- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Linh Dị
- Ngàn Năm
- Chương 2: Trở lại chốn xưa.
Ngàn Năm
Chương 2: Trở lại chốn xưa.
Tống Vân Hành nghỉ ở khách sạn được một đêm ,sáng hôm sau liền dậy thật sớm để đến phim trường làm lễ khai máy .
Địa điểm quay hình là một khu thành cổ lâu đời đã tồn tại hơn ngàn năm, được xếp vào hàng di tích quốc gia ,nằm ở phía tây thành phố F. Nơi này cách khách sạn không quá xa ,nên chỉ qua vài lần rẽ hướng,chiếc xe bảo mẫu chở Tống Vân Hành đã dừng lại ở trước cổng một tòa thành rộng lớn mang đậm hơi thở xa xưa .
Tường trắng ngói xanh , đường mòn lát đá , những ngôi nhà cổ kính nằm san sát nhau tạo nên một bức tranh họa đồ đẹp đẽ thi vị .Thời gian như lắng đọng lại nơi đây, lắng đọng lại trong đáy mắt trầm tĩnh của Tống Vân Hành.
_Anh Hành , vào trong thôi ,còn phải chỉnh trang làm tóc các thứ nữa ._ Nhận thấy từ lúc bước xuống xe ông chủ của mình cứ như người mất hồn đứng dại ra tại chỗ ,Olwen đành tiến đến vỗ nhẹ vai nhắc nhở.
Tống Vân Hành lúc này mới thu lại tầm mắt , cố gắng phớt lờ chút cảm giác đau nhói bồi hồi nơi l*иg ngực . Hắn cất bước đi theo Olwen đến chỗ đạo diễn Trịnh . Lịch sự chào hỏi, trò chuyện xã giao với ông vài ba câu rồi tiến vào khu vực phía sau hậu trường để stylist tạo hình nhân vật .
Vừa bước vào phòng hóa trang,Tống Vân Hành đã được một nhân viên công tác dẫn đi thay trang phục ,sau đó là đến bước làm tóc rồi cuối cùng là ngồi xuống bàn trang điểm để make up artist thỏa sức tô vẽ .
_ Da mặt của cưng đẹp ghê đó . _ Một bên má bị véo nhẹ khiến cho Tống Vân Hành khó chịu nhíu mày .
_ Albert !
_ Được rồi ...được rồi ...!sao mà cưng khó tính quá hà , người ta chỉ nựng một xíu thôi cũng không được nữa . _ Giọng nói mềm mại õng ẹo của người đối diện khiến cho Tống Vân Hành nổi hết da gà . Hắn ho khan một tiếng , cố gắng hít thở đều đặn để giữ một sắc mặt dễ coi nhất có thể . Albert là một chuyên viên trang điểm có tiếng trong nghề ,trước đây Tống Vân Hành cũng đã từng làm việc chung với y qua một vài dự án phim truyền hình và quay chụp tạp chí .Albert là gay ,còn là một tên gay cực kỳ háo sắc .Tống Vân Hành không kỳ thị đồng tính luyến ái ,thế nhưng hắn cực kỳ bài xích sự đυ.ng chạm gạ gẫm của đàn ông . Trong quá khứ ,khi còn là thành viên trong một nhóm nhạc không mấy tên tuổi ,hắn đã từng bị chuốc thuốc rồi đưa lên giường của một lão già đầu hói bụng phệ làm vật phẩm trao đổi lợi ích của công ty .Cũng may khi ấy hắn còn giữ lại chút tỉnh táo ,cật lực chống trả ,lại dùng con dao gọt hoa quả có sẵn ở trong phòng đe dọa tính mạng của bản thân nên mới có thể toàn vẹn trở về .Sau này hắn có duyên gặp được Trần Lập Quang được anh dẫn dắt đầu nhập vào Daisy ,hoàn toàn thoát khỏi công ty cũ đầy rẫy những hắc ám.
Do thiết lập của nhân vật là một vị tướng quân sống trong cảnh binh đao chiến loạn ,lại thêm phần nhan sắc ngày thường của Tống Vân Hành đã quá đỗi xuất sắc ,thế nên Albert chỉ mất tầm hai mươi phút đã make up xong .Mà trong khoảng thời gian này cũng có không ít diễn viên mới tiến nhập vào đoàn phim , có người tất bật chỉnh trang cũng có người ung dung đến trễ.Mà người dám ung dung đến trễ kia ,không ai khác chính là Thái Y Vân người đảm nhận vai nữ chính Mộ Linh -vị công chúa mất nước phải sống cảnh lưu lạc ở trong phim.
Thái Y Vân có xuất thân là diễn viên nhí được đào tạo chính quy.Cô nổi lên từ vai chính trong một bộ phim điện ảnh có doanh thu cao . Nhờ có cha làm đạo diễn mẹ là diễn viên nổi tiếng mà mỗi bước đi của Thái Y Vân ở trong giới giải trí đều thuận lợi dễ dàng như bước trên con đường đã được trải sẵn hoa hồng .
Hờ hững gật đầu với Tống Vân Hành xem như chào hỏi ,Thái Y Vân giữ một phong thái cao ngạo lãnh diễm tiến thẳng vào phòng thay đồ cùng với nữ trợ lý mà cô ta mang theo .
_ Thấy mà ngứa con mắt ._ Giọng nói chanh chua của Albert khẽ khàng vang lên bên tai.Nói rồi y lại quay sang nhìn Tống Vân Hành bằng ánh mắt phát ra tia lửa _ Vẫn là nhìn cưng thuận mắt hơn. _ Vừa nói Albert vừa vươn tay khều nhẹ lên vạt áo trước ngực Tống Vân Hành.
Như bị điện giật ,Tống Vân Hành nhanh nhẹn tránh né ,hắn lạnh mặt đứng dậy rời đi .
Olwen nhỏ bé sống kiếp tàn hình cũng vội vã theo sau .
Albert nhìn hai con người đi như lướt gió trước mặt ,bĩu môi ủy khuất.
_ Người ta có ăn thịt ai đâu mà tránh người ta như tránh tà vậy . Đồ đàn ông bạc bẽo!
Bỏ lại những lời nói oán trách cùng với ánh mắt đẩy đưa chứa đầy tình ý của Albert , Tống Vân Hành đi thẳng một mạch tới khu vực quay hình .Lúc hắn xuất hiện ,liền nhận lấy không ít sự trầm trồ tán thưởng từ mọi người xung quanh . Tạo hình của nam chính Vệ Tuân khá là đơn giản ,tóc dài buộc cao ,đầu đội pháp quan thân mang giáp bạc . Thế nhưng nhờ có đường nét khuôn mặt sắc xảo ,mắt ngọc mày ngài cùng với thân hình chuẩn chỉnh ,vai rộng eo thon ,Tống Vân Hành như một Vệ Tuân xé sách bước ra .Đẹp đến độ khiến người nhìn lóa mắt.
_ Tôi đã làm rất đúng khi chọn cậu vào vai nam chính trong bộ phim này . _ Trịnh Lôi cười vô cùng đắc ý , ông nói với giọng khẳng định _ Cậu không cần làm gì cả , chỉ cần khoác lên mình bộ chiến giáp , cậu đã là đại tướng quân uy dũng . Vệ Tuân chỉ có thể là cậu .
_ Cảm ơn đạo diễn Trịnh đã khen ngợi , tôi sẽ cố gắng để không làm ông phải thất vọng . _Tống Vân Hành lịch sự đáp lời ,giữ một thái độ trầm ổn không kiêu ngạo cũng không nịnh nọt lấy lòng.
Cùng với Trịnh Lôi trao đổi một chút về nội dung của bộ phim lại cùng với một vài nhân viên trong ekip sản xuất và dàn diễn viên phụ làm quen chào hỏi .Tống Vân Hành phải đợi tầm hai tiếng đồng hồ mới thấy Thái Y Vân chỉnh trang xong bước ra . Cô mặc một bộ bạch y bằng lụa mỏng ,mái tóc dài được búi đơn giản ,mặt đeo một tấm mạng che chỉ lộ ra đôi mắt đã được make up kỹ lưỡng. Cô chầm chậm tiến đến đứng cạnh Tống Vân Hành , vẫn giữ nguyên phong thái cao ngạo xa cách .
Đợi mọi người trong đoàn đã có mặt đầy đủ Trịnh Lôi liền dẫn đầu thắp hương làm lễ cúng bái. Đây được xem như một tục lệ không thể thiếu trong giới làm phim.
Chỉ là ,vào lúc mà không một ai để ý ,có một nén hương bất ngờ rực cháy lóe lên một đóm lửa nhỏ màu xanh nhạt rồi nhanh chóng tắt ngóm tỏa ra một làn khói trắng quỷ dị.Mà người đã thắp nén hương đó không ai khác chính là Tống Vân Hành .
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Linh Dị
- Ngàn Năm
- Chương 2: Trở lại chốn xưa.