Diệp Quan miệng cười toe toét, lập tức gặm ngay một miếng chân gà.
Diệp Nam đột nhiên cười nói: "Lúc trước đệ đứng trên đài Sinh Tử thật sự rất lợi hại, đệ biết không? Rất nhiều tỷ muội của ta đều có ý đồ với đệ đó!"
Diệp Quan lắc đầu cười, hắn lúc đó là đem tính mạng ra đùa giỡn chứ không phải ra vẻ đẹp trai.
Diệp Nam cười và nói: "Chuyện tốt của đệ và Nạp Lan Ca đã phát triển tới đâu rồi? Có chung sống cùng nhau không?"
Gương mặt Diệp Quan tối sầm lại: “Bọn đệ hoàn toàn trong sạch đó!"
Diệp Nam trừng mắt nhìn Diệp Quan một cái: “Cái gì trong sạch với không trong sạch, tiểu tử nhà ngươi nên lớn gan một chút! Ta nói cho đệ biết, khi một cô gái đối diện với nam nhân mình thích thì cô ấy hy vọng rằng người đó sẽ tà da^ʍ một chút, đệ hiểu không hả?"
Diệp Quan nhất thời không nói nên lời.
Thấy Diệp Quan không trả lời câu nào, Diệp Nam lắc đầu cười nói: "Đúng là đầu gỗ chậm tiêu!"
Vừa nói nàng vừa cầm giỏ lên, nói tiếp: "Sau này có thời gian ta sẽ lại nấu chút đồ ăn cho đệ, ta đi đây!"
Diệp Quan nói với theo: "Nam tỷ, tỷ nhớ phải cẩn thận một chút đó!"
Diệp Nam nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan trầm giọng lặp lại lần nữa: "Dù sao cẩn thận một chút vẫn hơn!"
Diệp Nam gật đầu: “Được, ta biết rồi!"
Nói xong cô xách giỏ rời đi!
Sắc mặt Diệp Quan âm trầm, hắn đứng dậy trực tiếp đi tìm Phí Bán Thanh.
Không thể đợi mất trâu mới lo làm chuồng được!
Nếu kẻ thù không thể đối phó được Diệp Quan thì rất có thể kẻ đó sẽ ra tay với người thân của hắn, sau đó lấy người thân của hắn ra mà uy hϊếp hắn!
Loại chuyện vô lý, cũ rích này phải được chấm dứt!
Chỉ trong chốc lát, Diệp Quan đã tìm thấy Phí Bán Thanh!
Sau khi biết được lý do Diệp Quan đến đây thì Phí Bán Thanh bình tĩnh nói: "Ngươi yên tâm, không ai dám gϊếŧ người trong học viện đâu."
Diệp Quan im lặng không nói.
Trước đây hắn đã từng trải qua loại chuyện tương tự!
Phí Bán Thanh lắc đầu: “Tỷ tỷ của ngươi, ta sẽ nhờ các đạo sư bên ngoài đặc biệt chiếu cố con bé. Ngoài ra, ta sẽ đưa cho nó một lá phù truyền âm, nếu có bất kỳ nguy hiểm nào ta sẽ đích thân đến đó!"
Diệp Quan lập tức cúi đầu thật sâu hành lễ: "Đa tạ đạo sư!"
Phí Bán Thanh đột nhiên nói: "Ta vừa nhận được tin tức rằng Nam Huyền và đạo sư của hắn đã đi đến tháp thí luyện rồi!"
Diệp Quan khẽ cau mày: “Tháp thí luyện sao?"
Phí Bán Thanh gật đầu: “Học viện có chín tòa tháp thí luyện, là nơi dành riêng cho việc tu luyện, tòa tháp có tổng cộng chín tầng, càng lên cao thì thử thách thí luyện càng khó, nếu có thể đột phá đến tầng thứ chín thì sẽ có một phần thưởng bí mật!"
Diệp Quan có chút hiếu kỳ: “Phần thưởng gì vậy?"
Phí Bán Thanh nhìn Diệp Quan: “Ta cũng không biết!"
Diệp Quan sửng sốt.
Phí Bán Thanh lắc đầu: “Tòa tháp này chỉ có những người dưới hai mươi tuổi mới có thể vào tu luyện, nếu quá độ tuổi này thì không thể vào được nữa! Những tòa tháp đều được xây dựng bởi nhóm tổng viện cường giả năm đó đã giúp chúng ta thành lập học viện ở Nam Châu, vì vậy cho nên chúng ta cũng không biết rốt cuộc là phần thưởng gì nữa!"
Diệp Quan lập tức nói: "Ta có thể đi thử một chuyến xem thế nào!"
Phí Bán Thanh nói: "Để tiến vào trong tháp cần phải có thạch anh tím hạng cực phẩm và ngươi cũng là người phải tự chi trả khoản phí đó!"
Diệp Quan khẽ gật đầu: “Được!"
Nói xong, hắn chần chừ một chút rồi lại lên tiếng: "Đạo sư, người có thiếu tiền dùng không? Ta còn có một..."
Phí Bán Thanh đột ngột vung tay lên, không nhịn được mắng: "Thiếu cái đầu ngươi! Ta có rất nhiều tiền! Ngươi lo mà đi xem thử tháp thí luyện nhanh đi!"
Diệp Quan: "..."
...
Diệp Quan đang muốn rời đi, lúc này Phí Bán Thanh lại nói: "Chờ một chút!”
Diệp Quan xoay người nhìn về phía Phí Bán Thanh, Phí Bán Thanh nhìn hắn chằm chằm: "Hãy nhớ kỹ, giao ước giữa ngươi và Nam Huyền ở tháp Sinh Tử là một tháng sau! Một tháng là một tháng, đừng gϊếŧ hắn ta vào lúc này, nếu không, ngươi chính là phá vỡ quy tắc, lúc đó sẽ cực kỳ phiền toái.”
Diệp Quan trầm mặc, nhưng trong lòng vô cùng khϊếp sợ.
Hắn thật không ngờ, ý nghĩ của hắn lại bị nữ nhân này nhìn thấu!
Trên thực tế, hắn quả thật dự định bí mật gϊếŧ chết Nam Huyền!
Hắn thích có thù tất phải báo ngay tại chỗ!
Phí Bán Thanh thấp giọng thở dài: “Cường giả, có thể tùy hứng, nhưng ngươi phải nhớ kỹ một điểm, hiện tại ngươi ở trong học viện, cũng chưa đạt tới trình độ vô địch không đối thủ, nếu như ngươi cứ không tuân thủ quy củ, nhất định sẽ bị phía trên liên hợp lại khống chế."
Diệp Quan khẽ gật đầu: "Ta hiểu rồi!”
Phí Bán Thanh cười nói: "Đi đi!"
Diệp Quan khẽ hành lễ, sau đó xoay người rời đi.
Phí Bán Thanh khẽ lắc đầu, đồ đệ này cái gì cũng giỏi, chỉ là gϊếŧ người quá mức dứt khoát, thường xuyên làm việc thiếu suy nghĩ!
Đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân tạo sao nàng thích hắn!
Bởi vì nàng năm đó chính là như thế!