Trong studio ai cũng thường trông thấy những cô gái xinh đẹp, nhưng lúc này thật sự chấn động, bị nhan sắc của một cô gái làm rung động. Chuyện này rất hiếm thấy, gương mặt cổ trang đỉnh cao này, tự nhiên giống như cô vốn dĩ nên ăn mặc như thế.
Nếu nói bình thường Lăng Chân chỉ là một cô gái rất đẹp thì khi thay đồ cổ trang cô chính là đại mỹ nhân tuyệt đỉnh.
Vốn dĩ Trịnh Thiến Thiến còn thầm so sánh mình với Giản Ôn Di, nhưng trong giây phút cô thấy Lăng Chân đi ra thì đã hoàn toàn từ bỏ sự so sánh đó.
Cô gật đầu với cô gái được đề cử nữ một khác, thở dài: "Tôi chưa từng nghĩ tới mình luôn so kè với kẻ cùi bắp."
... Người ta gọi đây là thần tiên đánh nhau nè.
Cố Duy lộ vẻ kinh ngạc, thậm chí anh ta còn nghe thấy xung quanh có âm thanh hít vào, nhưng mà nhìn một lát, bỗng nhiên anh ta cảm thấy được cảm giác lạnh lẽo khó hiểu.
Một người đàn ông có vẻ mặt lạnh lùng âm trầm xuất hiện sau lưng sau lưng Lăng Chân, dùng đuôi mắt nhìn qua mang theo vẻ tàn nhẫn không hề che giấu.
"..." Ôi má ơi thật đáng sợ.
Ngón tay Giản Ôn Di siết chặt váy áo màu trắng trên người mình, thật lâu mới hoàn hồn từ sự khó tin đó. Cô vô thức nhìn về phía Thẩm Ngôn Sơ, vẻ mặt của anh hơi căng thẳng, ánh mắt cũng kinh sợ.
Nhưng trong lúc khϊếp sợ đó... Còn có vẻ kinh ngạc không thể nào che giấu được.
Tăng Hồng đứng sau lưng Giản Ôn Di, nhìn cô gái mặc đồ xanh đứng cách đó không xa, trong mắt không còn sự kinh ngạc nữa, từ từ nổi lên vẻ tàn nhẫn.
Mặc dù trang phục có chút rắc rối nhỏ nhưng quá trình quay chụp rất thuận lợi.
Lăng Chân phát hiện nhân viên công tác đều rất dè dặt với cô, còn thích thừa dịp cô không để ý mà lén nhìn cô. Cô làm người lâu đã sắp quên mình là thần tiên, trong phút chốc hơi không quen lắm.
Tạo hình cổ trang nữ hai hoàn thành cuối cùng, chờ sau khi Lăng Chân kết thúc quay chụp thì các diễn viên trong studio đã đi hết. Lăng Chân đi thay trang phục ra, giao cho nhân viên công tác lại ngại ngùng nói: "Phía sau lưng bị tôi làm rách một chút..."
"Không sao không sao!" Nhân viên công tác thầm nghĩ, cầm thứ quần áo này cho người ta mặc đã rất quá đáng rồi, huống chi còn mặc ra hiệu quả tuyệt vời như thế, bọn họ nên dập đầu nói lời cảm ơn mới đúng.
Lăng Chân mím môi cười cười, giơ tay nói tạm biệt với mọi người.
Lúc cô đến là một thân một mình, khi đi ra về vẫn là một mình. Nhân viên công tác thấy bóng dáng xinh đẹp của cô đi xa thì cảm thán: "Thật sự là tiên nữ mà..."
"Ôi... Không đúng, sao cô ấy lại tự mình đi về chứ? Vừa rồi tôi còn trông thấy Ngụy tổng mà?"
"Đúng rồi! Mới vừa rồi còn ở đây mà..."
Lăng Chân đi ra khỏi studio, vừa tới ven đường đã thấy một chiếc xe sang trọng màu đen đang đậu ở đó.
Cửa sổ xe hạ xuống, người đàn ông lộ ra chiếc cằm góc cạnh, nhìn cô: "Lên xe đi."
"Ừm." Lăng Chân ngoan ngoãn đi vòng qua lên ghế lái phụ.
Ngụy Tỷ vừa lái vừa nghiêng mặt qua: "Còn đau không?"
Lăng Chân không kịp phản ứng: "Sao?"
Ngụy Tỷ đưa tay đặt phía sau lưng cô.
Lúc vải áo ma sát cảm thấy hơi đau nhưng mà chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi. So với cảm giác đau đớn thì Lăng Chân cảm thấy ngượng ngùng nhiều hơn, cô nắm chặt dây an toàn: "Tôi nói với anh, thật ra không phải tôi béo đâu."
Ngụy Tỷ nhướng mày, ánh mắt lộ ra ý cười: "Ồ?"
Lăng Chân cảm thấy anh cười rất xấu xa, đôi mắt hạnh trợn tròn: "Là bộ quần áo đó quá nhỏ, thật ra tôi rất gầy!"
Ngụy Tỷ cong môi lên, nâng ngón tay lên chọc gương mặt mềm mại của cô: "Tôi biết."
Đương nhiên anh nhìn thấy eo của cô không đủ một nắm tay, nhỏ đến mức có thể bẻ gãy bất cứ lúc nào.
Đáng tiếc... Anh không thể giấu đi.
___
Còn một ngày nữa là đến lúc bỏ phiếu.
Đoàn đội <
> tuyên truyền vô cùng chuyên nghiệp, từ đầu đến cuối fan hay anti fan vẫn giữ độ hot của bộ phim trong phạm vi nhất định, khiến cho lòng của dân mạng ngứa ngáy.
Trong lúc đang gấp gáp khua chiêng gõ trống tạo hình cổ trang, các công ty cũng bắt đầu chuẩn bị cho các nghệ sĩ lọt bảng xếp hạng.
Đặc biệt có những nhà có lượng fan cứng, fan hâm mộ siêu thoại [1]đều bỏ phiếu vào bảng bình chọn. Dù sao cũng không có nhiều tài nguyên cơ hội để tranh giành vì thần tượng, loại cảm giác được tham dự này vô cùng kí©h thí©ɧ ý chí chiến đấu của fan hâm mộ.
Lăng Chân xem siêu thoại của Cố Duy và Thẩm Ngôn Sơ đều rất rầm rộ, hai nhà đối đầu rất mạnh, chỉ thiếu chỉ mặt gọi tên đè chết người đối diện, cô thấy mà hoảng sợ.
[1]Siêu thoại: là tăng data Super Topic hay còn gọi là Siêu Thoại để được nhận dạng nhiều hơn, độ thảo luận cao hơn.
Trong vòng fan của nhân gian này thật hung tàn!
Lăng Chân nghĩ là cô không có công ty cũng không có đoàn đội, những chuyện lôi kéo hay gọi tên sẽ không liên quan đến cô.
Nhưng sự thật chứng minh, cô vẫn quá ngây thơ rồi.
Xế chiều hôm đó, đột nhiên trên hot search xuất hiện tên của Giản Ôn Di. Nguồn gốc của hot search này là trên mạng lộ ra một đoạn phim Giản Ôn Di thử vai, sau đó blogger và các bên liên quan đã dẫn đến một đợt thảo luận.
Đương nhiên người trong giới đều nhìn ra ngày mai kênh bỏ phiếu của <> sắp mở ra, lúc này mua hot search đơn giản là chiếm trước tiên cơ để tuyên truyền.
Nhưng nếu chỉ tuyên truyền nghệ sĩ nhà mình thì cũng thôi đi, nhưng sau khi hot search xuất hiện hai giờ thì hot search đầu tiên lại biến thành hai người nữ hai được đề cử.
Cứ như vậy mà biến thành một cuộc so sánh trên mạng.
Tăng Hồng bận rộn cho tới trưa, liên hệ khắp nơi vững vàng đưa hot search lên mười vị trí đầu, như thế cũng không quá lộ liễu nhưng cũng vừa đủ nổi bật.
Cô đoán chắc Lăng Chân không có công ty, biết đối phương không có đoàn đội tuyên truyền, ở phương diện này vốn không đủ nhạy bén. Quả nhiên, khi Weibo xuất hiện mấy ngàn lượt bình luận thì Lăng Chân vẫn không có phản ứng gì.
Nếu không phải Lăng Huyên nhắn tin cho Lăng Chân thì cô thật sự không biết mình lại bị đưa lên hot search.
Trong tin nhắn của Lăng Huyên, mỗi câu mỗi chữ đều lộ vẻ cười trên nỗi đau của người khác: "Sớm biết như thế thì cần gì chứ? Làm nhiều chuyện như vậy, mày cố chấp muốn làm nữ hai, bây giờ bị trừng phạt công khai, có nhục mặt không!"
Lăng Chân nghe lời cô ta nói lên hot search nhìn một chút, lúc này mới thấy Weibo kia.
[Giải trí online: Mau đến xem hai người được đề cử vai Phù Thanh trong <>, mọi người ủng hộ ai? Chị Giản Ôn Di có tác phẩm tiêu biểu <>, dựa vào gương mặt ngây thơ mà làm ngàn vạn fan hâm mộ mê đắm. Không chỉ có như thế, cô vẫn xuất hiên là diễn viên chính quy, ở trường được mệnh danh hoa khôi. Lại xem người được đề cử khác là Lăng Chân, dáng dấp cũng không tệ, mọi người có thấy cô ấy quen không? [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] ]
Tài khoản Weibo này so sánh hai người rất đúng, tác phẩm tiêu biểu và xuất thân chính quy của Giản Ôn Di chiếm ưu thế hơn cô. Mấy tấm ảnh chụp kia là ảnh trong phim và ảnh đời thường của Giản Ôn Di. Mấy tấm ảnh sau không biết đào ra từ đâu, đó chính là ảnh chụp lúc trước của Lăng Chân.
Đó là ảnh của nguyên chủ, mặc dù gương mặt giống như Lăng Chân nhưng lúc đó sắc mặt rất tệ, làn da cũng không trắng. Nếu cố chấp đặt cạnh Giản Ôn Di thì thua thiệt rõ ràng.
Đây là Lăng Chân biết thủ đoạn trong ngành giải trí này khiến người ta buồn nôn, có thể được đóng vai này không là chuyện thứ yếu, nhưng cô chưa từng nhận qua loại ác ý như thế.
Lăng Chân cầm điện thoại đi ra khỏi phòng, nhìn thấy Ngụy Tỷ ngồi trên ghế salon cúi đầu xem điện thoại thì cô tủi thân chạy đến đưa cho anh xem.
"Bọn họ ức hϊếp tôi không có người hỗ trợ!"
Nữ chính có tất cả mọi thứ, cũng có người quản lý tính toán cho cô ta, nhưng nhân vật phụ không có nhân quyền sao? Số phận tốt quá rồi.
Ngụy Tỷ thuận mắt nhìn vào điện thoại di động của cô, giương mắt đối đầu với ánh mắt cô mà hỏi: "Tôi không phải người hỗ trợ sao?"
Lăng Chân hơi mờ mịt: "Sao?"
Ngụy Tỷ nắm cổ tay của cô, kéo cô ngồi cạnh mình: "Cô cũng đã thấy thì cùng ngồi xem đi."
Lăng Chân vẫn còn mờ mịt: "Xem cái gì?"
Ngụy Tỷ rủ mắt nhìn điện thoại di động tìm kiếm gì đó, sau đó nghiêng người cầm lấy tay cô, reset lại giao diện hot search trên điện thoại di động của cô.
"Nhìn mọi người khen cô."
Lăng Chân chớp mắt mấy lần, chợt phát hiện hot search thay đổi.
Weibo đang dìm hàng kia lại bị một bài viết về cô thay thế, một blogger có lưu lượng rất lớn up video cô mặc váy đỏ khiêu vũ vào hôm đó, mở đầu thế này:
[Thanh Hoa Ngư: Lúc Phù Thanh mới gặp Diệp Vấn Thiên đã nhảy múa bằng chân trần ở trên cầu. Fan nguyên tác xin giơ tay, còn nhớ dáng múa của Phù Thanh trong sách không?" Gợn sóng dập dờn, nàng giống như người ta không bị ràng buộc, cũng kinh hồng phiêu dật..." Nếu như vai Phù Thanh này mời tiểu tiên nữ này đến diễn thì fan của quyển sách này chết cũng không tiếc. [Vi phong] [Ái tâm]]
Chủ blog này trích một đoạn văn miêu tả dáng múa của nữ hai, phối hợp với điệu múa của Lăng Chân, hiệu quả vô cùng tốt.
[Ngôn Ngôn Hạ: Tôi đồng ý! Lặp lại lần nữa! Tôi đồng ý!]
[Một Quả Dưa Hấu: Một mình tôi làm huyết thư muốn cô ấy diễn Phù Thanh! Fan của sách cho biết đây chính là Phù Thanh trong mộng!]
Bình luận đảo ngược giống như bong bóng được thổi khí bỗng nhiên tăng mạnh, mấy phút đã đẩy bài viết kia trôi mất. Không chỉ như thế, tiếp theo sau đó, sau bài viết của weibo này thì những bài viết khác của Lăng Chân liên tục xuất hiện, hơn nữa mỗi bài viết đều lên top.
Rất nhanh sau đó, hot search của Giản Ôn Di đã bị những bài viết về Lăng Chân dìm xuống!
Lúc Tăng Hồng phát hiện, Lăng Chân đã kiếm được một đợt view lên hot search, nhưng lại miễn phí!
Tăng Hồng vội vàng tính toán muốn liên hệ blogger, nhưng đối phương lại tỏ ý từ chối liên lạc. Vì thế cô ta đành phải gọi điện cho người mua hot search, yêu cầu rút lại hot search.
Đối phương: "Không thể nào rút được nữa, vừa rồi có người bỏ thêm tiền rồi!"
Hai mắt của Tăng Hồng tối sầm lại: "Thêm tới khi nào?"
"Buổi sáng ngày mai!"
Tăng Hồng suýt chút nữa ngất đi.
Bên này, Lăng Chân thấy được toàn bộ quá trình thần thông quảng đại của Ngụy Tỷ thì vô cùng hoảng sợ.
Tiếp theo cô lại nhìn anh với ánh mắt nghi hoặc, Ngụy Tỷ búng tràn cô, khẽ nói: "Gặp chuyện gì cũng không cần sợ."
"Có anh ở đây."
Bản thân <> đã có một lưu lượng quốc dân lớn, mà sự tranh giành gay gắt của những người ứng cử gián tiếp làm tăng độ hot và tỏa sáng. Dân chúng vô cùng mong chờ tạo hình cổ trang công khai và bỏ phiếu bình chọn. Đợi đến sáng ngày hôm sau, gần như tất cả mọi người đều canh giữ tài khoản Weibo chính thức.
Mặc dù không ai thống kê lưu lượng thật, nhưng chắc hẳn là một số lượng rất đáng sợ.
Ngày hôm qua, Tăng Hồng đã phí hot search, tiếp theo đó liên hệ một nhóm blogger, đồng thời đã sớm chào hỏi người phụ trách đứng sau Giản Ôn Di. Kênh bỏ phiếu vừa mở ra, fan hâm mộ đã bỏ phiếu bình chọn, các blogger liên kết bắt đầu tạo nên xu thế.
Tăng Hồng đã dẫn dắt các nghệ sĩ nên cũng tương đối có kinh nghiệm về việc bỏ phiếu. Khống chế số liệu, lôi kéo người qua đường... Có phương pháp vô cùng quy củ, điều ấy vẫn có lòng tin.
Trong vòng bạn bè, đám người Tống Chiêu đều kêu gọi bỏ phiếu cho Thẩm Ngôn Sơ và Giản Ôn Di, đến sau này phát sóng sẽ bỏ phiếu cho vòng bạn bè.
Lăng Huyên ở trong đám người tích cực hưởng ứng: "Yên tâm! Ôn Di đừng lo lắng, cậu không thành vấn đề!"
Khách quan mà nói, bên phía Lăng Chân vô cùng bình tĩnh.
Hôm qua khi Ngụy Tỷ nói với cô câu đó xong thì Lăng Chân lại cảm nhận được sự an tâm khó hiểu. Lúc ông trùm nhân vật phản diện không hắc hóa là một người bình tĩnh, mạnh mẽ, anh bảo cô đừng sợ thì cô thật sự không sợ nữa.
Đúng tám giờ, dưới sự chú ý của mọi người thì page official của <> cũng đã tung tạo hình cổ trang.
Đồng thời kênh bỏ phiếu chính thức mở ra.
Lăng Chân cũng chờ mong thành phẩm, sau khi page official có hình thì cô vào xem, nhìn tấm hình của mình và Giản Ôn Di được đặt chung một chỗ.
Thật ra tấm hình tạo hình cổ trang của Lăng Chân không cần chỉnh sửa qua, mặt mày và dáng người gần như là dáng vẻ chân thật của cô. Mắt hạnh, đôi mi dài rậm, con ngươi trong suốt thanh tịnh, chóp mũi nhỏ xinh, cánh môi hồng nhuận, cả khuôn mặt như được điêu khắc từ ngọc, không có chút tì vết.
"Phù Thanh" mặc đồ cổ trang màu xanh, tay cầm dải lụa quạt trúc, cười tươi dưới ống kính.
Ngoại trừ tạo hình cổ trang, mỗi người đều có một đoạn video ngắn.
Lúc quay chụp Lăng Chân không nghĩ ra lời gì để tuyên truyền vì thế cô múa một đoạn ngắn.
Đuôi tóc đen nhánh của cô bay lên theo váy áo màu xanh, dải lụa màu trên quạt na lượn vòng lại đung đưa. Nụ cười bên môi thiếu nữ không giảm, dáng vẻ uyển chuyển mềm dẻo nhẹ nhàng, bồng bềnh như chiếc lá giữa đất trời.
Cô cười tươi, nhìn vào gương gọi người trong lòng bằng giọng giòn tan: "Vấn Thiên!"
Trong thoáng chốc, như người bước ra từ trong sách.
Lăng Chân thoát ra, thuận tay reset lại...
[Giản Ôn Di, 15040 phiếu]
... [ Lăng Chân,157803 phiếu]
Chỉ trong một phút đã hơn mười lần.
Cô gái xinh đẹp mặc đồ cổ trang nhẹ nhàng nhảy múa, vào giây phút đó làm dân mạng hoàn toàn kinh sợ.