"Tối nay anh rảnh không?"
"Rảnh"
"Có thể cùng tôi dự tiệc chứ?"
"Tôi có thể suy nghĩ"
"Nếu như anh không muốn tôi cũng chẳng ép buộc"
Tô Nhiên hờ hững nói, cô cắt một miếng thịt bỏ vào miệng.
Nước sốt nhạt quá, nhưng thịt bò chín vừa, khi nhai vừa mềm vừa dai một chút.
Ngạn Thần không thích cách nói chuyện mới này của cô, hẳn cau mày liếc nhìn Tô Nhiên một lúc, sau đó trả lời "Tôi có nói sẽ không đi?"
"Ừm Gô vừa cắt thịt vừa ăn, không hề ngẩng đầu nhìn hẳn.
Ngạn Thần liền là khó chịu, sự khó chịu này xuất phát từ thái độ của Tô Nhiên đối với hắn.
Ngày thường chẳng phải cô phục tùng lắm sao? Điều gì khiến Tô Nhiên thay đổi nhanh đến thế? Hắn chưa trả lời lại, Tô Nhiên hơi ngẩng đầu phát hiện Ngạn Thần đặt hai cổ tay lên bàn, một tay cầm dao và một tay cầm nĩa.
"Sao thế?"
Trong miệng cô còn thức ăn, cô vừa nhai vừa hỏi.
"Tối nay tôi sẽ dự tiệc cùng cô"
"Ừ, tới sớm một chút"
"Khỏi cân cô nhắc"
hắn lạnh giọng.
Tô Nhiên cúi đầu, tay cắt miệng thịt một cách nhẹ nhàng.
Chợt, cô dừng lại, ánh mắt nhìn thẳng xuống bàn ăn.
Ngạn Thần, thời gian tôi gặp được anh có lẽ không nhiều nữa đâu.
Mặt cô không biếu tình, tiếp tục cắt thịt.
Bữa ăn trôi qua một cách vô vị và nhạt nhẽo hết sức.
Tô Nhiên không nói, hắn cũng chả thèm bắt chuyện.
Mà, giữa bọn họ có chuyện gì để nói sao? Buổi chiều...
Tô Nhiên sau khi cùng hắn dùng bữa trưa thì cả hai trở lại nhà.
Tô Lăng ăn trưa tại công ty, rất ít khi trở về nhà vào buổi trưa.
Hôm nay Tô Nhiên không cần tới tiệm hoa cho nên cô chỉ việc lo liệu chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay.
Cô ngủ một giấc tới 16 giờ chiều, lúc tỉnh lại liên bị Ngạn Thần kéo đến một nơi vô cùng xa hoa nỉ lệ.
Tô Nhiên đang được trang điểm trong phòng.
Ngạn Thần đợi ở bên ngoài khá mấy kiên nhẫn.
Hắn tiến vào trong phòng xem xét tình hình, nhận thấy Tô Nhiên còn chưa chuẩn bị xong nên muốn dạo một vòng giúp cô tìm trang phục.
Việc lựa chọn trang phục nên để Tô Nhiên tuỳ theo ý muốn nhưng dù sao hẳn chọn giúp cô cũng bớt được một chút thời gian.
"Ngạn thiếu, ngài muốn chọn trang phục cho mình hay tiểu thư ạ?"
Nhân viên đứng trước cửa phòng trang phục cung kính cúi đầu hỏi.
Ngạn Thần liếc mắt nhìn vào bên trong phòng trang phục, hắn nhìn thấy một bộ vest màu đen khá bắt mắt.
Trong đầu lập tức có ý định thử nó.
"Cả hai"
"Xin mời ngài theo tôi"
Nhân viên dẫn hắn tiến vào bên trong.
Ngạn Thần đi đến trước mặt bộ best, ánh mắt hắn có chút sắc lạnh chăm chú ngắm nhìn nó.
Nhân viên đứng cạnh hiểu ý, Y nói "Tôi giúp ngài di chuyển trang phục vào phòng thử đồ"
Hắn nhẹ gật đầu.
[.........] Diêm La Thất Sát đứng trước gương chỉnh lại cổ áo và ống tay.
Hẳn vận trên người bộ vest màu xanh dương, khí chất ngời ngời toát ra từ người hắn.
Một đám nhân viên đứng nhìn không rời mắt "Oa, người đâu mặt đã đẹp dáng còn đẹp hơn"
"Cực phẩm đây rồi"
Diêm La Thất Sát liếc mắt tìm kiếm Tô Lăng nhưng vô tình đυ.ng trúng đám người bọn họ.
Hắn cau mày, vô cùng khó hiểu "Tô Lăng đâu?"
Tô Lăng không thấy đâu, chỉ thấy một đám người xúm lại bàn tán.
Ánh mắt của bọn họ nhìn hẳn thật chán ghétI! Đám nhân viên tản ra, ai nấy trở lại bộ phận làm việc của mình.