Ký Túc Xá
"Tiểu Lạc Ngưng. Cậu về rồi" Hứa Du thấy Thẩm Lạc Ngưng thì chạy như bay tới.
"Ừm? Chỉ có một mình cậu ở đây à? Phương Kỳ với Ngô Dật đâu?"Thẩm Lạc Ngưng thấy chỉ có một mình Hứa Du trong phòng thì hỏi.
"Phương Kỳ đi chơi cùng bạn trai cậu ấy rồi. Còn Ngô Dật thì cậu ấy đi hai ba hôm rồi. Tối không có quay về" Hứa Du trả lời.
"Ừm, Chúng ta khi nào thì đi?"Thẩm Lạc Ngưng lại hỏi.
"Bây giờ a" Hứa Du nhanh miệng.
"Được. Đi Thôi" Thẩm Lạc Ngưng trầm giọng.
Hứa Du thay đồ xong liền tô chút son lên môi. Cô nàng Hứa Du trời xinh có nước da trắng hồng. Dáng người mũm mĩm không mập. Gương mặt nhìn vào liền nhận ra cô là người vô cùng hoạt bát, vui tính.
Sau khi chỉnh chu hoàn toàn, Hứa Du liền ôm tay Thẩm Lạc Ngưng kéo đi.
Thẩm Lạc Ngưng đã quá quen thuộc với sự nhiệt tình của Hứa Du nên cũng không phản bác, mặc cô kéo đi.
Nhà Hàng Visna
Hai cô nàng kề vai nhau bước vào nhà hàng. Một hoạt bát, một nghiêm túc. Cứ thế thu hút rất nhiều ánh mắt mọi người xung quanh.
Hứa Du cùng Thẩm Lạc Ngưng đi thẳng một mạch tới bàn của một người đàn ông. Người đàn ông đó nhận ra có 2 cô gái hướng mình đi tới thì chỉnh chu lại quần áo.
Đến khi 2 người dừng trước mặt hắn thì hắn lịch sự đứng lên kéo ghế cho Hứa Du cùng Thẩm Lạc Ngưng.
"Tôi là Hứa Du, Mẹ tôi sắp xếp tôi đến xem mắt anh. Xin hỏi anh là Lý Kiệt?" Hứa Du mở lời.
"Tôi là Lý Kiệt. Cô là Hứa Du?" Người đàn ông tên Lý Kiệt đáp.
"Xin hỏi đây là?" Hắn lại hỏi tiếp.
" Đây là Thẩm Lạc Ngưng. Bạn cùng phòng của tôi" Biết Thẩm Lạc Ngưng kiệm lời nên Hứa Du nhanh mồm nhanh miệng trả lời thay cô.
Một Góc Khác Của Nhà Hàng Visna
"Anh Đình Hi?? Nhìn gì mà say đắm vậy?" Hàn Vũ thấy Vương Đình Hi ngẩn ngơ thì bèn hỏi.
" Không liên quan tới cậu!" Bị tiếng của Hàn Vũ làm thanh tỉnh, anh cọc cằn đáp.
" Đình Hi, Đừng nói là nảy giờ anh nhìn lén 2 cô gái kia nha" Hàn Vũ không sợ trời không sợ đất nói.
Vương Đình Phong móc trong túi ra một gói thuốc lấy một chiếm châm khói rồi kề vào môi mà hút một hơi.
"Hôm nay, cậu hỏi hơi nhiều rồi Hàn Vũ" Anh lạnh giọng.
"Rồi rồi, Em câm miệng là được chứ gì?" Hàn Vũ bĩu môi.
Quả thật, Lúc nảy anh đang nhìn Thẩm Lạc Ngưng. Từ lúc cô bước vào anh đã nhận ra cô. Nhị Tiểu Thư Thẩm Gia. Cháu gái của Thẩm Hồng Hải- Thẩm Lạc Ngưng. Và cũng là Em Gái Thân Yêu của tên Cuồng Em Gái- Thẩm Gia Hứa.
Quay lại phía Thẩm Lạc Ngưng cùng Hứa Du
"Cô Thẩm, Không biết cô có thể cho tôi xin số điện thoại. Sau này tôi có không tìm được Hứa Du thì có thể gọi cho cô để tìm cô ây" Lý Kiệt không biết xấu hổ nói.
"Không có điện thoại" Thẩm Lạc Ngưng lạnh giọng.
"Vậy xin hỏi nhà cô Thẩm ở đâu? Lát nữa tôi có thể tiện đường đưa về" Hắn lại không biết xấu hổ.
"Đủ rồi. Lý Kiệt. Mẹ tôi và Mẹ anh có giao tình nên sắp xếp tôi cùng anh xem mắt. Anh đừng không biết xấu hổ mà dây dưa cùng bạn tôi. Cô ấy cùng tôi đến đây thôi. Đừng làm phiền cô ấy" Hứa Du phát điên, nảy giờ cô nhịn, nhịn, nhịn nhưng không đời nao chịu nổi nữa.
"Thẩm Lạc Ngưng, Tôi xem trọng cô nên mới mở lời hỏi han. Cô vậy mà lại không biết trời cao đất dày." Lý Kiệt mặt dày nói.
"Về thôi. Người này không xứng với cậu" Thẩm Lạc Ngưng nhìn Hứa Du, vẻ mặt đây là vô cùng mất kiên nhẫn.
"Ừm, Về thôi. Tức chết mình rồi" Hứa Du định kéo tay Thẩm Lạc Ngưng thì bị Lý Kiệt nắm lại. Thẩm Lạc Ngưng bị kéo tay thì nhíu mài.
" Buông ra" Cô phun ra hai chữ, hiện giờ vẻ mặt Thẩm Lạc Ngưng đang rất đáng sợ. Cô ghét người khác đυ.ng chạm vào mình. Đặc biệt là người đàn ông này.
Quay lại phía Vương Đình Hi cùng Hàn Vũ
" Con m* nó, thằng khùng này cũng trâu tró quá rồi. Đi xem mắt cô nàng kia vậy mà lại năm lần bảy lượt xin số rồi xin địa chỉ nhà của bạn thân cô ấy" Hàn Vũ kinh ngạc đến chửi thề.
Vương Đình Hi thì vẫn im lặng hút thuốc chăm chú nhìn động tĩnh bên kia.
"Anh Đình Hi? Em thấy cô nàng kia ( Ý nói Thẩm Lạc Ngưng) cũng trâu bò quá rồi. Lúc nảy khi nói ra câu" Tôi không có điện thoại" trông cô ấy ngầu cực kì" Hàn Vũ khen ngợi hết lời.
Nói đến Thẩm Lạc Ngưng, Vương Đình Hi lại vô tình cong môi cười nhẹ. Nụ cười của anh rơi vào mắt Hàn Vũ như đại dịch sắp đến, bão lũ sắp cuốn trôi anh đi vậy.
" CMN?? Anh Đình Hi?? Anh vừa cười à?" Hàn Vũ kinh ngạc muốn rớt hàm ra ngoài.
Bỗng nhiên Vương Đình Hi đứng dậy, hướng tới bàn Thẩm Lạc Ngưng mà đi tới.