Editor: Tinh Lam Hạ Mạt có một bí mật, mỗi ngày vào giữa giờ thể dục, cô đều sẽ chui vào rừng cây nhỏ của trường học, ở nơi đó có một nam sinh đã chờ cô trước. Thiếu niên không nói một câu trực tiếp đ …
Editor: Tinh Lam
Hạ Mạt có một bí mật, mỗi ngày vào giữa giờ thể dục, cô đều sẽ chui vào rừng cây nhỏ của trường học, ở nơi đó có một nam sinh đã chờ cô trước.
Thiếu niên không nói một câu trực tiếp đem cô áp xuống, thao làm.
Hắn là bí mật của cô.
Bành Phái có một bạn tình, cô cùng hắn không thấy mặt chỉ làʍ t̠ìиɦ, mới đầu hắn cảm thấy cô có chút phạm tiện.
Nhưng làm lâu rồi, làm chín rục khe hở thấm ướt giữa hai chân tuyết trắng của cô. Vì đã thân mật với nhau đủ lâu, nhiều lúc hắn không cần động, cô cũng tự động vì hắn mở đùi ra, nuốt vào du͙© vọиɠ của hắn.
Hắn thích muốn chết, bộ dáng cô vì hắn ướt đẫm, bị hắn thao sảng.
Nhưng mà thời gian qua thực nhanh, cô lại cùng hắn nói “hẹn gặp lại”, vì phải vào đại học.
Hắn muốn nhìn một chút cô rốt cuộc là ai, kết quả-- đây là người mà.... Hắn không tưởng được.
“Trong hơi thở thanh xuân này, điều tồn tại sâu sắc nhất trong ký ức của hắn không phải là bài thi làm chưa xong, mà là khe hở thấm ướt mê người, tôi muốn chui đi vào, thăm dò chỗ sâu nhất của nơi bí mật của em.”
Nữ chính là bị gọi là “tiểu người câm”, đây là vì bệnh tâm lý mà không nói được, không phải thật sự là người câm.
Nói tóm lại: Đây là một câu chuyện về nam chính đem tiểu người câm thao đến có thể nói thành lời.
❤