Chương 12: Tia Nắng

Mục An lặng im bước đến bên canh tôi. Chung lớp nên phải đứng chung thôi mà.

Mục An trò chuyện với những người xung quanh và xem tôi như một kẻ vô hình.

" Một lát các cô sẽ phát đề các em ngồi theo lớp" - Cô phụ trách nói.

Tôi hồi hợp chờ đợi đề, bởi vì tôi hiểu sợ dây liên kết mỏng manh giữa hai chúng tôi chỉ là những bài kiểm tra này thôi. Tôi tự biến điểm số những thứ tôi chỉ xem là hình thức quan trong hóa.

Khi tờ để phát ra tôi thật sự thất vọng. Vậy mà lại là đề sử.