- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Ngã Vào Tình Yêu
- Chương 11: Sự suy sụp của Dương Lỗi
Ngã Vào Tình Yêu
Chương 11: Sự suy sụp của Dương Lỗi
Sáng hôm sau Lâm Mặc thức dậy thấy mình đang nằm trong vòng tay một người đàn ông, mới suy nghĩ đến chuyện đêm qua mình mơ thấy mộng xuân cô đã muốn chửi bản thân mình không có tiền đồ, vậy nhưng khi sờ thấy cánh tay rắn rỏi của người dưới gối cô đảm bảo dây chắc chắn không phải mộng, hơn nữa, vật kia đang nóng hổi ở dưới thân cô sao lại không nhận ra được đó là đàn ông cơ chứ. Nhưng cô lật lại trí nhớ ngắt quãng của mình, cô không hề đưa đàn ông đến nơi này, không lẽ nhà cô bị đột nhập, nhưng nào có tên trộm nào lại trộm xong đồ sau đó lại mệt quá ngủ lại cùng cô đâu.
Trong khi cô vẫn đang mải mê suy nghĩ, thì người kia không có vẻ gì muốn trốn tránh, nhẹ nhàng dùng sức ôm lấy cô vào lòng, vừa ôm lại vừa nhanh chóng phà hơi thở vào cổ cô. Lại bắt đầu màn độc thoại với cô giống như một việc đã thành thói quen khó bỏ:
- A Mặc, cuối cùng em đã trở về, anh không thể chờ đợi được lâu thêm nữa. Anh sợ nếu thời gian lâu quá, anh sẽ quên mất hơi thở của em. Cảm ơn em đã chăm sốc Niệm Niệm, con bé quả thật đáng yêu. Em không biết anh đã vui mừng như nào khi nhận ra con bé giống em như vậy, nhưng anh lại không kiềm lòng nổi khi được ôm con bé vào lòng. Cảm ơn em đã cho anh được làm ba. Anh không hối hận vì đã lựa chọn em. Anh yêu em, thực sự muốn mãi mãi là người ở bên em.
- A Mặc, ba anh nói rồi, anh là đàn ông, anh không thể để mình em phải đối mặt với cuộc sống, anh không ngại công khai Niệm Niệm, anh lại càng không muốn phải lo lắng mỗi ngày vì che dấu em đi. Anh không biết gì về kinh doanh nhưng chắc chắn nếu sự nghiệp của anh đổ vỡ, anh sẽ không ăn bám em đâu, anh sẽ học thêm thật nhiều hơn nữa để bảo vệ em, không để e phải khó khăn vất vả gì hết.
- Anh biết anh không tốt, nhưng ba năm qua anh không ngừng thay đổi, anh đã học nấu thêm được nhiều món ăn em yêu thích, anh biết e thích ăn ngọt, không thích ăn quá cay, anh biết em thích nhất món sườn xào chua ngọt, còn nữa, anh biết nấu những món cuốn, salat mà em thích nhất rồi, hiện tại anh không cần lo lắng ở bên em sẽ bị nhịn đói, anh cũng sẽ cố gắng nấu ăn theo sở thích của em. Anh còn biết chăm sóc cho Niệm Niệm, biết dỗ con bé ngủ, mặc dù có đôi chút còn vụng về, nhưng anh mới gặp con bé được ba ngày nên còn bỡ ngỡ, em có thể gọi anh một tiếng giống đêm qua được không?
- Đêm qua. - Lâm Mặc đang nghe cũng phải thắc mắc ngoái đầu lại hỏi đêm qua, rốt cuộc đêm qua cô đã làm gì. Nhưng đến khi cô quay người lại hỏi cũng là lúc mà cô nhận ra mình đã mắc bẫy của anh.
Phải, là anh cảm nhận được sực khác biệt của hơi thở cô, anh chắc chắn cô đã thức dây không còn chìm trong giấc ngủ nữa. Với lại Dương Lỗi ba năm nay anh cũng trải qua hàng nghìn vai diễn đương nhiên hiểu được sự thay đổi mỗi nhịp thở của mỗi người huống hồ căn phòng này làm gì có người thứ ba đâu, sao có thể không nghe rõ được chứ.
Dương Lỗi vui vẻ nhìn cô nở một nụ cười thật tươi rồi nhanh chóng hôn lên trán cô.
Nhìn khuôn mặt của cô vẫn còn cau có anh liền lại hôn xuống môi cô. Nhưng Lâm Mặc lại nhanh chóng lấy tay lên miệng.
- Em đi đánh răng.
- Ồ, vợ ơi, anh nấu bữa sáng rồi.
- Ai là vợ anh cơ chứ, ăn nói lung tung hàm hồ.
Tâm trạng Dương Lỗi vui vẻ như nở hoa, anh nhẹ nhàng đăng lên trang cá nhân chính thức của mình một bức ảnh bóng lưng người phụ nữ đăng cuộn tròn trong chăn, với dòng chữ. Cảm ơn vợ, em đã trở về. Thông tin của anh cũng được công ty quản lý xác nhận và còn xác nhận thêm rằng có thể sẽ diễn ra một đám cưới hạnh phúc nếu như anh cầu hôn thành công.
Đa số người hâm mộ vào chúc mừng anh, nhưng khi mọi người ngồi kĩ thảo luận lại câu nói nếu như anh cầu hôn thành công kia quả là quá lấp lửng, cũng đồng thời nhận ra được địa vị của nóc nhà của anh lạnh lẽo như nào. Nhiều người lại không ngại bình luận chúc anh sớm được nóc nhà cho trèo lên giường, lại được nhiều người khác nói, nếu anh không được trèo lên giường làm sao có tiểu bảo bối kia. Công cuộc chúc mừng sôi nổi khiến anh cũng nhoẻn miệng cười khi đọc được những từ ngữ ấy.
- Em thấy anh có nên đón Niệm Niệm đến đây không.
- Đây là nhà tôi?
- Em đuổi anh sao?
- Không rõ ràng sao?
- Em độc ác, vậy anh nhất định càng không thể dời khỏi đây, nhất định ở lì tại nơi này.
- Anh muốn ở đây sao? Vậy công việc của anh..
- Bên công ty nói đợi anh lấy được vợ mới cho anh về làm việc.
- Vậy bao giờ anh lấy được vợ?
- Không phải anh đang đợi em đồng ý sao?
Lâm Mặc nhìn lại Dương Lỗi xong lại thở dài, ba năm rồi mục tiêu của anh vốn chẳng hề thay đổi, nhớ lại ba năm trước cô đến nhà họ Dương hủy hôn, đã bị ba mẹ Dương mắng chửi thật thậm tệ, lúc đó còn bực mình đến mức nói sẽ không bao giờ đặt chân vào nhà họ làm dâu, giờ còn nói đồng ý được sao. Cô còn lo ba mẹ Dương sẽ cầm dao đuổi nếu nhìn thấy cô chứ đừng nói lấy con trai họ.
Vậy nhưng cô lại vốn dĩ không biết rằng, Dương Lỗi đã âm thầm nói với ba mẹ Dương là, tại cậu ấy lăn qua lăn lại Lâm Mặc khi cô chưa đồng ý nên cô ấy mới tức giận như vậy, khiến ông bà Dương còn đang muốn hỏi tội anh vì sao bao nhiêu người trẻ trung xinh đẹp hơn cô ấy anh không động lòng, còn có thể động lòng với một người phụ nữ như vậy. Nhưng họ làm sao biết được bản thân anh đã cố chấp, đã si mê cô đến nhường nào chứ. Bởi với anh, cô cũng như một liều thuốc độc.
Anh trai Dương Lỗi cũng nhìn thấy sự suy sụp của cậu ấy mấy năm, cuối cùng chỉ đành nói rằng sẽ tận dụng các mối quan hệ làm ăn để giúp cậu tìm cô ấy, cũng may giờ cô ấy đã trở về.
Hai người dừng xe trước cổng nhà họ Dương, Lâm Mặc luôn gãi đầu gãi tai từ khi bắt đầu xuất phát, cô nói cô chỉ muốn đến đón Niệm Niệm, mà cô lại quên mất lão Lâm nhà cô thân với nhà họ Dương như nào. Nói cô cũng trở về nhà họ Dương dùng bữa liền khoe luôn là sẽ đưa cháu ngoại về để ra mắt ông bà nội luôn khiến ông bà Dương ngớ người, không phải họ đang muốn khoe cháu nội với ông Lâm sao, vậy mà ông Lâm lại cũng muốn khoe thêm một đứa cháu nữa, cho đến khi hai nhà gặp nhau, nhìn thấy hai đứa trẻ, một đứa giống như khuôn đúc với Dương Lỗi, đứa còn lại không khác nào Lâm Mặc bị thu nhỏ, cả hai nhà đều vỡ òa bởi Lâm Mặc không chỉ sinh được một đứa nhỏ, mà là sinh đôi một trai một gái. Đến giờ phút này, ông bà Dương muốn cám ơn cô còn không kịp chứ làm sao còn tâm trạng mà nói sẽ giận dỗi cô được.
Lâm Mặc thì trong lòng lại luôn cảm thấy bất an.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Ngã Vào Tình Yêu
- Chương 11: Sự suy sụp của Dương Lỗi