Bảo Lâm cho rằng, năm năm qua mình đã cố gắng rất nhiều, mình đã vô cùng nỗ lực.
Nhưng cuối cùng cuộc đổi này, cũng chỉ mình cậu một bên tình nguyện.
Cứ nghĩ rồi anh sẽ thấu hiểu cậu, sẽ có chút tình cảm với cậu, nhưng mà lúc ban đầu chán ghét, sau này cũng chỉ có chán ghét.
Lần thứ hai bọn họ cùng nhau, chính là anh đã nói thế này. "Cậu đã phục vụ nhiều người như vậy, đêm nay, hãy phục vụ tôi"
Cuối cùng một ngày cậu cũng hiểu, khi ấy mình đã mơ một giấc mơ hoang đường đến nhường nào.
Lời tác giả:
Câu chuyện này có lẽ cốt truyện không mới, hình như đã đọc ở đâu đó.
Việc mô tả nội tâm nhân vật cũng rất khó, rất khó tìm từ ngữ thuần Việt để mô tả và cũng rất khó để không ảnh hưởng cách dùng từ của những truyện đã đọc.
Bản thân cũng đã rất cố gắng, vì cảm thấy rất yêu nhân vật Bảo Lâm nhỏ bé nhưng mạnh mẽ, cuối cùng vẫn là cho cậu một kết cục hạnh phúc.
Hy vọng rằng có thể đem đến cho các bạn một chút vui vẻ trong cuộc đời đầy sầu não này.