Chương 8

Một lát sau, Lâm Hàm từ trong phòng bếp bưng ra hai tô mì, bên trên còn có một phần trứng chiên. “Ngại quá, trong nhà chỉ còn mì thôi, hy vọng cậu sẽ không chê.”

“Nhìn là thấy hấp dẫn rồi, tôi cũng rất thích ăn mì mà”, nói xong Thẩm Ninh liền chủ động ăn một đũa mì. Lâm Hàm ở đối diện nhìn thấy liền nhẹ nhõm thở phào một hơi, sau đó cũng an tâm ngồi xuống bắt đầu ăn.

Trái ngược với dự đoán của Thẩm Ninh, mì ăn vào quả thật rất ngon, lại nhìn đến bộ dáng khi ăn rất tao nhã của Lâm Hàm, hắn cảm thấy mì trong tô lại càng ngon hơn nữa, đây chính là tô mì ngon nhất mà hắn đã từng ăn. Sau khi ăn xong, Thẩm Ninh cũng chủ động giành phần rửa chén cho cả hai.

Mọi chuyện đã hoàn thành, Thẩm Ninh đang xấu hổ cũng biết hắn không thể ở lại lâu hơn, liền tạm biệt cô gái nhỏ, cầm lên cặp sách chuẩn bị rời đi. Lâm Hàm do dự thật lâu, cuối cùng vẫn đứng đó nắm chặt góc áo của Thẩm Ninh, hắn quay đầu lại không tiếng động dò hỏi Lâm Hàm.

Hắn chỉ nghe thấy nàng nghẹn ngào khẽ hỏi “Anh có thể đừng đi không? Thẩm Ninh, em không muốn để anh đi”. Trong nháy mắt, khi nhìn thấy nước mắt của cô gái nhỏ lại rơi xuống, trái tim của Thẩm Ninh bỗng mềm nhũn, cái gọi là bản lĩnh, khống chế đều biến mất không thấy dấu vết.

Thẩm Ninh biết rõ hiện tại cô gái nhỏ này chính là không còn lựa chọn nào khác, nàng chỉ là đang rất sợ hãi, muốn có người ở bên bảo vệ nàng. Hắn cũng hiểu rõ không nên nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của thế này, nhưng hắn cũng không thể không thừa nhận chính mình đã động tâm, hiện tại hắn một chút cũng không nghĩ sẽ rời khỏi Lâm Hàm.

Thẩm Ninh trầm mặc gật gật đầu, khom lưng bế Lâm Hàm lên. Hai tay Lâm Hàm ôm chặt lấy cổ hắn, mặt nàng chôn chặt trong ngực của hắn, hai chân nàng cũng gắt bao bám vào eo của hắn.

Lâm Hàm dùng đôi mắt còn đang ngấn lệ của nàng chăm chú nhìn vào gương mặt điển trai của Thẩm Ninh. Hai má nàng đỏ ửng, môi đỏ nhỏ nhắn bắt đầu hôn lên trán, má, cằm và khoé miệng của Thẩm Ninh.

Thẩm Ninh bị nụ hôn dịu dàng của Lâm Hàm quyến rũ, ôm chặt lấy nàng, há miệng hôn nhẹ lên đôi môi đỏ mọng của cô gái nhỏ. Hắn mạnh mẽ đưa đầu lưỡi to của mình vào trong miệng nhỏ của Lâm Hàm, bắt lấy đầu lưỡi nhỏ của nàng, mυ"ŧ mát không ngừng. Cô gái nhỏ trên người hắn lại ngoan ngoãn để hắn tuỳ ý hôn loạn, khuôn mặt nhỏ của nàng cũng vì bị hôn mà ửng hồng non mịn.

Thẩm Ninh nhìn gương mặt ngây thơ xinh đẹp của cô gái nhỏ, hắn không chịu nổi ôm nàng vào phòng ngủ, đặt lên trên giường. Hai tay không chịu sự khống chế của hắn mà bắt đầu chạy loạn trên người Lâm Hàm, hắn run rẩy kéo xuống áo khoác của hắn trên người nàng để lộ ra áo đồng phục cùng áσ ɭóŧ đã bị cắt thảm đến không nhỡ nhìn. Bầu ngực đầy đặn cũng bại lộ trong không khí, điểm nhỏ hồng phấn bên trên đầu ngực cũng nũng nịu cứng lên, xinh đẹp muốn mạng người.

Thẩm Ninh không thể chịu nổi, một tay hắn tách hai chân của Lâm Hàm ra, một tay khác đặt ở cánh mông trắng nõn tròn trịa của nàng xoa nắn, dường như muốn phát điên gặm cắn bầu ngực Lâm Hàm, trên bầu ngực trắng nõn cũng dính đầy nước bọt của Thẩm Ninh để lại.