Chương 16
Quan hệ giữa nhà họ Tô và nhà họ Hạ, nếu như dùng chữ viết để tự thuật, có lẽ có thể tả thành một bộ tiểu thuyết trăm vạn chữ. Nhà họ Tô và nhà họ Hạ làm giàu cùng lúc, nhiều năm trước là đối thủ cạnh tranh, chỉ là khi đó cạnh tranh không minh bạch giống như bây giờ, khi đó nhà họ Tô chiếm thế thượng phong rõ ràng, nhà họ Tô như mặt trời lúc ban trưa, bà nội Tô Tử Duyệt lại chết do tai nạn xe cộ, nếu như chỉ là ngoài ý muốn, quan hệ của nhà họ Tô và nhà họ Hạ có lẽ chỉ dừng lại ở đối thủ nhiều năm, nhưng đối thủ cũng có khả năng có quan hệ hợp tác cùng có lợi, nhưng đối với loại khả năng này nhà họ Tô và nhà họ Hạ coi như bằng không, bà nội Tô Tử Duyệt xảy ra tai nạn xe cộ, đầu sỏ gây nên chính là người của nhà họ Hạ, cho dù là ngoài ý muốn, cũng làm cho ông Tô hận thấu xương người của nhà họ Hạ, mâu thuẫn này như ngòi nổ vô cùng tận.
Nếu như quan hệ của nhà họ Tô và nhà họ Hạ chỉ là như thế, có lẽ cũng không được tính là phức tạp. Nhưng con trai duy nhất của ông Tô, cũng chính là ba của Tô Tử Duyệt, lại yêu đúng Hạ Thiến Vân - con gái duy nhất của nhà họ Hạ. Vì vậy quan hệ tình yêu của đôi này, có lẽ có thể được tính là phiên bản hiện đại của Romeo và Juliet, sau chuyện của bà nội Tô Tử Duyệt, ông nội liền bắt đầu nhằm vào nhà họ Hạ, khiến cho nhà họ Hạ từng bước đều là gian nan nối tiếp. Tô Mạc Xuyên và Hạ Thiến Vân yêu nhau tất nhiên là bị ba mẹ hai nhà phản đối mãnh liệt, đúng lúc hai người đang yêu đương nồng nhiệt nhưng ông Tô tuyệt đối không đồng ý hai người ở bên nhau, vì vậy Tô Mặc Xuyên chia tay với Hạ Thiến Vân, cưới mẹ của Tô Tử Duyệt, sau khi cưới không lâu, Tô Mặc Xuyên tự sát.
Rất lâu sau đó, Tô Tử Duyệt mới biết, Tô Mặc Xuyên tự sát, không phải như ông nội công bố ra ngoài là Tô Mặc Xuyên vì cứu người vợ đang mang thai xảy ra tai nạn xe cộ. Hơn nữa Tô Mặc Xuyên tự sát hết sức kỳ lạ, nếu như tin tức không sai, phải là Tô Mặc Xuyên và Hạ Thiến Vân cùng quyết định tự sát, dùng cái này kháng nghị sự phản đối của các trưởng bối, nhưng Tô Mặc Xuyên tự sát mà Hạ Thiến Vân lại vẫn sống rất tốt.
Vì vậy ông Tô càng thêm hận nhà họ Hạ thấu xương.
Tô Tử Duyệt có thể thật sự bình tĩnh mà tiếp nhận sự thực này, bao gồm ba ruột của cô là vì một người phụ nữ khác mà tự sát, cô đối với người đàn ông tên là Tô Mặc Xuyên, không có bất kỳ tình cảm gì, cô định nghĩa mình chỉ là cháu gái của ông Tô, về phần Tô Mặc Xuyên? Cô không có lấy nửa phần tình cảm, bởi vì cô biết rất rõ ràng, người đàn ông tên Tô Mặc Xuyên đó, đối với sinh mạng của cô chưa bao giờ mong đợi.
Tô Mặc Xuyên bị ba bức bách cưới người khác, có thể coi là như thế, ông ta cũng không thỏa hiệp, ông ta nói với ba ông ta rõ ràng, ông ta không chấp nhận hôn nhân như vậy, để cho ông ta tiếp nhận hôn nhân như vậy, thà rằng ông ta chết đi, ông Tô lại nói với con trai là: mày muốn chết thì chết đi, nhưng phải lưu lại đời sau cho nhà họ Tô ta.
Vì vậy người đàn ông tên Tô Mặc Xuyên đó, sau khi đông lạnh t*ng trùng của mình, lựa chọn tự sát.
Từ lâu trước kia, Tô Tử Duyệt đã biết, tính mạng của mình không được ba mẹ mong đợi, khi cô còn chưa thành phôi thai thì ba của cô đã chết, cô chỉ là phương pháp kết hợp t*ng trùng của một chết với trứng của người làm mà thôi. Đây cũng là nguyên nhân mỗi khi cô tự giễu mình máu lạnh từ trong xương, tính mạng của cô có được như thế, làm sao có thể có nhiều ấm áp.
Ông nội vì không để cho cô khó chịu, cứng rắn đè nguyên nhân cái chết của Tô Mặc Xuyên xuống, đầu tiên là tuyên bố với bên ngoài con trai con dâu đi nghỉ tuần trăng mật rồi, sau lại tuyên bố con trai chết vì cứu con dâu đang mang thai xảy ra tai nạn xe cộ, như thế, người khác thoạt nhìn tính mạng của cô hình như cũng coi như đầy đủ, ít nhất cô có ba mẹ yêu nhau, cũng có ba mẹ thương yêu.
Nếu như đây được coi là một bộ hào môn ngược luyến tình thâm, sau đó có cẩu huyết cũng là chuyện đương nhiên. Dĩ nhiên, rất nhiều chuyện, chỉ là Tô Tử Duyệt đoán mà thôi.
Cô nghĩ, có lẽ ban đầu Hạ Thiến Vân định tự sát cùng Tô Mặc Xuyên là thật, nhưng ngay khi đó, Hạ Thiến Vân phát hiện mình mang thai, vì vậy quyết định không tự sát nữa, nhưng Tô Mặc Xuyên chưa được Hạ Thiến Vân truyền tin cho, vẫn lựa chọn tự sát theo kế hoạch như cũ, vì vậy Tô Mặc Xuyên tự sát, Hạ Thiến Vân lại lựa chọn tiếp tục sống tốt.
Kết tinh tình yêu của Tô Mặc Xuyên và Hạ Thiến Vân là Hạ Ngữ Đình, người phụ nữ đã đoạt bạn trai của mối tình đầu của cô.
Cuộc đời của cô chính là một bộ phim cẩu huyết, chỉ là cô vẫn không biết, chính mình sắm vai trò là nữ chính chứ không phải là vai nữ phụ không quan trọng.
Hạ Ngữ Đình hận cô, bởi vì nhìn từ bên ngoài, chỉ có Tô Tử Duyệt mới là kết tinh tình yêu của Tô Mặc Xuyên và vợ, trong lòng Hạ Ngữ Đình, Tô Tử Duyệt chính là vết bẩn của đôi vợ chồng phản bội mẹ cô tồn tại, mà Hạ Ngữ Đình lại chỉ có thể sống nương tựa lẫn nhau với mẹ, giữ gìn tiếng tăm cho người đàn ông chết vì bảo vệ người vợ gặp tai nạn xe cộ.
Giống với Hạ Ngữ Đình hận cô, cô cũng không thích Hạ Ngữ Đình, mỗi lần thấy ánh mắt phẫn hận của Hạ Ngữ Đình, cô cảm thấy thật thoải mái, vốn dĩ cô mới là người khổ sở nhất, nhưng trời đất xui khiến, mẹ con Hạ Ngữ Đình cũng sống trong khổ sở như vậy, mỗi khi đến loại thời điểm này, cô cảm thấy mình buồn bực không vui vì mẹ cô chết đi có lẽ cũng coi như đáng giá, dù sao nhìn từ bên ngoài, ba cô yêu mẹ cô, người phụ nữ kia cũng không đáng thương, cho dù là trên danh nghĩa.
Năm xưa, nhiều lần nhà họ Tô và nhà họ Hạ giao chiến, nhà họ Tô cũng chiếm thế thượng phong rất lâu, sau đó hai nhà lại ngang hàng, còn bây giờ, nhà họ Hạ lăn lộn thuận buồm xuôi gió rồi, nhà họ Tô lại lâm vào nguy cơ liên tiếp. Thực sự xác minh câu nói, sông có khúc người có lúc, nếu như cô không mang họ Tô, có lẽ còn có thể đi đánh giá một cách thật rất công bằng.
Nhà họ Tô do một mình ông Tô liều chết chống đỡ, mà mỗi người con trai của nhà họ Hạ lại không chịu thua kém, nhất là sau khi đương gia bây giờ là Hạ Tông Vân vào công ty liền bắt đầu một loạt cải cách, lấy được hiệu quả rất tốt, thông qua sự phát triển mấy năm gần đây, danh tiếng công ty Hạ thị càng ngày càng vang dội, nhưng nhà họ Tô lại đi theo một con đường khác.
Hạ Tông Vân là anh ruột của Hạ Thiến Vân, quan hệ hai anh em vô cùng tốt, vì vậy Hạ Tông Vân mới không tiếc mượn tất cả các cơ hội tiến hành chèn ép nhà họ Tô.
Mỗi lần Tô Tử Duyệt nghĩ đến cái này, sẽ căm ghét mình chỉ là con gái, nếu không cô cũng muốn đấu với nhà họ Hạ trên thương trường một lần, nhưng cho tới bây giờ ông nội cũng không có suy nghĩ như vậy, đẩy cô đến hướng thục nữ càng ngày càng xa, làm cho cô không giúp ông được chút nào.
Có lẽ là trước kia Tô Tử Duyệt cũng biết công ty bắt đầu rơi vào hoàn cảnh khó khăn, mà cả ngày ông nội bận rộn không ngừng vì chuyện của công ty, đúng lúc đó quan hệ của cô và Giang Dực lại là thời điểm hòa hợp nhất, dĩ nhiên, cái này cũng không mâu thuẫn. Chỗ mâu thuẫn là, cô hi vọng trong quan hệ của cô và Giang Dực, chỉ là bởi vì bản thân bọn họ, tất cả đều không có liên quan tới tài sản của dòng họ. Giang Dực cũng không biết, cô chính cô cháu gái duy nhất của nhà họ Tô, nếu như khi đó anh biết được, có lẽ sẽ hoài nghi động cơ của cô, như vậy cũng dễ hiểu, ngay cả chính cô cũng nghĩ như vậy.
Nhà họ Tô đang lâm vào nguy cơ, phương thức tốt nhất, đương nhiên là tìm một cái cây đại thụ hóng mát, vì vậy, vào lúc đó, cô lựa chọn chia tay. Ngay cả chính cô cũng ích kỷ hi vọng tình cảm của mình không trộn lẫn bất kỳ tạp chất gì, vì vậy tách ra đi! Thừa dịp lúc chính cô còn có thể thu tay, cứ vậy lựa chọn rời đi, như vậy thì coi như khi nhớ lại cũng sẽ chỉ nhớ lại những thứ kia tốt đẹp giữa bọn họ, mà không phải là vết bẩn và sự khó chịu.
*************************************************
Chủ nhật, Tô Tử Duyệt nhận được điện thoại của Diệp Tiêu Tiêu, Diệp Tiêu Tiêu nói đã luộc đậu phộng xong, chờ cô đến ăn, từ trước đến giờ đối với ăn, cái gì Tô Tử Duyệt cũng không khách khí, sau khi cúp điện thoại, liền chạy đến nhà Diệp Tiêu Tiêu.
Nhà Diệp Tiêu Tiêu luôn luôn dọn dẹp sạch sẽ chỉnh tề, ngay cả giầy cũng sắp xếp gọn gàng quy củ, khiến Tô Tử Duyệt nhìn có chút khó chịu, vì vậy lúc cô đổi dép, cố ý đá những đôi giầy kia mấy đá, giầy ngổn ngang rối loạn, cô cũng cảm thấy hài lòng. Diệp Tiêu Tiêu hung tợn nhìn hành động của cô, ánh mắt kia, hận không thể cắt Tô Tử Duyệt thành tám khúc, không đúng, phải là 18 khúc.
Diệp Tiêu Tiêu càng tức giận, Tô Tử Duyệt càng vui vẻ.
Tô Tử Duyệt đi vào phòng khách, nhìn sàn nhà sang bóng như mới, bĩu môi, "Cậu nói cậu bận, cậu lãng phí thời gian vào việc làm vệ sinh, cậu có thể không bận rộn sao?"
Diệp Tiêu Tiêu sợ cô, kéo cô đến bên sofa, ấn cô ngồi xuống, trên khay trà bên cạnh sofa đã đặt sẵn đậu phộng, đậu phộng còn bốc hơi nóng, hẳn là mới lấy từ nồi ra không lâu. Diệp Tiêu Tiêu thật sự sợ cô, sợ cô không nhịn được đi giày trên sàn nhà, hơn nữa là không đạp mấy dấu bùn không bỏ qua, không cần nghi ngờ, loại chuyện như vậy Tô Tử Duyệt tuyệt đối đã làm. Đó là lúc Diệp Tiêu Tiêu chuẩn bị dạy dỗ Tô Tử Duyệt, Tô Tử Duyệt buồn bực cực độ, dứt khoát khiến Diệp Tiêu Tiêu biết một chút về công lực của mình, từ đó về sau, Diệp Tiêu Tiêu không biết làm thế nào để giáo huấn tác phong của Tô Tử Duyệt.
Miệng Tô Tử Duyệt bị đậu phộng chặn lại, dứt khoát cởi dép ra, bắt chéo hai chân, dáng vẻ cực kỳ lười biếng.
Diệp Tiêu Tiêu ngồi bên cạnh cô, thấy cô ném vỏ đậu phộng loạn xạ cũng không có bất kỳ biểu hiện gì. Sau khi Tô Tử Duyệt ăn một lát liền cảm thấy không bình thường, trước kia cô làm như vậy, Diệp Tiêu Tiêu coi như không nói lời nào để ngăn lại, nhưng ánh mắt của cô cũng giống như nhìn kẻ thù gϊếŧ cha, sao hôm nay lại yên tĩnh như vậy?
Cô nhổ vỏ đậu phộng ra, cô thích cho cả đậu phộng và vỏ vào sau đó cắn vỏ, lại nhổ vỏ ra, mặc dù cách ăn này không lịch sự nhưng lại hết sức thú vị.
"Nói đi, có chuyện gì?" Cũng là bạn tốt nhiều năm rồi, có thể biết đối phương không giống bình thường rất nhanh.
Diệp Tiêu Tiêu cũng không định giấu giếm, "Ngày hôm qua có một bạn học tổ chức họp mặt, tớ đã tham gia."
Tô Tử Duyệt chỉ nhìn Diệp Tiêu Tiêu, cũng không nói chuyện, nếu Diệp Tiêu Tiêu nói như thế, đương nhiên là họp mặt bạn học ở trong trường, nhất định Diệp Tiêu Tiêu biết cái gì có quan hệ với chuyện của mình.
Diệp Tiêu Tiêu khẽ thở dài cảm thán, "Phương Văn Thành đã về, cậu biết chưa?"
Tô Tử Duyệt gật đầu một cái, nghĩ thầm cô không chỉ là biết, hơn nữa còn gặp Phương Văn Thành, không có vẻ u sầu của người tình cũ chỉ hận không gặp lại sớm hơn, cũng không có vẻ của kẻ thù gặp nhau, gặp nhau thật bình tĩnh.
"Hôm qua tớ cũng mới biết… Phương Văn Thành cũng không còn ở bên Ngữ Đình nữa, năm đó là Hạ Ngữ Đình nhất định phải cùng Phương Văn Thành ra nước ngoài, bọn họ liền đi cùng nhau, nhưng bọn họ cũng không thành một đôi, cho tới bây giờ cũng không." Diệp Tiêu Tiêu cẩn thận quan sát vẻ mặt của Tô Tử Duyệt, bạn bè nhiều năm, cũng hiểu mấy phần, mặc dù Tô Tử Duyệt không nói nhiều, nhưng đối với chuyện lúc trước Phương Văn thành và Hạ Ngữ Đình ở bên nhau, tuyệt đối bị đả kích không nhỏ, đó cũng là một trong những nguyên nhân vì sao có nhiều người theo đuổi như vậy mà Tô Tử Duyệt cũng không có một mối tình nào.
Tô Tử Duyệt nghe nói như thế, không biết mình nên có phản ứng gì, cũng không biết mình phải có tâm tình gì. Lúc trước cô nghĩ đến Phương Văn Thành và Hạ Ngữ Đình ở bên nhau, cô rất khổ sở, mặc dù vẫn làm bộ kiên cường như cũ, nhưng tự cô biết mình khó chịu bao nhiêu, thậm chí bắt đầu hoài nghi tất cả các loại tình cảm.
Hiện tại đột nhiên có người nói cho cô biết, Phương Văn Thành không ở bên Hạ Ngữ Đình, cô không cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, cũng không phải là thản nhiên, tâm tình cũng không có thay đổi.
Chỉ vì cô biết rõ, cho tới bây giờ cái cô thực sự quan tâm không phải là Phương Văn Thành có ở bên Hạ Ngữ Đình hay không, mà là trong lúc cô và Phương Văn Thành qua lại, anh lại thật sự động lòng với một người phụ nữ khác, đây mới là cái làm cho cô khó có thể buông bỏ được.
"Vậy thì thế nào?" Giọng nói của cô rất trầm, có chút giống thở dài.
Căn bản cô không cần chân tướng như vậy, điều này cũng không tính là chân tướng, huống chi cô và Phương Văn Thành cũng không có chuyện … hiểu lầm
Phản ứng của cô khiến Diệp Tiêu Tiêu cũng thở dài một hơi theo.
Năm đó Tô Tử Duyệt và Phương Văn Thành, tuyệt đối được cho là đôi kim đồng ngọc nữ nhưng bây giờ lại thành cái dạng này.