Chương 9: Một tiểu bạch thỏ thật sự không thể làm được như vậy!

Bạch Trầm nhướng mày, quan sát kỹ lưỡng từng biểu cảm trên gương mặt Kiều Ninh.

Nhưng đáng tiếc hắn không phát hiện cái gì bất thường.

Kiều Ninh mở to mắt ngây ngốc, mắt hạnh đã tròn lại tròn hơn, giống như đôi mắt lưu ly sáng ngời của tiểu miêu cao quý.

"Đêm hôm qua? Đêm hôm qua có chuyện gì sao?"

Kiều Ninh hỏi xong, rồi lại rủ mắt tự hỏi bản thân.

"Không phải hôm qua tôi ngủ rất sớm sao?"

Kiều Ninh không hỏi ra được đáp án mình muốn, Bạch Trầm cũng không xác định được đáp án mà bản thân suy đoán, cả hai lâm vào trầm mặc. Người lại gục đầu xuống bàn, người thì quay người về phía trước. Cứ như vậy đến hết buổi sáng cả hai đều không có thêm chút giao thoa.

Tiếng chuông "rinh rang" kết thúc nửa ngày học tập day dẳng.

Diệp Minh Châu làm ra nhiệt tình lại khó che dấu gượng gạo mời Kiều Ninh.

"Kiều Ninh, cậu vừa mới chuyển đến có lẽ vẫn chưa quen với nơi đây, hay là cậu đi ăn cùng mình đi, thân là lớp trưởng mình dẫn cậu tham quan vườn luôn".

"Cái này...!"

Kiều Ninh có chút đắng đo.

"Ninh Ninh, đi ăn thôi!"

Bạch Trầm đứng dậy, chủ động dắt tay Kiều Ninh.

Kiều Ninh có chút bất ngờ nhưng vẫn thuận theo Bạch Trầm, cùng hắn đi ra ngoài dưới hàng chục đôi mắt ghen ghét, không tin tưởng cùng tò mò nghiên cứu của bạn học trong lớp.

Chẳng những bị bạn cùng lớp chú ý mà trên đường đến căn-tin, tỷ lệ người lướt qua lại quay đầu lại nhìn hai người cũng là 100%.

Một người là giáo thảo cao lãnh của trường, một người là đại mỹ nữ vừa mới chuyển đến, thần nhan giá trị đi cùng nhau, người khác không xem nhiều mới là chuyện lạ.

Đến nhà ăn, Bạch Trầm chọn một bàn ăn trống trải, vị trí thích hợp bảo Kiều Ninh ngồi đợi, bản thân thì đi mua cơm trưa cho cả hai.

Dưới cái nhìn của người bên ngoài, Bạch Trầm ôn nhu săn sóc làm vô số nữ sinh ghen tị lại tò mò suy đoán thiếu nữ đi cùng hắn là ai, là gì của hắn.

Nhưng không ai rõ hơn Kiều Ninh, Bạch Trầm không ôn nhu săn sóc như những gì mọi người xung quanh nhìn thấy, minh chứng điển hình là hắn chọn cơm trưa cho cô giống y như cơm trưa của hắn, không hề hỏi xem cô muốn ăn cái gì, có dị ứng, kiêng kỵ với cái gì hay không.

Nhưng Kiều Ninh cũng không đòi hỏi thái độ của Bạch Trầm sẽ tốt hơn, dù sau biểu hiện hiện tại của hắn nằm trong dự đoán của cô.

Bạch Trầm cùng Kiều Ninh đều có tố chất của minh tinh, dưới cái nhìn của hàng trăm người, không chút co quấp, ưu nhã dùng cơm.

Bạch Trầm ăn uống rất phong phú, cơm xào cùng trứng cuộn, salad trộn, súp cùng thịt nướng kèm theo một chai trà sữa.

"Ăn xong rồi?"

Bạch Trầm nhìn phần ăn còn hơn phân nửa của Kiều Ninh, mày kiếm khẽ nhíu, nhưng vẫn che dấu rất kỹ một chút khó chịu trong lòng, bình đạm hỏi.

Kiều Ninh gật đầu, dáng vẻ biếng ăn kiều khí cũng vô cùng đáng yêu.

"Vậy đi thôi!"

Bạch Trầm lại dẫn cô rời đi, chỉ là hai người không có về lớp học hay về ký túc xá nghỉ trưa mà là công viên phía sau trường.

Nơi đây bốn phía xanh mát, vô số màu tường vi cùng hoa giấy đan xen, nhìn tổng thể vô cùng có sinh lực cùng hơi thở thanh xuân, nhưng quan sát kỹ thì không gian có chút um tùm, âm u bởi vì những tán cây xum xuê.

Kiều Ninh không rõ cùng lo lắng hỏi Bạch Trầm.

"Bạn học Bạch, chúng ta đến đây làm gì vậy?"

"Tham quan vườn trường!"

Bạch Trầm không chút chột dạ trả lời.

Trong lúc nói chuyện, hai người đã đi đến ghế đá cuối cùng đặt ở chân tường khuôn viên trường.

Ghế đá đặt dưới bóng râm mát mẻ của cây tường vi to lớn, xung quanh lại được những hàng hoa giấy khác che lấp. Không gian kín đáo như vậy thường bị bọn học sinh ký túc ở trường đem ra làm địa điểm hẹn hò vào buổi tối, lúc nghỉ trưa lại rất hiếm có người sẽ đến đây.

Cả hai ngồi xuống ghế đá, mặt đối mặt, tầm mắt đối diện nhau. Kiều Ninh vô cùng đơn thuần thiên chân, đáy mắt thanh triệt nhìn Bạch Trầm.

Bạch Trầm lại nhìn chằm chằm Kiều Ninh, theo thời gian, ánh mắt của hắn từ âm thầm dò xét chuyển thành xâm chiếm, như một con biếи ŧɦái sắc lang nhìn con mồi thơm ngon.

Kiều Ninh cảm thấy không thích hợp, theo bản năng nhích người lùi về phía sau.

"Cậu muốn làm gì?"

"Rốt cuộc là em muốn diễn trò gì đâu? Ninh Ninh!"

Bạch Trầm dùng ngữ điệu bất đắc dĩ lại nuông chiều, tựa hỏi lại tựa như than thở.

"Bạn học Bạch, cậu nói gì tôi không hiểu gì cả!"

Kiều Ninh lắc đầu, đôi con ngươi mờ mịt ngập nước.

"Thật là tinh ranh đâu!"

Cảm thán xong rồi, Bạch Trầm không chút do dự bắt lấy cánh tay của Kiều Ninh, kéo cô về phía mình. Kiều Ninh không bằng lòng chống cự nhưng sức lực của nữ sinh nào bằng nam sinh, dù không muốn cô vẫn bị Bạch Trầm ép ngồi lên đùi hắn, cả người bị hắn giam cầm trong lòng ngực.

"Cậu muốn làm gì?"

Kiều Ninh nức nở, mắt hồng như mắt thỏ, vẻ mặt tức giận ủy khuất nhưng không dám phát tiết chỉ sợ càng chọc giận thiếu niên trước mặt làm bản thân chịu thiệt hơn.

"Muốn làm gì!"

Bạch Trầm không trả lời, chỉ dùng ngữ điệu mập mờ lặp lại lời của cô.

Từ lúc sinh ra đến bây giờ, đây là lần đầu tiên Bạch Trầm bị người khác chơi xoay mòng mòng. Nhưng hắn không có tức giận ngược lại còn vô cùng hưng phấn, tư vị lần đầu tiên nếm trải cảm giác bị đùa giỡn, với cảm giác phát hiện ra đồng loại. Thật là quá mỹ vị!

Biểu hiện của cô quá xuất sắc, xuất sắc đến mức hắn cảm thấy chuyện xảy ra đêm chỉ là một giấc mơ hay thậm chí trong người cô tồn tại hai nhân cách đối lập. Người tối hôm qua cũng hắn mây mưa, lãng kêu dưới thân hắn là một con người khác của cô, mà người hiện tại đang ngồi trong lòng ngực của hắn lại là một con người hoàn toàn bất đồng, không có ký ức về câu chuyện kiều diễm hương mỹ tối hôm qua.

Đúng thật là kỹ thuật diễn của cô thiên y vô phùng, cô diễn hoàn thiện vai tiểu bạch thỏ của mình, nhưng hắn lại không xem nhẹ sự sắc bén của cô, chỉ vài câu nhẹ nhàng liền có thể kéo Diệp Minh Châu xuống nước, đạp đổ hình tượng tốt đẹp mà cô ta điên cuồng xây dựng bấy lâu nay.

Một tiểu bạch thỏ thật sự sẽ không làm được đến mức đó!

Nhân lúc Bạch Trầm đang trầm tư, Kiều Ninh lợi dụng cơ hội ngọ nguậy muốn tránh thoát khỏi giam cầm của hắn.

*Mình có một thông báo đó chính là các chương chuyện của mình hầu như đều có h, nhưng những chương đầu chỉ có h-, nếu bạn nào muốn ăn thịt nạc thì có thể nhảy chương đọc từ chương 20, từ chương đó là nam nữ chính chính thức lăn giường cùng nhau. Nếu đọc nhảy chương làm bạn không nắm được tuyến tình cảm của nam nữ chính cùng tình tiết cốt truyện, hoặc muốn đọc lại "thịt vụn" thì có thể quay ngược lại đọc chương trước. Đó là đề xuất của mình!😁