Chương 14: Cậu có biết vương giả vinh diệu không?

Em gái tủi thân: “Ác mộng anh làm gì vậy. Không phải đã nói là đưa Lam cho em rồi sao?”

Lâm Ngộ Giang vô tình nói: “Tự mình ra tay thì mới có ăn.”

Sau đó nhảy đến đường giữa gϊếŧ lính.

Không lâu sau em gái lại dâng đầu người lên.

Lâm Ngộ Giang sớm đã thành thói quen, nhưng lúc sau gõ phím đột nhiên phát hiện có gì đó không đúng lắm, cậu nhìn bản đồ nhỏ, em gái vậy mà vẫn ở trong suối không đi ra!

“Teemo treo máy rồi à?” Cậu nhíu mày.

Em gái không lên tiếng.

Thành Viễn Dương bất đắc dĩ, anh ta vốn là một người hay mắng người, lúc này lại chỉ nói một câu: “Ôi trời, mày nói xem, cô gái này thật là.”

Ai ngờ Lâm Ngộ Giang trực tiếp phun tào*: “Đừng để ý đến cô ta nữa, ngồi xổm ở suối sinh con còn tốt hơn là đi ra ngoài tặng đầu người.”

*“Phun tào” là một từ trong tiếng Trung Quốc, chỉ hành vi lập luận phản bác từ một lỗ hổng lập luận, ngữ nghĩa của người bị phản bác; thường mang ý nghĩa trêu chọc. Trong tiếng Việt, “phun tào” thường được dịch sang từ “thổ tào” và được sử dụng để miêu tả hành vi châm biếm hoặc chế giễu một ai đó hoặc một thứ gì đó.

Ba đồng bọn đều cười.

Có một tiếng khóc phát ra từ tai nghe.

Lâm Ngộ Giang:...

Ba người đàn ông khác cũng lâm vào trầm mặc lúng túng, chỉ còn lại tiếng khóc nức nở không ngừng của em gái trong tai nghe.

Thành Viễn Dương: Người anh em! Mày quên Nima đang phát trực tiếp à! Cô gái này khóc như vậy, trong màn đạn đã có người nói các ông lớn bắt nạt cô gái nhỏ.

Thành Viễn Dương sợ tới mức vội vàng an ủi: “Ôi giời khóc cái gì, bạn tôi nó chỉ đùa thôi.”

Em gái khóc và hét lên: “Vui lắm sao?”

Lâm Ngộ Giang siêu cấp sợ con gái khóc, lúc này cũng hoảng hốt, vội vàng liên tục nói xin lỗi. Dùng giọng nói dịu dàng nhất cố gắng bồi tội với em gái.

Cũng may giọng nói của Giang Lang Trừng rất dễ nghe, một lúc sau em gái muốn wechat của Lâm Ngộ Giang mới chịu bỏ qua.

Vất vả lắm mới dỗ được em gái, nhưng lúc này đội chiến cũng thua, bị cả đội của đối thủ tiêu diệt.

Lâm Ngộ Giang bên này nhìn đối phương bắn trụ bên mình, cậu đành bất đắc dĩ nói: “Em gái, cụ già tám mươi tuổi dưới lầu đều biết chơi liên minh huyền thoại chọn Teemo chắc chắn sẽ chết, đồng ý với tôi sau này không chọn Teemo nữa nhé, được không?”

Em gái tủi thân: “Nhưng rất đáng yêu mà.”

Lâm Ngộ Giang: “Em có biết vương giả vinh diệu* không? Đi chọn anh hùng Angela để thực hành ngồi xổm trong bụi cỏ. Chờ khi nào cô luyện đến cấp bạch kim, là có thể chơi tốt Teemo. Vương giả vinh diệu cũng rất thú vị.”

* “Vương giả vinh diệu” là một trò chơi điện tử đấu trường trực tuyến nhiều người chơi được phát triển và phát hành bởi Tencent Games trên các nền tảng di động iOS và Android, dành riêng cho thị trường Trung Quốc. Trò chơi này còn được biết đến với các cái tên không chính thức King of Glory, Kings of Glory, Honour of King, và Wang Zhe Rong Yao.

Em gái ngọt ngào nói: “Vậy sau này đánh vương giả vinh diệu em mời anh trai chơi cùng được không?”

Sắc mặt Lâm Ngộ Giang bình tĩnh: “Nếu có thời gian.”

Sẽ không có thời gian đâu.

Trong lúc đợi ván sau, Lâm Ngộ Giang thở dài một hơi trong lòng: “Các cậu nghĩ cách kéo thêm một người nữa đi, tạm thời ở thứ hạng thấp của tôi không muốn tổ đội với em gái này, lỡ như đen đủi gặp phải loại em gái như này, thì tôi thà xuống mồ còn dễ chịu hơn.”

Buổi tối, #Giang Hoàng Trừng chơi LOL* còn nói cho wechat # lên hot search, trận livestream trò chơi khiến người ta đau đớn đứng đầu về số lượng phát sóng và được chuyển tiếp lên nền tảng phát sóng trực tiếp.

* Liên Minh Huyền Thoại (tiếng Anh: League of Legends, viết tắt: LMHT hoặc LoL),

“Giang Hoằng Trừng trong phát sóng trực tiếp của Thành Viễn Dương không cẩn thận để lộ wechat của mình, lần này là thật! Hhhhhhh năm đó ** meme giữa không gian, vậy mà có ngày được thấy Giang Lang Trừng chơi LOL! [Cười Cry] [Cười Cry][Cười Cry]”

“Tại sao người ta livestream ca hát, nói chuyện, còn Thành Viễn Dương thì lại chơi game 23333.”

“Giang Hoằng Trừng thật sự quá thẳng thắng! Không biết anh ta có biết đó là phát trực tiếp không nhở?”

“Người chơi vương giả vinh diệu run rẩy. Giang Hoằng Trừng nói cũng độc quá rồi, trực tiếp biến em gái từ họa thủy thành thuốc trừ sâu! Có khi ẻm chuẩn bị biến đen luôn! [doge]”

Bởi vì nền tảng phát sóng trực tiếp được Thành Viễn Dương tuyên truyền, hot search tăng lên rất nhanh, một đêm không đi xuống. Ít nhất một nửa số người trên weibo bây giờ đều biết hình đại diện wechat của Giang Hoằng Trừng là cá koi, tên là “Không lên bờ không đổi tên”.

Bờ nào? Không phải là nhân viên công chức nữa chứ? Có rất nhiều ý kiến khác nhau trên mạng.

Trương Chí và Giang Hoằng Trừng đã quen rồi, nhưng nội tâm vẫn nhịn không được OS: Sao hắn lại có thể xử lý mọi chuyện như vậy?

May mắn là sau đó Lâm Ngộ Giang mất bò mới lo làm chuồng, kịp thời nói cho Giang Hoằng Trừng biết chuyện mình chơi vui vẻ đến mức quên livestream, sau đó có công ty cùng nền tảng phát sóng trực tiếp bắt kịp tiết tấu, đặt sự chú ý của cư dân mạng lên đầu mánh lới khi Giang Hoằng Trừng lộ wechat, tránh cho có người bàn tán chuyện bốn người đàn ông bắt nạt con gái.

Rất nhanh Trương Chí đã nhận được lời mời hợp tác từ nền tảng phát sóng trực tiếp và phát ngôn của một game online cỡ lớn, và còn có một buổi thử vai.

“Xin lỗi...”

Nghe Lâm Ngộ Giang nói ra ba chữ này, rõ ràng là giọng của mình, nhưng trong lòng Giang Hoằng Trừng lại mềm nhũn không chịu nổi.

“Không sao đâu.” Giang Hoằng Trừng nói với phần mềm ghi âm trên điện thoại di động, ánh mắt dịu dàng, giống như Lâm Ngộ Giang đang đứng trước mặt mình, hắn còn nghiêm túc đếm từng lợi ích mà hành động của Lâm Ngộ Giang mang đến cho hắn.

“Nhưng, tôi còn tưởng cậu thích một cô gái như vậy.” Giang Hoằng Trừng chuyển đề tài cười nói: “Cô ấy rất đáng yêu. Cậu không thích loại này?”

Lâm Ngộ Giang quả nhiên ngoan ngoãn bị đề tài này dắt đi: “Đại ca à, anh nghiêm túc sao? Tôi không muốn một cô gái như vậy làm chị dâu của tôi. Chơi game không tốt cũng đã đành, còn thích động một chút thì nhận anh trai, làm nũng đòi chỗ tốt. Một ngày nào đó leo lên chỗ tốt hơn sẽ cắm cho anh cái sừng, bạn gái cũ của tôi là như vậy, tôi đã từng trải qua rồi.”

“Hơn nữa anh yên tâm đi, đời này tôi cũng sẽ không kết hôn với con gái. Dù sao đây cũng là cơ thể của đại ca, anh cũng đừng vì tôi mà lo lắng nhiều như vậy.”

Cậu vẫn có chút lo lắng, lén dùng tài khoản weibo của mình xem fanpage, người hâm mộ bên trong đều đang thảo luận về hình ảnh của Giang Hoằng Trừng, còn có sự kiện Ô Long trong trò chơi.

- Nhóm fans của Giang Lang Trừng -

Hoằng Trừng của lòng tôi: Độ hot của anh trai tôi gần đây cuối cùng cũng tang lên.

Đôi mắt trong suốt của anh: Tôi đã thêm wechat của Anh Trừng, rất mong chờ được đồng ý ‘tôi là nữ cảnh sát bắt trộm.’

Nước cam mật ong: Ảnh trong phim thực sự rất đẹp trai! Liếʍ chết tôi! QAQ muốn yêu đàn anh Giang.

Hôm nay Giang Hoằng Trừng có đăng weibo không: [chia sẻ weibo]

Hôm nay Giang Hoằng Trừng có đăng weibo không: Cái tên ngốc này đánh nữ quyền nói anh Trừng phân biệt đối xử phụ nữ không biết chơi game, các chị em báo cáo đi.

Vợ được lĩnh chứng của Giang Hoằng Trừng: Báo cáo. Tôi ghê tởm nhất loại rác không biết chơi tức giận thì treo máy.

Lân Lân 1998: Đừng trả lời, càng trả lời thì càng hăng! Giống như anh trai, năm tháng êm đềm trôi qua là được. Tôi đi luyện kỹ thuật chơi game.

Hoằng Trừng phi phàm: Báo cáo. QAQ đều là những kẻ đốm đên này khiến anh trai không bao giờ đăng weibo nữa. Anh trai đóng phim mãi sau này tôi mới biết, khoảng thời gian đó tôi ở thành phố X! Đáng ra tôi có thể đi thăm ban.

Lâm Ngộ Giang thoát ra, đi xem weibo của Giang Hoằng Trừng, quả thật là cũng không nhúc nhích.

Nếu như không phải Lâm Ngộ Giang cầm điện thoại di động của Giang Hoằng Trừng trong tay, cậu lúc nào cũng có thể đăng gì đó lên weibo này, cậu thật sự còn cho rằng Giang Hoằng Trừng đã quên mật khẩu weibo.

Nhưng không thích đăng thì không thích đăng, Lâm Ngộ Giang tôn trọng tất cả quyết định trong sự nghiệp của Giang Hoằng Trừng. Đại ca nhất định giống như những fans đó nói, bị thương tâm.

Lúc này Trương Chí gọi đến, Lâm Ngộ Giang vội vàng bảo Giang Hoằng Trừng login.

“Alo?”

Đầu kia Trương Chí vui vẻ nói: “Cậu có biết “Chuông lên lớp” không? Nhân vật chính của web drama IP đó sẽ được thử vai công khai.”

“Chuông lên lớp” là một cuốn tiểu thuyết đam mỹ vườn trường rất hot.

Hiện giờ có mấy bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết đam mỹ tiểu thuyết hot, văn hóa hủ thịnh hành.

Cho dù đó là số lượng khán giả của nguyên tác, hay kịch truyền thành và truyện tranh chuyển thể thì “Chuông lên lớp” đều nhận được phản ánh tốt.

Vì vậy, nhiều người có kỳ vọng rất lớn về bản quyền điện ảnh và truyền hình của bộ phim.

Nhưng quyền chuyển thể phim ảnh và truyền hình của “Chuông lên lớp” này đã thuộc về Thiên Ngu, bọn họ vẫn luôn nói muốn đầu tư vào việc quay phim.

Thiên Ngu gia nghiệp lớn, chịu đầu tư, có thể dự đoán được, sau khi web drama được quay, lượng phát sóng nhất định rất đáng kể, mà diễn viên cũng có thể hút một làn sóng fans.

Mọi người đều cho rằng là Thiên Ngủ tuyển trong nội bộ, không nghĩ tới lại công khai tuyển chọn thử vai với các công ty khác. Đây không phải là nước phù sa chảy ra ruộng ngoài sao?

“Nghe nói vai chính vốn là Hoa Ngọc, sau đó cậu ta và Quý Tuyết Lĩnh xảy ra scandal kia, cho nên đành phải rời khỏi. Buổi thử vai này là một cơ hội tốt.”

“Không đi.”

Giang Hoằng Trừng trực tiếp từ chối.

Trương Chí sửng sốt một chút: “Sao vậy? Sao cậu không đi?”

Anh ta còn có một câu chưa nói, tin tức đầu tiên đến từ Quý Tuyết Lĩnh.

Anh ta nhìn ra được, tám phần có Quý Tuyết Lĩnh động tay bên trong, cho nên mới có lần thử vai công khai này.

Cũng có thể nói, chỉ cần Giang Hoằng Trừng đi, thì nhân vật này chắc chắn sẽ rơi xuống trên đầu Giang Hoằng Trừng.

Giang Hoằng Trừng nói: “Em lại không đi theo con đường lưu lượng, tại sao lại diễn loại web drama này.”

“Vậy cậu cứ nhàn rỗi như vậy sao? Không nhận công việc lấy cơm đâu ra mà ăn, lấy đâu ra độ hot?”

“Đây không phải là việc anh nên chịu trách nhiệm sao?” Giang Hoằng Trừng lạnh lùng nói: “Anh đã quên nội dung công việc của người đại diện là gì rồi sao? Là Tưởng Bằng Trạch dạy anh, phát triển tài nguyên và duy trì mối quan hệ có nghĩa là dẫn mối cho nghệ sĩ để lấy lợi ích nhân mạch tài nguyên từ tay khách làng chơi? Vậy thì anh có thể xuất sư.”

Tưởng Bằng Trạch là một trong hai ông chủ trong công ty quản lý của hai người, cũng là một người môi giới vàng kỳ cựu, lúc trước sau khi tranh quyền thất bại ở một công ty, thì anh ta đã nhảy việc, trở thành đối tác với một vị tổng giám đốc khác.

Trương Chí cho tới nay đều coi anh ta là mục tiêu, ngay cả cách nói chuyện dịu dàng này cũng là học theo anh ta, đáng tiếc noi theo không đúng chỗ.

Lời này của Giang Hoằng Trừng không chỉ châm chọc Trương Chí học theo Tưởng Bằng Trạch, mà dạng vẻ chật vật vẽ hổ lại giống chó, còn liên quan đến Tưởng Bằng Trạch vì bị Trương Chí làm chuyện xấu mà bị liên lụy nhục mạ, thật sự rất khó nghe.

Trương Chí bởi vì lời nói chọc thẳng vào chỗ yếu trong nội tâm mà vừa xấu hổ vừa giận, ngực đầm đìa máu.

Giang Lang Trừng cúp điện thoại.

Tính khí của hắn vốn không tốt. Trương Chí cho rằng hắn cái gì cũng có thể nhịn?