Chương 51: Chính thức quay phim

Sau khi công bố chính thức, rất nhiều người cũng đang mong chờ tài liệu quảng cáo, mỗi ngày đều thúc giục dưới blog.

“Nhật ký tình yêu” không đáp ứng lập tức, thay vào đó lại phỏng vấn hậu trường trước, thu hút sự thích thú của mọi người.

Đoạn ngắn hậu trường đúng lúc quay được cảnh Úc Tiện luôn không nhìn vào ống kính mà chỉ nhìn Sầm Niệm, còn nói với người quay phim quay cho Sầm Niệm.

——?? Có phải là Úc Tiện kiêu ngạo quá rồi không!

—— Đang tùy tiện vã cơm chó lãnh lẽo vào mặt mị…

—— Anh trai quay phim khiêm tốn thật hahahahahaha

—— Mau chiếu phim đi!! Mị đã không chịu nổi nữa rồi!!

—— Tốc độ nhanh lên đi!!

—— Mị đã có thể đoán được chương trình ngọt ngào đến mức nào rồi, chó độc thân đang rơi nước mắt…

Bởi vì quá nhiều người thúc giục, ngày hôm sau phía chính chủ đã phát sóng, phỏng vấn và poster đều có.

Mức độ hot cuối năm của CP thực sự quá cao, blog “Nhật ký tình yêu” vừa mới phát sóng video, đã nhanh chóng có hơn mười ngàn bình luận.

Cộng đồng mạng vừa cảm thán nhan sắc của hai người, lại vừa bị sốc vì lời nói của Sầm Niệm.

—— Chu Tự Bắc là anh họ của Sầm Niệm?! Mị không phải là người biết cuối cùng đó chứ!

—— Chắc mị là người cuối cùng …

—— Mị nhớ lúc trước có người đã đào gia thế của Sầm Niệm, nói mẹ của cô ấy hình như là bà chủ công ty, vậy mà không ngờ còn có quan hệ với Chu Tự Bắc.

—— Khó trách họ thường hay quan tâm nhau, mị còn tưởng là chỉ tuỳ tiện quan tâm thôi …

—— Đây chính là đại tiểu thư vừa có tiền lại còn cố gắng trong truyền thuyết… hơn nữa còn trông rất xinh đẹp nữa huhuhu

——@Chị Sầm Niệm mị không muốn chăm chỉ nữa

—— Hai người ngọt ngào quá đi!!

—— Còn muốn cho người khác sống không, một video quảng bá thôi mà còn ngọt ngào đến như vậy, chương trình chính thức thì phải làm sao!

—— Huhuhu em thật sự rất bám người nhưng cũng rất biết làm nũng

—— Aaa cục Dân Chính mau đến đây đi!!!

***

Địa điểm chọn để quay phim lần này là ở Định Hải, trước khi quay tổ chương trình sẽ hỏi thăm khách mời muốn nhà sinh hoạt kiểu nào.

Cái này Sầm Niệm và Úc Tiện đều không chọn, cho nên tổ chương trình mang căn nhà đã chọn trước cho hai người. Cuối cùng chọn một căn biệt thự, phía sau dựa núi, phía trước có nước chảy, phong cách rất đẹp.

Bởi vì ngày mai sẽ đi quay phim cùng tổ chương trình, buổi tối hai cũng bắt đầu thu dọn hành lý.

Úc Tiện thấy Sầm Niệm mang cái gì, cậu liền mang theo cái đó, ngay cả vị trí để đồ cũng học theo.

Sầm Niệm bất lực cười nói: “Em học theo chị làm gì?”

“Em không học, em chỉ tham khảo thôi!” Úc Tiện lý lẽ hùng hồn.

Sầm Niệm không có cách nào với cậu đành để cậu muốn làm gì thì làm, nhưng cô cảm thấy hơi lo lắng khi nghĩ đến buổi quay vào ngày mai: “Loại chương trình này cần để ý đến máy quay không?”

Úc Tiện cười: “Chị cứ coi như xung quanh không có ai, chỉ cần nhìn em là được.”

Sầm Niệm thoáng yên tâm trở lại, thấy hành lý đã thu dọn xong, cô đóng vali chuẩn bị đi tắm.

Cô lấy quần áo từ phòng để quần áo rồi đi vào phòng tắm, nhưng vừa tới cửa đã bị Úc Tiện ngăn lại.

“Em đang làm gì vậy?” Sầm Niệm ngẩng đầu và nhìn Úc Tiện một cách khó hiểu.

Úc Tiện đưa bộ quần áo trên tay cho cô xem, sau đó cười nói: “Em với chị tắm chung.”

Sầm Niệm lập tức nghĩ tới một vài hình ảnh, vì vậy lập tức lắc đầu từ chối: “Không được, em qua nhà tắm bên ngoài đi.”

“Chúng ta tắm cùng nhau đi.” Úc Tiện chớp mắt, “Thế này tiết kiệm nước.”

Sầm Niệm:?

Em có chắc không?

Trước khi Sầm Niệm kịp mở miệng từ chối, Úc Tiện đã ôm eo Sầm Niệm kéo cô vào phòng tắm rồi đóng sầm cửa lại.

Quần áo rơi xuống đất, quần áo trên người cũng bị cởi ngay lập tức.

Sầm Niệm tức giận trừng mắt nhìn cậu: “Sao tốc độ cởϊ qυầи áo của em càng lúc càng nhanh thế?”

Úc Tiện cúi đầu cắn nhẹ vành tai của cô, sau đó cười khẽ: “Còn không phải do tập luyện với chị sao, chị đúng là giáo viên giỏi.”

Hai má Sầm Niệm đã gần đỏ bừng, tim đập nhanh hơn, cô nghiêng đầu phủ nhận: “Nói bậy, không liên quan gì đến chị…”

Những lời còn lại đều bị nụ hôn của Úc Tiện nuốt chửng, nhiệt độ trong phòng tắm cũng tăng lên nhanh chóng khi môi và răng quấn lấy nhau.

Khi nụ hôn dài chấm dứt, Úc Tiện không vội tiến vào sâu hơn mà từ từ châm ngòi vào điểm nhạy cảm của Sầm Niệm.

Hơi thở của cậu phả vào tai Sầm Niệm nóng như lửa đốt: “Chị là giáo viên giỏi nhất, chắc tiếp theo chị sẽ dạy em làm gì đúng không?”

Sầm Niệm nhìn cậu khó chịu, đôi mắt ẩm ướt cũng đỏ bừng lên: “Úc Tiện, em thật sự muốn đối xử với chị như thế này sao?”

Chỉ với một câu nói đã làm cho sự kiên trì của Úc Tiện đã hoàn toàn tan vỡ.

_____________

Ngày hôm sau Úc Tiện và Sầm Niệm ngồi xe đến chỗ gặp tổ chương trình.

Vừa thấy mặt cả hai đã được đeo micro và sau đó nhân viên nói: “Bên đó hơi xa, chúng phải mất một khoảng thời gian mới đến đó được.”

Sau khi lên xe, thấy khoảng cách cách thành phố càng ngày càng xa, Sầm Niệm đột nhiên lo lắng hỏi: “Bảy ngày này tôi phải tự nấu ăn sao? Vậy mua thức ăn thì phải làm sao?”

“Chị đừng lo, em gọi điện thoại sẽ có người giao hàng.” Úc Tiện bên cạnh lập tức nói.

Nhân viên công tác vừa định nói đã bị những lời này của Úc Tiện chặn lại.

Sầm Niệm đỡ trán, sau đó bất lực nói: “Chúng ta quay chương trình sao có thể dùng sự hỗ trợ từ bên ngoài được.”

Nhân viên công tác nhanh chóng gật đầu đồng ý: “Đến lúc đó sẽ có nhiệm vụ.”

Úc Tiện suy nghĩ một chút, cuối cùng thỏa hiệp: “Được rồi.”

Nhân viên công tác thở phào nhẹ nhõm, nếu Úc Tiện cố chấp thì bọn họ cũng không có cách nào ngăn cản cả.

Khoảng hai tiếng sau xe dừng lại trước một biệt thự.

Sầm Niệm xuống xe nhìn xung quanh, mặc dù vẻ ngoài biệt thự khá bình thường nhưng được cái quang cảnh xung quanh đẹp.

Phía trước có hồ nước, khi gió thổi, mặt hồ phẳng lặng gợn sóng, biệt thự có hai tầng, trên lầu hai còn có sân thượng rộng, có thể xem cảnh quang phía xa.

Tầng một có một phòng ngủ chính, Úc Tiện đẩy vali của hai người vào trong phòng, nhìn xung quanh: “Phòng phải lắp camera, thật bất tiện.”

Sầm Niệm giả vờ như không nghe thấy những lời này, đi vào phòng tắm để kiểm tra, nhưng Úc Tiện cũng đi theo: “Cũng may trong phòng tắm không có camera.”

“Úc Tiện, chúng ta đã nói rồi.” Cô cảnh cáo.

Trước khi đến quay chương trình, Sầm Niệm đã quy ước ba điều với Úc Tiện vì sợ cậu sẽ nói lung tung trong chương trình.

Vẻ mặt Úc Tiện vô tội: “Cái gì em cũng chưa nói mà.”

_____________

Sau khi tham quan xong thì việc quay chương trình chính thức bắt đầu, các nhân viên công tác bảo họ ngồi xuống trước, sau đó đưa cho mỗi người ba tấm thẻ và bì thư, còn có một cây bút.

“Mỗi người viết ba nhiệm vụ muốn người kia làm, có hiệu lực ngay sau khi viết xong. Phải hoàn thành hết và không được đổi ý.”

Sau khi nhân viên nói xong, Sầm Niệm cũng sửng sốt, lập tức hỏi: “Nếu em ấy viết gì đó kỳ lạ thì sao?”

“Có lẽ là không đâu……” Nhân viên ngập ngừng nói.

Sầm Niệm nghiêm mặt đáp lại: “Em ấy có thể làm chuyện này.”

Úc Tiện bên cạnh bất mãn nói: “Chị nghĩ em là ai vậy, em sẽ không bao giờ làm loại chuyện như vậy!”

“Chắc chứ?” Sầm Niệm lo lắng hỏi lại.

Úc Tiện gật đầu như gà mổ thóc: “Chị phải tin tưởng em.”

Sầm Niệm nghĩ rằng đây là quay một chương trình, và Úc Tiện sẽ không viết những điều thái quá, vì vậy anh ta tạm thời tin tưởng anh ta.

Hai người chia ra viết nhiệm vụ. Sầm Niệm mất nhiều thời gian mới quyết định được ba nhiệm vụ. Không biết Úc Tiện viết gì mà viết xong rất nhanh, sau đó liền giao cho tổ chương trình.

“Em viết cái gì mà nhanh vậy?” Sầm Niệm nghi ngờ nhìn Úc Tiện.

Úc Tiện cười thần bí, “Em không nói cho chị đâu.”

“Vậy thì chúng ta sẽ bắt đầu công khai nhiệm vụ mà Úc Tiện đã viết.”

Úc Tiện: “……”

Nhìn vẻ mặt co rút của Úc Tiện, Sầm Niệm không thể nhịn được cười.

Lúc này nhân viên công tác cũng đã mở bì thư đầu tiên ra, đó là nhiệm vụ đầu tiên Úc Tiện viết: “Nói với Úc Tiện em yêu anh ba lần trong một ngày.”

Sầm Niệm: “…?”