với bạn gái mới. Đây là lần đầu tiên cậu chạy đến rạp chiếu phim để xem phim.
Bên cạnh quầy rạp chiếu phim bày biện áp phích của các bộ phim chiếu gần đây, trên màn hình điện tử một lần rồi một lần phát sóng các đoạn trailer của các bộ phim.
Cậu ôm bỏng ngô, đi vào phòng chiếu phim đã ngồi đầy người, tìm được chỗ ngồi của mình rồi ngồi xuống, tâm trạng kích động chờ bộ phim bắt đầu.
Có một cảm giác mà cậu chưa bao giờ có khi xem phim trước đây. Cậu cũng đã tham gia vào bộ phim này.
Bây giờ cậu được hâm mộ nhất, mỗi ngày cùng nhau ở chung, Giang đại ca cậu yêu thích nhất diễn vai nam chính, ngay trong lúc bộ phim này quay, Giang Hoằng Trừng đột nhiên trở lại cơ thể, bản thân cậu lại bối rối làm quen và ở chung với hắn, hôm nay nhớ lại, một màn này thật sự rất hoài niệm và ấm áp.
Bộ phim bắt đầu, xung quanh yên tĩnh, chỉ có âm thanh của bộ phim vang vọng trong phòng chiếu phim.
Trên màn hình diễn giải cuộc gặp của nam nữ chính, trao đổi số điện thoại di động, trong hơn trăm ngày đêm, nam chính vẫn thông qua điện thoại cho nữ chính sự ấm áp cổ vũ và đồng hành.
Từng điều đó, khi nữ chính gặp phải vấn đề nan giải đưa ra câu trả lời chi tiết.
Khi tâm lý suy sụp khi làm bài kiểm tra, sự kiên nhẫn và dịu dàng từ tin nhắn thoại truyền đến để giải thích và an ủi.
Trong lớp nói chuyện điện thoại wechat bị bắt, bị nghi ngờ là đang yêu đương, nam chính trong điện thoại bất đắc dĩ tiến hành nói chuyện điện thoại với nữ giáo viên chủ nhiệm.
Giọng của Giang Hoằng Trừng truyền ra từ loa trong phòng chiếu phim, vang lên rõ ràng trong lỗ tai Lâm Ngộ Giang.
Giống như hơn nửa năm nay, mỗi một lần thay đổi nhân cách, cậu nghe được sự dịu dàng ấm áp của Giang Hoằng Trừng từ điện thoại di động truyền đến, giúp cậu giải quyết tai họa.
Giang Hoằng Trừng thật tốt.
Lâm Ngộ Giang nhìn nữ chính ôm điện thoại trên màn hình hết lần này đến lần khác nghe giọng nói của nam chính lăn lộn trên giường, nghĩ như vậy.
Cũng có lẽ giờ phút này, giống như trong bình luận phim nói, tất cả mọi người đều hy vọng có thể có một người bạn dìu dàng kiên nhẫn như nam chính Hứa Chân ở bên cạnh, mỗi ngày đều chia sẻ những điều vui vẻ hạnh phúc, mỗi lần gặp khó khăns và đau khổ, sẽ lập tức đứng ra giúp bạn giải quyết khó khăn.
Và cậu đã có.
Lâm Ngộ Giang đắc ý nhếch khóe miệng lên.
Cốt truyện của bộ phim trên màn ảnh rộng từng bước tiến về phía trước.
Phân cảnh của Giang Hoằng Trừng kết thúc sau khi hắn đưa nữ chính về nhà, một mình bước vào đêm tối mênh mông.
Mà nữ chính Hoàng Y Ngôn khôi phục vòng tròn bạn bè hàng ngày check in.
Bài thi trong lớp học như tuyết rơi xuống từng tờ, chất đống lắng đọng ra sức nặng của tri thức, đầu bút sột soạt trên giấy nháp, lõi bút rỗng ở trong ống bút không ngừng tăng lên, số đếm ngược trên bảng đen càng ngày càng nhỏ.
Ngày thi đại học, cha mẹ dịu dàng cười đưa Hoàng Y Ngôn ra cửa đi thi, cha đón cô về nhà, mỗi ngày mẹ đều nấu bữa ăn dinh dưỡng cho cô. Hoàng Y Ngôn giống như một chiến sĩ xuất chinh, mang theo trang bị của mình vào phòng thi.
Sau khi kết thúc kỳ thi, cô và các bạn cùng lớp đã đi du lịch tốt nghiệp, trước biển xanh chụp lại tình bạn mười tám tuổi, trong bức ảnh cô giờ ngón tay cái lên với tuổi trẻ và nụ cười trẻ trung.
Cô hít thở không khí bên biển, vào giây phút này, cô đột nhiên cảm thấy bất kể kết quả như thế nào, thì năm cuối cấp này cô cũng không hối hận.
Sau khi đi du lịch về, mẹ cô tìm một buổi chiều để nói chuyện với cô về ý định ly hôn của mình và cha mình. Cô biết mẹ cô đã biết lâu rồi.
Cô dường như đã làm theo lời nói và sự lựa chọn của mẹ mình với hoàn toàn tin tưởng như một đứa trẻ, và tôn trọng quyết định của mẹ như một người lớn trưởng thành và chấp nhận tất cả sự thật.
Lâm Ngộ Giang nhìn “Hoàng Y Ngôn” như vậy, nhìn cô gái vừa quen thuộc vừa xa lạ này, cảm thấy Lư Vũ Phi diễn rất tốt.
Bộ phim cũng được thực hiện rất tốt.
Bộ phim chưa kết thúc, cậu nhân lúc không có ai chú ý, lén lút lẻn ra ngoài.
Cậu biết kết cục, sau khi kỳ nghỉ hè nóng bức kết thúc, Hoàng Y Ngôn cùng mẹ đến trường đại học của Hứa Chân báo danh.
Về phần sau này phát triển như thế nào với nam chính, bộ phim để lại sự hồi hộp. Như đã nói trong bài đánh giá ngắn đó, bộ phim chủ yếu tập trung vào sự ấm áp và động lực.
Sau khi đi ra từ phòng chiếu phim, cậu đột nhiên có chút hiểu tâm trạng của Giang Hoằng Trừng, giống như nữ chính sau khi dốc hết sức lực thi đại học, tận lực, cho dù kết quả như thế nào, thì mình cũng rất hài lòng, không hối hận.
Một số người cũng thích phim ảnh. Với tâm trạng khá tốt, cậu đã mua vé của các bộ phim khác được phát sóng ngày hôm nay và ở lại trong rạp chiếu phim trong một ngày.
Loại rộng lượng này, đương nhiên chỉ là nhất thời.
“Mẹ kiếp!”
50 triệu doanh thu phòng vé ngay ngày công chiếu, doanh thu phòng vé dự đoán khi mở bán sẽ là 430 triệu, Lâm Ngộ Giang nhảy cẫng lên: "Anh! Anh đẹp trai quá! Bộ phim của chúng ta sẽ kiếm được rất nhiều tiền!”
Cậu còn vui hơn cả thành tích thi đại học năm đó của mình.
Thành tích phòng vé ngày hôm nay đứng thứ hai. Vị trí đầu tiên và thứ ba trong danh sách là những bộ phim tình yêu được phát hành ngày hôm nay, có lẽ vì hôm nay là giáng sinh.
Nhưng điểm số của họ không cao như “bạn trai tương lai”.
Lâm Ngộ Giang hôm đó cũng đã xem, trong mắt Lâm Ngộ Giang, bọn họ đều không quay tốt bằng “bạn trai tương lai”, cậu tin rằng “bạn trai tương lai” nhất định có thể đạt được vị trí đầu bảng.
Ngày hôm sau, đoàn làm phim tụ tập mở tiệc chúc mừng, Lâm Ngộ Giang uống hơi say, còn lôi kéo mấy nam phụ cùng đi KTV* vui vẻ, nhưng rất nhanh cậu đã bị mấy người đàn ông phối hợp thuyết phục đưa lên xe về nhà.
* KTV là viết tắt của cụm từ “Karaoke Television”, là đi karaoke á.
Mà “bạn trai tương lai” quả nhiên không phụ sự kỳ vọng của mọi người, vào ngày chủ nhật thứ ba, rốt cục vượt qua doanh thu phòng vé hàng ngày của bộ phim, và đứng đầu ở vị trí số 1 trong bảng, đoạt được ngôi vị số 1 phòng vé ngày đó, hơn nữa vẫn ngồi vững đến một ngày trước tết Nguyên Đán, sau đó vào ngày đầu năm mới, bị bộ phim “Tinh Vẫn Chi Địa” do Hoa Ngọc diễn đẩy xuống.