- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Đô Thị
- Ngạo Khí Ở Rể
- Chương 17: Sự Nhún Nhường Của Giang Nguyệt Đồng
Ngạo Khí Ở Rể
Chương 17: Sự Nhún Nhường Của Giang Nguyệt Đồng
"Giang tổng làm việc quả nhiên sấm rền gió cuốn, nhanh như vậy đã xong rồi." Thẩm Gia Văn chủ động nói.
"Có thể cùng quý công ty hợp tác là vinh hạnh của tôi, tôi dĩ nhiên không thể chậm trễ." Giang Nguyệt Đồng cười một tiếng, đem định ra bản thảo hợp đồng đưa tới cho Thẩm Gia Văn, đồng thời nghiêng đầu liếc nhìn lần nữa về phía Tần Phi đang đưa cà phê tới:
"Thẩm tổng, không biết vị này có phải Tần tổng hay không?"
Thẩm Gia Văn như là chợt nhớ tới, lập tức ngồi thẳng dậy, quay người sang Tần Phi giới thiệu: "Tần Phi, tôi giới thiệu cho anh một chút, vị này là Giang Nguyệt Đồng, là con gái nhà họ Giang, cũng là tổng giám đốc của công ty Kỳ Thái, năng lực xuất chúng, rất giỏi."
Nói xong lại chỉ Tần Phi rồi giới thiệu với Giang Nguyệt: "Giang tổng, đây là thư ký cấp cao mới nhận chức của tôi, Tần Phi. Anh ấy là một sinh viên đầu ngành tài chính, rất có năng lực, tôi không làm được nhiều việc nên sẽ giao lại cho anh ấy.”
Thẩm Gia Văn nghiêm túc nói, Tần Phi có phải sinh viên tài chính hay không cô ta không biết, nhưng người này năng lực tuyệt đối xuất chúng, Tần Phi những ngày này vừa học vừa làm, đều học được rất nhiều từ cô ta.
Nhưng nếu là giới thiệu, cô ta cũng không thể không nói như vậy.
"Hóa ra vị này chính là Giang tổng của công ty Kỳ Thái, tôi thường xuyên nghe nói về Giang tổng, thật là ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu." Tần Phi chỉ làm bộ như lần đầu tiên thấy Giang Nguyệt Đồng, nhất thời khoa trương đưa hai tay ra, không đợi Giang Nguyệt Đồng kịp phản ứng, liền "nhiệt tình" bắt lấy bàn tay nhỏ bé của cô dùng sức lắc lắc: "Đều nói Giang Nam toàn người đẹp, mà Giang gia chẳng những người đẹp, hơn nữa còn là tài nữ, đúng là tài mạo song toàn."
"Quá khen." Giang Nguyệt Đồng biểu tình có chút quái dị, trong lòng lại cảm thấy buồn cười, thậm chí bị khen đến mức gương mặt ửng đỏ.
Nếu như là người khác nói như vậy thì thôi, đây lại là chồng mình khen mình khiến cho Giang Nguyệt Đồng trong lòng cảm thấy kỳ quái.
Kết hôn ba năm, đây là lần đầu tiên cô phát hiện Tần Phi còn có kỹ năng diễn xuất. Nếu như không phải cô đã biết anh, và anh còn là chồng cô thì rất có thể cô đã bị cái tài diễn xuất này của Tần Phi qua mắt.
Sau khi bắt tay, Giang Nguyệt Đồng vừa muốn rút bàn tay nhỏ bé của mình ra, nhưng lại phát hiện hai tay đã bị Tần Phi nắm chặt, lại còn đang nhiệt tình lắc lắc ở đó, giống như là hưng phấn mà quên buông ra.
Mọi chuyện diễn ra rất tự nhiên, người khác nhìn thấy cũng chỉ cho là Tần Phi biết đến thân thế của Giang Nguyệt Đồng, kích động mất đi lý trí!
Chỉ có Giang Nguyệt Đồng trong lòng biết anh là cố ý.
Tần Phi đúng là sinh viên ưu tú, nhưng anh không học tài chính mà là kinh doanh, chuyện này khi kết hôn cô cũng đã biết.
Tần Phi cũng không dám làm quá, rất nhanh liền buông bàn tay nhỏ bé của Giang Nguyệt Đồng ra, mà Thẩm Gia Văn cũng cầm lấy bản thảo hợp đồng của cô.
"Giang tổng, thành ý của cô nhiều thế sao? Để cho lợi lớn như vậy?" Thẩm Gia Văn nhìn xong hợp đồng, không khỏi nhướng mày.
Thực vậy, hợp tác lần này công ty Kỳ Thái cũng là chỉ lấy chút tiền thủ công thôi.
"Có thể cùng quý công ty hợp tác, đây đã là vinh hạnh của tôi." Giang Nguyệt Đồng cười nói.
Đây xem như là hợp tác dài hạn, cô cũng có tầm nhìn xa nên không quá muốn kiếm lợi nhuận trong lần hợp tác đầu tiên này. Chỉ cần Công ty điện ảnh Vạn Tường vẫn còn ở Tùng Hải, sau này hợp tác còn nhiều lần, sẽ kiếm lợi sau.
Thẩm Gia Văn tán thưởng nhìn Giang Nguyệt Đồng một cái, trong lòng có chút kính nể.
Cũng không phải là tất cả mọi người đều có thể làm việc có ý nhượng bộ như vậy, riêng sự quyết đoán này của cô liền đủ để cho người khác phải kính nể.
Chẳng qua là, như vậy, Giang Nguyệt Đồng cơ bản cũng sẽ không kiếm được bao nhiêu tiền.
Thẩm Gia Văn không khỏi nghiêng đầu liếc nhìn một bên Tần Phi, mắt lộ hỏi, ký hay không ký?
Tần Phi trong lòng không nói, nhưng thái độ đã vội vàng đồng ý.
Bởi vì phía Giang Nguyệt Đồng đã nhượng bộ, hợp tác dĩ nhiên thành công. Có điều, đây chẳng qua là bản thảo hợp đồng, hợp đồng chính thức ngày mai mới ký.
Giang Nguyệt Đồng cao hứng rời đi, Tần Phi cũng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.
Bị kẹp giữa hai người phụ nữ, diễn xuất đến thế thật đúng là đủ mệt!
Có điều rất nhanh, điện thoại di động của anh liền vang lên, là Giang Nguyệt Đồng gửi tin nhắn đến: "Tôi nghe Thẩm tổng nói anh đã có thể tan làm, tôi ở dưới lầu chờ anh!"
Giang Nguyệt Đồng là một người phụ nữ sắc sảo, đã thực sự nhìn thấy có điều gì đó không ổn.
Cô vợ sắc sảo chờ ở dưới lầu, trong phòng làm việc, Thẩm Gia Văn đưa đôi mắt đẹp sắc sảo cùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Tần Phi.
Tần Phi bị nhìn đến mức cả người đều nổi da gà, vội vàng nói: "Chuyện này cô phải giữ bí mật cho tôi. Cô tối nay không cần làm thêm giờ, có thể về trước."
"Cám ơn Tần tổng." Thẩm Gia Văn cất giọng cổ quái.
Tần Phi ừ một tiếng, lập tức biến mất.
Thẩm Gia Văn nhìn không khỏi mỉm cười, cái miệng nhỏ nhắn lầm bầm: Người đàn ông này thật thú vị!
Tần Phi vội vàng xuống lầu, quả nhiên, ngoài cửa hông của tòa nhà Vạn Tường, anh đã nhìn thấy Giang Nguyệt Đồng đang đợi mình.
Hôm nay Giang Nguyệt Đồng ăn mặc hết sức đẹp, không có mặc mấy đồ thường ngày cô thích, mà mặc một chiếc áo sơ mi trắng, chân váy tối màu, dáng người uyển chuyển, bộ dáng xinh đẹp.
"Tôi cùng tập đoàn Vạn Tường hợp tác, có phải anh hỗ trợ thúc đẩy phía sau hay không?" Giang Nguyệt Đồng hỏi rất trực tiếp.
Giang Nguyệt Đồng vốn thông minh bực, suy nghĩ một chút sẽ phát hiện ngay ra vấn đề.
Giang Thành Nghiệp tới tập đoàn Vạn Tường, kết quả bị chửi đến mức phải cút đi, mà cô tới thì hợp tác lại thành công đến vậy. Nếu như chuyện này mà không có quan hệ với Tần Phi, đánh chết cô,cô cũng không tin!
"Vợ anh mắt sáng như đuốc, đúng là không giấu em được chuyện gì." Tần Phi cười lấy lòng nói.
"Bớt đi!" Giang Nguyệt Đồng liếc anh một cái, hừ một tiếng nói: "Nói đi, anh tới tập đoàn Vạn Tường làm từ khi nào?"
Vừa nói, Giang Nguyệt Đồng nhàn nhạt nhìn Tần Phi, mở miệng: "Anh ... anh không phải là chủ tịch bí ẩn của tập đoàn Vạn Tường đúng không?
Tần Phi sửng sốt, giả vờ không nói nên lời: "Vợ à, em thật sự dám nghĩ, nếu như anh là chủ tịch, anh không cần em chạy ngược chạy xuôi như thế, anh đã để em ở nhà hưởng thụ rồi."
"Tôi mới không muốn làm một bà vợ ở nhà hưởng thụ!" Giang Nguyệt Đồng trợn mắt nhìn Tần Phi một cái, cũng cảm thấy lời nói mới rồi của mình có chút ngu ngốc, Tần Phi tại sao có thể là ông chủ của Công ty điện ảnh Vạn Tường?
"Em còn nhớ bạn học giàu có của anh không? Anh ấy giới thiệu anh tới đây. Anh ấy cũng là nhân viên cấp cao ở Vạn Tường." Tần Phi cười nói, đồng thời không nhịn được nhìn Giang Nguyệt Đồng, định nói gì đó nhưng lại thôi.
"Thế nào? Anh nhìn cái gì?" Giang Nguyệt Đồng nhất thời cau mày.
"Anh nghe nói mẹ vợ muốn để cho chúng ta ly dị, để cho Chu Hướng Tiền cưới em, hơn nữa hắn nói tối hôm qua hắn đi qua nhà, hai người. . ." Tần Phi còn chưa nói hết, nhưng ý đã rất rõ ràng.
Chẳng qua là anh trong lòng có chút nghi ngờ, Giang Nguyệt Đồng chưa từng rung động với bất kỳ người đàn ông nào, cũng không cho ai chạm qua, hơn nữa, hôm nay cô đi lại rất bình thường...
"Tần Phi! Anh đang suy nghĩ cái gì vậy?" Giang Nguyệt Đồng lập tức hiểu ra, đôi mắt đẹp lạnh lùng, tức giận giậm chân: "Anh tưởng tôi là ai?"
"Thật xin lỗi, thật xin lỗi, là anh sai !" Tần Phi vội vàng xin lỗi, Giang Nguyệt Đồng mặc dù không có nói rõ, nhưng ý cô đã rất rõ ràng, Tần Phi mừng rỡ như điên.
"Xe của tôi bị Tôn Tiểu Khuyết mượn rồi, anh đưa tôi về công ty, tôi tối nay còn phải làm thêm giờ đấy." Giang Nguyệt Đồng hừ một tiếng, tức giận phân phó nói.
"Được được."
"Tiện thể, hai ngày nữa sinh nhật bà nội, anh đi mua quà tươm tất, tôi vừa mới chuyển cho anh năm mươi nghìn tệ trong thẻ, lần này tôi có thể hợp tác với Vạn Tường là nhờ anh. Năm triệu anh đã vay trước đó sẽ sớm được trả lại." Giang Nguyệt Đồng tự tin nói từ phía sau xe.
“Được rồi, bằng hữu đừng vội.” Tần Phi vui vẻ đồng ý.
Anh dĩ nhiên cao hứng, bởi vì anh hiểu Giang Nguyệt Đồng. Người phụ nữ này da mặt mỏng, một ít lời cũng không tiện nói ra khỏi miệng, mà cô đã bảo anh mua quà cho bà nội, rõ ràng chính là còn thừa nhận quan hệ vợ chồng với anh.
"Anh nhanh lên một chút, tôi trở về còn có rất nhiều việc không thể chậm trễ." Giang Nguyệt Đồng thấy xe điện chậm như vậy, không nhịn được nói.
Nhưng là vừa dứt lời, cô liền hối hận! Tần Phi là đồ khốn kiếp, liền lái xe điện chạy như bay!
Giang Nguyệt Đồng thân thể lắc lư một cái, theo bản năng đưa tay nhỏ ôm lấy eo của Tần Phi.
Tần Phi cả người run lên, kết hôn ba năm, đây là lần đầu tiên Giang Nguyệt Đồng có tiếp xúc tay chân thân mật như vậy. Cảm giác được sự mềm mại truyền tới từ sau lưng, Tần Phi giống như được đánh máu gà vậy, lái thật nhanh.
Giang Nguyệt Đồng dùng bàn tay nhỏ nhắn nắm chắc eo anh. Lần đầu tiên cô phát hiện cô cũng không có ghét người đàn ông này.
Lần này Tần Phi đã giúp cô rất nhiều, hiện tại Tần Phi cũng đã làm cô thay đổi cái nhìn của mình với anh.
Cô vốn là ghét anh suốt ngày nhàn cư vi bất thiện, không có chí tiến thủ gì cả.
Thực ra, yêu cầu của cô không cao, chỉ cần có một người đàn ông đối xử tốt với cô, đối xử tốt với cha mẹ cô và có chí tiến thủ thì dù có kiếm được bao nhiêu tiền cũng không quan trọng, cho dù cô có phải đi xe điện đi chăng nữa cô cũng sẵn lòng.
- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Đô Thị
- Ngạo Khí Ở Rể
- Chương 17: Sự Nhún Nhường Của Giang Nguyệt Đồng