Chương 12: Trung tâm cải huấn trẻ vị thành niên

"Cậu không sợ sao?"

Hắn có vẻ hơi không hài lòng với phản ứng của thiếu niên.

Thẩm Kinh Niên nhỏ giọng nói: "Sợ."

"Nhưng tôi có thể làm gì chứ?"

“Cậu rất thức thời.” Người đàn ông lại cười, đôi mắt hẹp dài sau tròng kính dần trở nên u ám sâu thẳm. Hai tay hắn tham lam vuốt ve cặp chân trắng nõn, sau đó hắn đưa tay vỗ nhẹ lên hoa huyệt.

"Ba."

Trong trẻo và dễ nghe.

Hoa huyệt non mềm bị tát run lên, màu hồng dần trở lên đậm hơn, bắt đầu chuyển sang màu đỏ tươi.

"Trong lúc khám phụ khoa, nếu chưa có đời sống tìиɧ ɖu͙© thì nghiêm cấm kiểm tra kích thước dươиɠ ѵậŧ, vậy... hay là... tôi giúp em phá trinh nhé?"

Cơ thể hoàn toàn bị cố định, tư thế hai chân mở rộng là tư thế thích hợp nhất để bị xâm hại. Thâm Kinh Niên căn bản không thể từ chối. Cậu ngước mắt nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, người này, lần nào cũng trang phục chỉnh tề mà cậu lại hoàn toàn khỏa thân. Chiếc blouse trắng được khoác lên trên người, thậm chí còn không cài cúc áo. Côи ŧɧịt̠ dày màu nâu đen đang cương cứng dựng thẳng, gần như bật ra khỏi giữa hai cái khóa kéo.

Hắn đi đến bên cạnh Thẩm Kinh Niên và đưa đầu dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng kia đến môi đối phương

"Liếʍ."

Đôi mắt đen láy của thiếu niên ngước lên.

Đôi mắt của bác sĩ đã bắt đầu có những đường viền sẫm quen thuộc.

Cậu mỉm cười, ngoan ngoãn há miệng và nuốt trọn toàn bộ phần đỉnh to lớn.

Đầu lưỡi linh hoạt, sau khi khoang miệng ấm áp quấn lấy qυყ đầυ, chạm nhẹ vào mắt ngựa hõm xuống. Cậu vui vẻ ngậm qυყ đầυ trong miệng và chậm rãi liếʍ nó, giống như nếm một viên kẹo lớn. Nhưng người đàn ông lại thích đem hoàn toàn dươиɠ ѵậŧ của mình vào trong miệng Thẩm Kinh Niên, buộc người yêu của hắn phải mở cổ họng hoàn toàn. Mái tóc bị giữ chặt, thứ nằm trong miệng từng tấc từng tấc xâm nhập, rắn chắc không thể cưỡng lại. Thẩm Kinh Niên chỉ có thể tận lực mở miệng, đồng thời nhanh chóng dùng khoang mũi để hít thở ——

Đôi môi hồng hào của thiếu niên bị ép phải ăn thứ kia, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống.

Quá nhiều.

Cổ họng bị chặn lại, cậu cau mày theo bản năng nuốt vào nhưng nó lại khiến cho người đàn ông càng thêm thoải mái cùng kɧoáı ©ảʍ.

Dươиɠ ѵậŧ quá to nên ngậm mυ"ŧ cũng rất tốn sức, lại dài đến mức gần như không vào được nửa cổ họng. Thẩm Kinh Niên cảm giác chịu không nổi, đôi mắt cậu cũng trở lên ướŧ áŧ. Dươиɠ ѵậŧ vào sâu trong khoang miệng thả lỏng hưởng thụ, nam nhân mỉm cười, cuối cùng không định xâm nhập thêm nữa. Nhưng tiếp theo hắn lại đổi động tác, ấn lấy những sợi tóc mềm mại kia mà ra vào.

Hắn bắt đầu mô phỏng động tác làʍ t̠ìиɦ.

Nhìn thấy vẻ mặt cau mày và đẫm nước mắt của thiếu niên, sự xấu xa trong lòng người đàn ông càng tăng lên.

Dươиɠ ѵậŧ chạm vào cổ họng, mỗi lần nuốt sinh lý đều trở thành một chỗ dựa để tăng kɧoáı ©ảʍ. Nước bọt trong miệng trở thành chất bôi trơn tốt nhất, khóe môi dần đỏ lên. Đôi môi mềm mại của thiếu niên bị dươиɠ ѵậŧ đẩy ra kéo vào nhưng hàm răng lại chung quy không bao giờ chạm vào. Cậu thậm chí còn ngoan ngoãn bọc lấy toàn bộ và nhẹ nhàng liếʍ phía dưới ...

"A Niên... thật ngoan."

Rốt cuộc là không muốn gọi cái tên mật danh đó nữa.

Người đàn ông khàn khàn, tham lam thì thầm biệt danh của người yêu mình: "A Niên, A Niên của tôi..."

Quan hệ tìиɧ ɖu͙© bằng miệng kéo dài nửa giờ.

Cổ họng của cậu đều đã sưng lên, vì vậy khi người đàn ông cuối cùng rút dươиɠ ѵậŧ ra, Thẩm Kinh Niên thậm chí ho và sặc thì giọng cũng trở lên khàn khàn. Nhưng giây tiếp theo, đôi môi cậu lại bị hôn thật sâu, hôn một cách gần như vũ bão. Có hai bàn tay đang để trên hai chân bị tách ra, chúng còn đang đeo găng tay cao su. Khi cậu đang chịu đựng nụ hôn sâu và kéo dài này, ©ôи ŧɧịt̠ nóng bỏng và ướŧ áŧ của hắn đã nằm sẵn trên hoa huyệt non nớt đang hé mở.

Thẩm Kinh Niên cau mày, khàn giọng nhắc nhở: " Anh chậm một chút, lớn như vậy..."

Cho dù cơ thể có mẫn cảm đến đâu, dù bên trong có thích ứng tốt đến đâu thì lần đầu tiên cũng sẽ không thể chịu đựng nổi.

“A Niên làm sao phát hiện là của tôi?” Người đàn ông khẽ cười, ngược lại lại ôn nhu hơn một chút, sau đó đút ngón tay vào. Hoa huyệt ẩm ướt bị ngón tay kéo căng mở ra, ngón tay cái đang xoa nắn hoa căn trước mặt. Thẩm Kinh Niên thở dốc, mỗi lần bị thiết lập thành loại thân thể này, khả năng cao trào so với bình thường của cậu càng cao hơn...

"Ưʍ... anh, tay anh..."

Cậu thở dốc rêи ɾỉ, hai chân muốn động nhưng lại bị trói chặt, chỉ có thể dùng đầu ngón chân có chút căng thẳng, "Em cảm nhận được. . . "

Gương mặt bác sĩ cuối cùng cũng biến thành gương mặt quen thuộc nhất, nụ hôn rơi xuống má người yêu: “Vẫn là A Niên quen thuộc của anh.”

“Mặc kệ ta biến thành bộ dáng gì, A Niên đều có thể lập tức nhận ra…”

Hắn đưa ra ba ngón tay rồi bắt đầu đẩy nhanh vào hoa huyệt.

Cái lỗ ẩm ướt nhanh chóng bị ngón tay chuyển động phát ra tiếng nước, Thẩm Kinh Niên cũng vì kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt mà nức nở không thôi. Lông mày của cậu luôn nhíu chặt khi quan hệ tìиɧ ɖu͙©, đôi mắt thì cực kì ướŧ áŧ, nước mắt từng giọt từng giọt từ khóe mắt chảy xuống. Ngón tay hoàn toàn xâm nhập vào trong hoa huyệt mềm mại, ngay cả cổ tử ©υиɠ cũng bị đầu ngón tay không ngừng đẩy vào. Ngón giữa thường xuyên cố ý chạm vào cái miệng nhỏ lõm xuống kia, làm cho toàn bộ khoang tử ©υиɠ run lên.

“Ưm… ưm… Ư, Muốn, muốn ra…” Hai chân Thẩm Kinh Niên bắt đầu trở lên run rẩy.

Người đàn ông nhẹ nhàng gặm cắn vành tai cậu, "Vậy thì phun ra đi. A Niên, anh thích nhất là nhìn dáng vẻ em phun nước."

Ngón tay hắn hung hăng đùa bỡn vào trong, tốc độ nhanh đến mức mắt thường nhìn không rõ. Ngón tay đút vào hậu huyệt non nớt, tiếng nước phát ra cũng ngày càng rõ ràng. Bụng dưới của thiếu niên run rẩy, tiếng rêи ɾỉ nghẹn ngào cùng với tiếng nức nở càng lúc càng hòa vào nhau. Cậu lắc đầu khàn khàn nỉ non "Không được", nhưng cơ thể cậu lại thành thật quá mức.