Chương 2

"Ưm ~ chị ~ đừng...ahhh ~" Tiếng thở dốc liên tục vang lên một cách yêu kiều. Mỗi một âm thanh phát ra đều mang đến cảm giác kí©h thí©ɧ tột độ cho người nghe. Nó khiến người ta kí©h thí©ɧ đến mức, cho dù có là một người cấm dục, thì khi nghe thấy tiếng rêи ɾỉ vừa trong trẻo vừa gợϊ ɖụ© này cũng sẽ kiềm lòng không được mà lao vào ăn ngay cô gái đang nằm trên giường.

"Tiểu Bảo, có phải em muốn ngày mai không thể đi học không?" Trái ngược với thanh âm thiếu nữ, thanh âm phát ra lần này mang theo sự trầm tĩnh, lại khàn khàn như thể muốn kiềm chế lại du͙© vọиɠ của bản thân. Đôi mắt Doanh Hựu Lam ẩn chứa sự nhẫn nhịn cũng mang theo một loại mị lực khiến người khác phải trầm mê vào ánh mắt đầy dịu dàng, ấm áp ấy. Nhưng liệu rằng, đôi mắt này sẽ xuất hiện ở trước mặt người khác sao? Nói chính xác hơn, loại ánh mắt này chỉ dành cho một người duy nhất - Lưu Vũ Y.

Lời nói của Doanh Hựu Lam mang theo ý muốn hâm dọa, nhưng khi lọt vào tai Lưu Vũ Y lại bị nàng nghe theo một hướng khác.

Lưu Vũ Y vòng hai tay ôm lấy cổ Doanh Hựu Lam, ánh mắt mị hoặc của nàng nhìn thẳng vào ánh mắt người nằm trên, thanh âm trong trẻo của thiếu nữ lần nữa vang lên, ý tứ của nàng đều hiện rõ trong từng câu chữ Lưu Vũ Y nói ra: "Chị ~ chẳng phải chị muốn em trước sao? Là chị đè em ra hôn trước...bây giờ lại muốn nói lời hâm dọa?"

Doanh Hựu Lam nhíu mi, giọng nói mang theo mấy phần uất ức, "Còn không phải em cố ý trêu chọc chị?"

Nói rồi, chị đưa tay nhéo lấy cái mũi nhỏ của Lưu Vũ Y, sau đó lại ấm ức chôn đầu mình vào hõm cổ nàng.

Doanh Hựu Lam như hóa thân thành một người khác hoàn toàn, chị cởi bỏ lớp ngụy trang hằng ngày, gạt đi sự lạnh nhạt tàn nhẫn của một vị thủ lĩnh. Doanh Hựu Lam ngày thường có rất nhiều thân phận. Chị có thể là một nữ tổng tài đầy nghiêm khắc, một người cầu toàn, khó khăn trong công việc. Cũng có thể là một nữ vương đầy uy quyền, tàn nhẫn và máu lạnh với tất cả mọi người. Nhưng chỉ cần ở cùng với Lưu Vũ Y, Doanh Hựu Lam chính là Doanh Hựu Lam của riêng nàng. Một người bạn gái vừa ôn nhu, chu đáo, lại đầy dịu dàng, tính tế, quan trọng nhất...chính là rất sủng nàng.

Nói đến mức độ cưng chiều, chắc chắn sẽ chẳng ai có khả năng qua được mức độ cưng chiều người yêu của chị "quản lý" trên danh nghĩa Doanh Hựu Lam.

Chỉ cần Lưu Vũ Y để mắt đến một thứ gì đó ngay lập tức món đồ đó sẽ được dâng đến trước mặt nàng. Chỉ cần nàng nói không thích chuyện gì, Doanh Hựu Lam cũng sẽ ra tay nhanh lẹ dẹp đi những chuyện khiến nàng chướng mắt. Tâm tình Lưu Vũ Y không tốt, Doanh Hựu Lam sẽ không hỏi nàng xảy ra chuyện gì, mà lại tinh tế dịu dàng dùng sự cưng chiều của bản thân làm hết mọi trò khiến nàng vui vẻ. Từ trước đến giờ, tính từ thời điểm các nàng phát sinh quan hệ và bắt đầu mối quan hệ yêu đương chính thức, Doanh Hựu Lam chưa từng ép Lưu Vũ Y làm bất cứ chuyện gì. Rõ ràng, Doanh Hựu Lam đã biết rõ hết mọi chuyện, cũng biết những uẩn khuất trong từng chuyện từng chuyện Lưu Vũ Y trải qua, chị có thể dễ dàng giải quyết tất cả mọi chuyện theo ý muốn của mình. Nhưng chị lại không làm như thế, Doanh Hựu Lam mỗi khi làm một việc gì đó, dù lớn hay nhỏ, chị đều hỏi qua ý kiến nàng, sau đó mới thử nói ra bước đi của bản thân. Doanh Hựu Lam sẽ không bát bỏ ý kiến của Lưu Vũ Y như cách chị làm với những người khác, nếu ý tưởng của Lưu Vũ Y mang lại lợi ích cho nàng, nhưng khác với ý chị, chị vẫn sẽ ngoan ngoãn làm hết mọi chuyện theo ý nàng. Còn nếu...ý tưởng và cách giải quyết đó không hoàn toàn đi đến kết quả tốt nhất, Doanh Hựu Lam sẽ từ từ phân tích mặt tốt mặt chưa tốt cho Lưu Vũ Y nghe, rồi mới hỏi ý kiến Lưu Vũ Y một lần nữa.

Một người bạn gái có thể sủng người yêu mình đến mức đó, nếu không phải thật lòng yêu bạn, sẽ chẳng có ai làm được đến thế.

Có nhiều lúc...Lưu Vũ Y thật thắc mắc.

Vì cái gì một người hoàn hảo như Doanh Hựu Lam lại yêu nàng, sủng nàng?

Nhưng là...cho dù Lưu Vũ Y có hỏi thế nào...câu trả lời vẫn chỉ có một lời duy nhất.

"Chị yêu em từ cái nhìn đầu tiên...tình cảm...nó thật khó nói...chị chỉ biết chị yêu em...mỗi lần nhìn thấy em chị đều nhịn không được mà muốn cưng chiều, bảo vệ em thật tốt."

Lần nào nói lời này, Doanh Hựu Lam đều sẽ dùng ánh mắt và giọng nói chân thành nhất để nói ra. Sau đó, lại từ hình tượng một ngự tỷ toàn năng hóa thân thành một chú cún con bám dính lấy trên người Lưu Vũ Y không rời.