Tần Phi ôm điện thoại di động, kích động thật lâu mới buông xuống được.
Khi đã chắc chắn tin tức này là vợ Giang Nguyệt Đồng gửi tới, Tần Phi thiếu chút nữa không nhịn được ngửa mặt lên trời cười to ba tiếng.
"Mới vừa rồi bận xem văn kiện nên không biết, vợ, em ngủ chưa?" Tần Phi cố nén kích động, vội vàng nhắn tin lại.
Khu dân cư Thiên Lam
Giang Nguyệt Đồng tắm xong, lúc này cô mặc chiếc váy đỏ, đôi chân dài trắng như tuyết hơi co lại, cô đang ngồi ở đầu giường kiểm tra email, chiếc máy vi tính xách tay đặt ở trên đùi.
Nghe thấy chuông báo tin nhắn, cô cầm điện thoại di động lên, Tần Phi rốt cuộc cũng đã nhắn tin lại.
Nghĩ lại lúc cô gửi cho Tần Phi hai cái tin nhắn, Giang Nguyệt Đồng cũng có chút ngượng ngùng, vốn chỉ là thấy Tần Phi không nhắn tin lại, mới cuống cuồng lại hỏi một câu, thành ra lại có cảm giác như mình rất quan tâm anh vậy.
Giang Nguyệt Đồng do dự một chút, sau đó dùng ngón tay trắng nõn gõ lên màn hình: "Anh mua quà cho bà nội chưa?"
Tần Phi vội vàng nhắn tin lại: "Mua, em yên tâm, bảo đảm sẽ cho bà nội hài lòng."
Giang Nguyệt Đồng hiểu ý cười một tiếng, mấy lần đánh chữ nói để cho Tần Phi về nhà ở, nhưng cô nhanh chóng xóa đi, hai ngày nay Tần Phi đều không có ở nhà, cô luôn cảm thấy ở nhà thiếu cái gì, vắng ngắt.
Ngay cả khi nghĩ đến chuyện tối hôm qua, trong lòng cô vẫn có chút sợ hãi.
Nhưng Giang Nguyệt Đồng da mặt mỏng, chung quy vẫn là không muốn nói ra miệng, cuối cùng đánh mấy chữ: "Vậy tôi đi ngủ."
Tần Phi lập tức nhắn lại: "Ngủ đi, ngủ ngon."
Giang Nguyệt Đồng đưa điện thoại di động đặt ở đầu giường, tắt đèn nằm xuống.
Nhưng cô nằm một hồi, lại không nhịn được từ trong chăn đưa tay ra, cầm lấy điện thoại di động, mở ra tin nhắn của Tần Phi, nhanh chóng đánh hai chữ: "Ngủ ngon."
Trong khách sạn, nửa đêm một người đàn ông hưng phấn gào thét, Giang Nguyệt Đồng chỉ đáp lại hai chữ, nhưng Tần Phi cao hứng đến mức cả đêm không ngủ.
Tần Phi ngày hôm sau dậy sớm, trước tiên đến cửa hàng hoa quả mua một ít quả sung chín, sau đó đi chợ hoa mua một chậu nha đam ba năm tuổi, liền đi siêu thị mua một chai giấm trắng và một cái nồi đất. Ngổn ngang một đống đồ.
Anh chuẩn bị thử nghiệm luyện chế thông thiên đan!
"Tần tổng, ngài đây là. . . làm gì?" ở cửa phòng tổng giám đốc của Công ty điện ảnh Vạn Tường thư ký Hà Tinh ánh mắt cổ quái nhìn Tần Phi vừa xách, vừa ôm một đống lớn đồ.
"Thông báo nếu như không có việc quan trọng đừng đến tìm tôi. Tôi có việc quan trọng phải làm!" Tần Phi nói một chút nghiêm túc.
"Chuyện quan trọng?" Hà Tinh biểu tình tràn đầy nghi ngờ.
Nhưng là Tần Phi cũng không có giải thích, vào phòng làm việc liền rất nhanh đóng cửa lại.
. . .
Hơn ba giờ chiều, trải qua bảy giờ, sau mấy lần thất bại, thông thiên đan rốt cuộc luyện ra!
Hai viên!
Tần Phi sắc mặt ngăm đen, nhìn chung quanh, lại ngửi một cái, nhìn mãi mà không ra cái gọi là thông thiên đan có gì đặc biệt.
Cuối cùng, anh nghiến răng, ném thẳng vào miệng và nuốt chửng một lần. Đây đều là những thứ ăn được đã qua tinh chế nên chắc ăn vào sẽ không chết người.
Nhưng chẳng có cơn đau nào hoặc cảm giác sảng khoái xảy đến cả!
Mẹ, quả nhiên là hàng giả!
"Chuông reo!"
Tần Phi đang đang cảm thán thì điện thoại di động nhận được một cái tin nhắn ngắn, là Tiêu Ngọc gửi tới, là tin tức tốt!
"Tài liệu về thanh loan đao đã tìm được, có cả phương pháp phá giải, đúng là một chuôi danh đao, anh có thể tới đây không?"
Tần Phi mừng rỡ, vội vàng nhắn tin lại: "Tôi qua bây giờ!"
Cửa phòng làm việc soạt một chút mở ra, bên ngoài Hà Tinh kỳ quái ngẩng đầu, chỉ thấy Tần tổng sắc mặt đen thui chạy ra: "Tần tổng?"
Tần Phi không nói gì, sốt ruột liền hướng thang máy riêng dành cho Tổng giám đốc mà chạy, không lâu lắm liền thấy hắn lại chạy trở lại.
"Phòng làm việc của tôi có mấy thứ dọn giúp tôi nhé, ném hết đi, nhưng mà nhớ, nhất định phải giữ bí mật!"
"Vâng, vâng!" Hà Tinh không rõ cho nên, sững sờ gật đầu.
Tất nhiên vấn đề này phải được giữ bí mật, nếu không sẽ mất đầu.
. . .
Buổi chiều, nhà họ Giang tổ chức một cuộc họp khẩn cấp, thực ra là một bữa tiệc ăn mừng!
Ngày hôm qua đối với Giang Nguyệt Đồng mà nói, thật là tựa như ảo mộng. Ngay tại tối ngày hôm qua, cô thông qua email cùng Thẩm Gia Văn trò chuyện rất nhiều, thậm chí cuối cùng còn nhắc tới chuyện nhà, hai người hết sức có duyên.
Mà sau đó, Thẩm Gia Văn lại vứt cho cô một miếng bánh to!
Công ty điện ảnh Vạn Tường sẽ có kế hoạch khởi quay "Qủy ác 2" trong nửa tháng nữa.
Đây là một bộ phim truyền hình trinh thám phá án do Công ty điện ảnh Vạn Tường ký hợp đồng với hai ngôi sao sáng Trương Nhất Dạ và Tần Thư đảm nhiệm vai chính. Qủy án đã được ra mắt cách đây hai năm và đã nhận được rất nhiều lời khen ngợi, với rating cực cao, vượt qua con số 6 tỷ và kiếm được rất nhiều tiền.
Thẩm Gia Văn chính là muốn hỏi Giang gia có muốn đầu tư hay không!
Nói thật, đây chính là cho không cô tiền!
Giang Nguyệt Đồng dĩ nhiên đồng ý, đây là rõ ràng chuyện kiếm được tiền, nhưng Giang Nguyệt Đồng không có tiền nhưng muốn đầu tư thì phải hỏi gia đình.
Tuy cô không phải người có tiếng nói trong nhà họ Giang, nhưng dù sao cha cô cũng là con trai thứ ba của gia đình, cô cũng muốn cống hiến cho nhà họ Giang.
Nguyệt Đồng à, chuyện này mà thành, cháu đúng là giúp Giang gia lập công lớn." Bà cụ Giang tràn đầy tán thưởng nhìn Giang Nguyệt Đồng.
"Đây là việc nên làm ạ." Giang Nguyệt Đồng cười lắc đầu một cái.
"Con gái tôi đúng là lợi hại." Thẩm Hoa cao hứng nói, hãnh diện, mặt đầy tự hào.
Giang Thành Nghiệp cũng đứng lên, tiến lên một bước nói: "Bà nội, trước đây cháu bị Công ty điện ảnh Vạn Tường đá văng ra ngoài, ngày hôm qua Giang Nguyệt Đồng lại đi, Công ty điện ảnh Vạn Tường nhất định là cảm giác Giang gia rất có thành ý, cho nên mới đồng ý hợp tác! Cho nên, ngày hôm qua bất luận là ai đến cửa công ty đó cũng có thể thành công!"
Giang Thành Nghiệp của lời rất rõ ràng, chính là muốn cướp một phần công lao, là anh ta mở cửa trước cho Giang Nguyệt Đồng.
Nhưng là chỉ có Giang Nguyệt Đồng rõ ràng, có thể đàm phán thành công, căn bản là vì trong đó có Tần Phi giúp đỡ, Tần Phi là trợ lý cấp cao của Thẩm Gia Văn, mà tối hôm qua Thẩm Gia Văn bỗng nhiên đưa cho cô đại lễ như vậy, khẳng định cũng là Tần Phi trong bóng tối hỗ trợ!
Nhưng bà nội xưa nay thương yêu anh ta, nghe Giang Thành Nghiệp nói, lại gật đầu một cái: "Nguyệt Đồng à, quả thật công lao không thể tính cho mình cháu, Thành Nghiệp đúng là đã giúp sức."
Nghe nói như vậy, Giang Thành Nghiệp trong lòng vui vẻ, mặt đầy hưng phấn nói: "Có điều, Nguyệt Động công lao vẫn rất lớn, lại còn có thể có được tin tức Qủy án 2 để chúng ta đầu tư, cháu cảm thấy nhà chúng ta phải toàn lực ứng phó, đem toàn bộ vốn quay vòng để đầu tư. Nghe nói phim truyền hình này sẽ được khởi chiếu vào năm sau. Chỉ cần chúng ta sống sót qua năm nay, năm sau sẽ thu hoạch lớn! Cháu sẵn sàng thay mặt nhà họ Giang, ngày mai đi theo Công ty điện ảnh Vạn Tường đàm phán!"
"Được!"
Bà nội gật đầu một cái, tán thưởng nhìn Giang Thành Nghiệp: "Cháu trai tôi có tầm nhìn."
Giang Nguyệt Đồng cùng Thẩm Hoa hai mắt nhìn nhau một cái, trong lòng có chút khó chịu. Lần tụ hội này, rõ ràng là của tiệc ăn mừng của Giang Nguyệt Đồng, nhưng rồi tất cả đều bị Giang Thành Nghiệp cướp đi. Bây giờ Giang gia đã cùng Công ty điện ảnh Vạn Tường nói thành hợp tác, ngày mai Giang Thành Nghiệp đến đàm phán, nhất định có thể thành công. Đến lúc đó phần này công lao lớn, chẳng phải tất cả đều là của anh ta sao?
Mặc dù trong lòng mất hứng, Giang Nguyệt Đồng nhưng cũng không nói gì, ai bảo bà nội thích anh ta.
Nhưng ngay sau đó, những con em trong gia tộc sau bắt đầu xôn xao bàn tán.
"Qủy án 2" đương nhiên là có thể kiếm tiền, nhưng mấu chốt Giang gia mặc dù có chút của cải, nhưng so với những nhà đầu tư khác cũng không đáng bao nhiêu.
"Nghe nói "Qủy án 2" dự kiến
đầu tư 5 tỷ NDT, bao gồm tất cả chi phí quay phim và phí ký hợp đồng của các diễn viên tuyến một. Nếu như chúng ta có thể đầu tư tầm năm trăm triệu thì thu về cũng không ít. Bây giờ chúng ta có thể có được bao nhiêu?"
"Đúng vậy, ở Tùng Hải có rất nhiều gia tộc giàu có, và khoản đầu tư 500 triệu nhân dân tệ là quá ít, đoán rằng công ty điện ảnh Vạn Tường sẽ coi thường khoản đầu tư này, sợ rằng sẽ bị các công ty khác cướp mất."
Nghe được bên dưới nghị luận, bà cụ Giang đang cao hứng cũng dần bình tĩnh trở lại, trong lòng cũng có chút lo âu.
Đúng là gia tộc họ Giang tuy đã truyền qua mấy đời, được coi là có tiếng tăm gì đó ở Tùng Hải, nhưng sau bao nhiêu năm vất vả, chẳng qua là một gia tộc hạng hai.
Muốn bước lên gia tộc hạng một, Giang gia thực tình coi như không tệ, nhưng mấu chốt là tài sản, Giang gia không có tài sản!
Gia tộc hạng một, tài sản ít nhất phải có năm tỉ!
Mà đầu tư "Qủy án 2" chính là cơ hội để Giang gia bước lên gia tộc hạng nhất.
Giang Thành Nghiệp cũng nghe được mọi người trong họ nghị luận, sắc mặt biến đổi, anh ta thật vất vả mới cướp được cơ hội ngày mai đi Công ty điện ảnh Vạn Tường bàn hợp tác, quyết tâm không thể lại bị đánh văng ra ngoài!
Anh ta ánh mắt chuyển động một chút, đứng dậy: "Bà nội, cháu có một ý tưởng."
"Được, Thành Nghiệp có biện pháp gì, nói mau!" Bà nội sắc mặt vui mừng.
"Chúng ta có thể tìm người đầu tư hợp tác!"
Tìm người?
Bà nội nhíu mày một cái, xung quanh mọi người trong Giang gia, cũng là mặt liền biến sắc, lộ ý nghi ngờ.
"Chúng ta không có đủ tiền, nên có thể tìm người hợp tác, nếu có thể cùng Công ty điện ảnh Vạn Tường hợp tác thì chúng ta đã có cơ hội kiếm được tiền từ "Qủy án 2", món lợi này đoán rằng rất nhiều người muốn đầu tư. Chúng ta có thể tìm những công ty nhỏ, tất nhiên là bỏ qua các công ty lớn!" Giang Thành Nghiệp đắc ý nói.
"Cháu có một người bạn, tên là Hoắc Trung Nguyên, là người năm ngoái đạt huy chương Tán thủ hạng nhất ở Tùng Hải. Khoảng hai năm hắn khai trương rất nhiều võ quán thậm chí đầu tư quảng cáo, kiếm không ít tiền. Nhưng hắn không đầu óc kinh doanh, luôn muốn đem tiền mình kiếm được đầu tư một hạng mục nào đó."
Thấy mọi người mắt đều sáng lên, Giang Thành Nghiệp đắc ý cười một tiếng: "Hắn không biết làm kinh doanh, cho nên chúng ta cũng không cần lo lắng hắn sẽ cướp ánh đèn sân khấu của chúng ta. Chỉ cần để hắn đầu tư một ít tiền và chờ thu lợi nhuận mà thôi."
Rào rào!
Nghe nói như vậy, mọi người xung quanh đều xôn xao, không ít người hai mắt sáng lên.
Nói trắng ra, trên thực tế, đây là sự hợp tác để cùng nhau giành được một dự án lớn, và bây giờ nhiều công ty đang như vậy.
"Không nghĩ tới Thành Nghiệp còn có một người bạn có tiền như vậy!"
"Hoắc Trung Nguyên, người này đúng là lợi hại, chẳng qua là đầu óc đơn giản nhưng tứ chi phát triển"
"Đúng, tìm người như vậy hợp tác rất tốt. Ha ha!"
Bà cụ mặt cũng tươi cười, gật đầu tán thưởng nói: "Đúng là Thành Nghiệp đầu óc sáng suốt, cái chủ ý này không tệ, không tệ..."
Bà nội thậm chí có chút cao hứng, chỉ cần bà thắng được sự hợp tác này thì nhà họ Giang có khả năng trở thành gia tộc hạng nhất ở Tùng Hải.