Chương 7: Ngày Ngày Tháng Tháng

- Ngày qua ngày, không có cậu ấy gần bên tôi vẫn ổn. Còn ổn hơn nữa ấy. Ngồi kế An Hy thật sự rất thoải mái. Mỗi tiết học thật yên bình, không còn việc gì gây rối loạn tôi. Nhờ điều này, tôi mới có thể yên tâm học tập.

Ngày cứ thế trôi, những tại sao những hy vọng cậu dành cho tôi không mau trôi đi.

Sáng sớm hôm ấy, tôi bước vào lớp với tình thần mệt mỏi. Tôi bước tới gần Tịnh Nhi:

- "Triệu việt, sao nhìn m mệt mỏi quá vậy. Có sao không?". Tịnh Nhi nói với vẻ mặt lo lắng.