Lưu Thừa Vũ mày nhíu lại, anh thực sự rõ ràng là từ bên trong lời nói của Tiêu Nhu nghe ra tới chuyện này không đơn giản.
Hơn nữa chuyện này rất có khả năng cùng anh ta có quan hệ, nhưng là Tiêu Nhu sẽ không nói, nếu cô sẽ không nói, như vậy Tiêu Cấm Ninh càng không thể sẽ nói cho anh ta, như vậy cái gọi là chân tướng sự việc từ trong miệng Tiêu Nhu này cũng chỉ có thể tự thân anh ta đi tra.
“Tốt thôi, nếu là như thế này, vậy ai có quyền nói chuyện, thì người đó đến để quyết định chuyện Tào lão sư phải ở hay phải đi.” Lưu Thừa Vũ lạnh lùng nói ra, tình thế hiện tại đối với anh ta tới nói cũng không lợi, anh ta có thể nói là bốn bề thọ địch, bởi vì nơi này không chỉ có mấy anh em nhà Tiêu gia, còn có cả Kiều Lương tồn tại.
Chỉ cần một câu nói của Kiều Lương thôi, ai dám không cho anh vài phần mặt mũi?
Cho nên, trận chiến tranh này vẫn là tốc chiến tốc thắng mới tốt.
“Tốt a.” Tiêu Cảnh trên mặt không có một chút ít khẩn trương, Đường Tịch nhíu mày, tới gần Tiêu Cảnh thấp giọng hỏi, “Anh ba, anh không phải là ở trên đường tới đây từ trên tay người khác đã mua một ít cổ phần rồi mới tới đây đi?”
Tiêu Cảnh nhướng mày, hạ giọng hỏi cô, “Em, nha đầu này làm sao mà biết được?”
“Bởi vì vẻ của anh một bộ mặt nắm chắc thắng lợi a.” Đường Tịch mỉm cười, trong lòng cũng yên tâm, chỉ cần có thể làm cho người giúp Tiêu Cấm Ninh làm việc ăn mệt có hại, cô liền rất sảng, mới mặc kệ là ai cấp mặt mũi, hoặc là ai ở giúp cô đâu.
Cô là một người chính trực như vậy sao? Mới không phải!
“Kia trước mắt mới nói như vậy thôi, cổ phần của tôi ở trong trường cao trung này là nhiều nhất, tôi tuyên bố Tào lão sư không cần rời đi, tiếp tục nhậm chức chủ nhiệm lớp một cao trung.” Lưu Thừa Vũ nói xong, thấp miệt nhìn Tiêu Cảnh liếc mắt một cái, xuy thanh hỏi, “Tiêu đổng có ý kiến gì sao?”
Lời này của anh ta vừa ra tới, đương sự Tào lão sư trong lòng giống như là một cái bánh từ trên đầu rơi xuống đi, trong lòng cười lạnh, Tiêu Nhu phía trước như vậy kiêu ngạo, cuối cùng còn không phải không có có thể đem bà ta làm gì sao, bất quá bà ta thật sự may mắn, còn tốt là vị hôn phu của Tiêu đại tiểu thư lúc này xuất hiện.
Lưu đổng thật sự đối Tiêu đại tiểu thư thực tốt đâu.
Đường Tịch ngẩng đầu đem thần sắc của Tào lão sư thu vào đáy mắt, trong lòng lạnh lùng cười, tiếp tục cúi đầu dường như không có việc gì thất thần???
“Ừ.” Tiêu Cảnh gật đầu, trong mắt mang theo nồng đậm trào phúng, khóe miệng gợi lên một mạt như có như không độ cung, “Đó là liền trước mắt mới thôi, chính là liền ở phía trước một giây, anh đã mất đi quyền phát ngôn trong hội đồng quản trị.”
Tiêu Cảnh nói xong nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ Patek Philippe trên cổ tay, bỗng nhiên đứng lên, đúng lúc này cửa phòng họp bị đẩy ra, một người đàn ông tầm ba mươi tuổi trên mặt mang mắt kính đi đến, anh ta nhìn Tiêu Cảnh liếc mắt một cái, Tiêu Cảnh đối với anh ta gật gật đầu, anh ta lập tức đi đến trên đài diễn thuyết mở ra hình chiếu nghi, sau đó mới nói nói, “Xin lỗi các vị, quấy rầy, tôi là luật sư Khâu Chí Minh, hôm nay tới là chịu trách nhiệm về việc Trương Minh Đào tiên sinh cùng Vương Trí Hòa tiên sinh trình ra hợp đồng chuyển giao cổ phần Trường Trung Học Số 1 của các ngài ấy cho Tiêu Cảnh tiên sinh, đây là một phần hợp đồng đã được công chứng chỗ chính quyền, mời các vị xem qua.”
Lưu Thừa Vũ sắc mặt biến đổi, nhìn thấy trên hợp đồng là cùng ngày, đột nhiên đứng lên, âm trầm nhìn chằm chằm Tiêu Cảnh, “Vì một đứa con gái, Tiêu đổng thật là dụng tâm lương khổ a!”
Tiêu Cảnh nhún vai, trong mắt hiện lên một tia lãnh quang, anh ngồi trở lại trên chỗ ngồi của mình, cười như không cười nhìn Lưu Thừa Vũ, lạnh băng nói, “Lưu Thừa Vũ, cái gì kêu một đứa con gái? Tiêu Nhu chính là hòn ngọc quý trên tay nhị phòng chúng tôi, càng là bảo bối nhà của chúng tôi, là người mà ba anh em chúng tôi thương yêu cưng chiều vô hạn, chuyện của nó có thể để cho chúng tôi từ bỏ chuyện quan trọng chúng tôi đang làm, các người hiểu chưa?”
Mấy chữ cuối cùng, Tiêu Cảnh là đối với tất cả mọi người có mặt trong hội nghị nói.
Lúc này Khâu Chí Minh lại lần nữa mỉm cười nói, “Bởi vì Trương Minh Đào tiên sinh cùng Vương Trí Hòa cầm trong tay 10% cổ phần chuyển nhượng cho Tiêu Cảnh tiên sinh, như vậy hiện tại Tiêu Cảnh tiên sinh đem có được này sở học giáo 40% cổ phần.”
Tiêu Cảnh thấp thấp cười lên tiếng, anh ngẩng đầu âm trầm nhìn Lưu Thừa Vũ liếc mắt một cái, “Hiện tại anh đã nghe rõ sao? Kia từ giờ trở đi, tôi mới là người có quyền nói chuyện nhất ở nơi này.” Tiêu Cảnh nói xong mặt trầm xuống, nhìn thoáng qua Tào lão sư đã bởi vì trong phòng hội nghị xảy ra biến cố lớn như vậy mà sắc mặt càng thêm nan kham, âm thanh lạnh lùng nói, “Từ giờ trở đi, Tào Ái Thiến bởi vì nhục mạ học sinh, thu hối lộ bị Trường Trung Học Số 1 của thành phố A khai trừ, từ đây bà không còn là giáo viên trường này nữa!”
Tiêu Cảnh đi đến Khâu Chí Minh đang đứng bên ngoài lấy qua phần văn kiện trong tay anh ta, một phen ném ở trên bàn hội nghị.
Hiệu trưởng cầm lấy tư liệu mà Tiêu Cảnh ném ở trên mặt bàn, nhìn thoáng qua, khϊếp sợ nhìn về phía Tào Ái Thiến, tức giận nói, “Tào lão sư, cô!”
Tào lão sư đồϊ ҍạϊ ngồi ở ghế trên, bà ta biết chức nghiệp kiếp sống giáo viên của mình xem như xong rồi.
Bà ta trước kia là thường xuyên thu hối lộ của học sinh gia trưởng, nhưng là những cái chuyện đó bà ta cho rằng người khác là không biết, bởi vì những cái đó gia trưởng cho nàng đưa tiền đều là lặng lẽ đưa, này đó chứng cứ, Tiêu Cảnh là ở đâu tìm được?
Tiêu Cảnh lạnh băng nhìn Tào lão sư, lạnh băng hỏi, “Tào Ái Thiến, bà còn có cái gì muốn nói? Hoặc là bà còn có cái gì muốn biện giải?”
Nói xong anh lại đem một phần tư liệu ném cho Lưu Thừa Vũ, cười nhạo một tiếng, “Đây là danh sách số điện thoại buổi sáng hôm nay đã gọi điện thoại cho Tào Ái Thiến, tôi đã từ côn ty thông tin điều lại đây, ghi âm cũng ở bên trong, anh nghiêm túc nghe một chút, nhìn xem vị hôn thê của anh có phải hay không thật sự như vậy trong sạch!”
Lưu Thừa Vũ nhìn đến mặt trên kia số điện thoại, đó là điện thoại của người đại diện của Tiêu Cấm Ninh - Diêu Na, anh đem danh sách ném lên bàn, hừ lạnh một tiếng, “Diêu Na gọi cho Tào lão sư, cũng không đại biểu chính là ý tứ của Cấm Ninh, Diêu Na là một người trưởng thành, cô ấy vẫn là một đám thể!”
Tiêu Cảnh khóe miệng ngoéo một cái, “Anh muốn hiểu như thế nào liền hiểu như thế đi, đó là chuyện của anh.” Nói xong anh dừng một chút, “Hiện tại, Lưu tiên sinh, anh đã không còn quyền nói chuyện nữa rồi, người này, tôi muốn khai trừ rồi.”
Đường Tịch nghe đến đó, chỉ cảm thấy Tiêu Cảnh quá soái, khó trách anh có thể cùng Kiều Lương trở thành bạn tốt, anh tuy rằng mặt ngoài nhìn qua cà lơ phất phơ, đối chuyện gì đều không quan tâm, thậm chí nói để cho người khác cảm thấy anh không có năng lực gì, nhưng là tâm tư của anh lại là rất kín đáo, anh ở tới trên đường cũng đã nghĩ tới rất nhiều khả năng tính toán rồi, sau đó ở trong thời gian ngắn nhất mua đến cổ phần trong tay người khác, thậm chí trong thời gian ngắn như vậy đi góp nhặt chứng cứ Tào lão sư trước kia nhận hối lộ, còn tra xét danh sách gọi của Tào lão sư, từ giữa tới châm ngòi quan hệ của Lưu Thừa Vũ cùng Tiêu Cấm Ninh.
Chính là cái này kín đáo tâm tư, đều cũng đủ cho cô đối với anh lau mắt mà nhìn.
Lưu Thừa Vũ lập tức lấy ra điện thoại phát cho chính mình trợ lý, “Đem cổ danh sách cổ đông của Trường Cao Trung Số 1 thành phố A đưa qua cho tôi.”
Anh ta theo bản năng không nghĩ ở trước mặt Tiêu Nhu biểu hiện ra hoàn cảnh xấu mặt, anh ta không nghĩ làm chính mình có vẻ như vậy không có năng lực, Tiêu Cảnh nhìn đế cái này động tác của anh ta, cười lạnh một tiếng, “Lưu tiên sinh, tôi tin tưởng anh sẽ thất vọng.”
Thực mau bên kia cấp Lưu Thừa Vũ đã phát một phần văn kiện, Lưu Thừa Vũ nhìn văn kiện lúc sau lại cấp trợ lý gọi điện thoại, “Còn có 25% cổ phần ở trong tay ai?”