- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Nếu Không Là Của Anh, Em Sẽ Chẳng Là Của Ai Hết!
- Chương 11
Nếu Không Là Của Anh, Em Sẽ Chẳng Là Của Ai Hết!
Chương 11
- Mấy đứa nhanh đến quán bar Sky đi, sẽ có chuyện ở đó đấy. Nhớ là phải bảo vệ Nhi cho cẩn thận vào. Mất đi con bé là Heaven sẽ mất tất cả đấy.
Bà cảnh cáo vậy là 6 tên hoàng tử bạch mã cùng Băng nhanh chóng đến bar Sky với vẫn tốc ánh sáng. Tại bar Sky, chiếc bmw i8 đã ở đó, nó bước xuống xe chỉnh lại mình cho gọn gàng một chút. Hắn cũng tò mò không biết người nó gặp là ai. Và hắn đã không biết rằng sau lần gặp người này nó sẽ hoàn toàn thay đổi không còn là cô vợ hồn nhiên của hắn nữa.
TẠI PHÒNG VIP đặc biệt của bang Heaven.
- Chị ổn chứ?
- Ừ, mà anh có vào cùng không?
Nó hỏi hắn thì hắn gật đầu vì dù sao cũng muốn xem nó định gặp ai. Cả ba người cùng bước vào bên trong, đó là căn phòng với tông màu đen-đỏ. Hơn thế nữa ánh sáng trong phòng cũng rất mờ ảo, nội thất cũng toàn hạng sang, kệ kê toàn rượu cao cấp và đắt tiền với nồng độ mạnh. Hắn nhìn thấy người con trai ngồi trong phòng thì khẽ nhếch một đường cong và ngồi xuống ghế. Nó có vẻ dè chừng người con trai kia nên cứ đứng đằng sau Kỳ.
- Ngọc Nhi….gặp người quen mà lại cứ chúi vậy là sao? Không ra đây chào anh một tiếng à?
- Cậu quen vợ tôi sao Lý Kiệt?
Hắn lạnh giọng, người tên Kiệt kia đưa cho hắn ly rượu vang đỏ sóng sánh. Hắn nhận lấy ly rượu và khẽ nhấp một ngụm. Kiệt khẽ cười.
- Tất nhiên là quen, không những quen mà còn biết rõ mọi thứ về vợ cậu là đằng khác đấy King.
- Vậy sao? Chẳng lẽ cậu ‘thịt’ vợ tôi rồi chắc?
Hắn cười cợt, nhìn thì vẻ nhăn nhở đấy nhưng thực chất hắn đang rất phẫn nộ trong câu nói đó. Hắn muốn cho người đang ngồi đối diện mình một trận cho bõ tức. Nó vẫn cứ núp phía sau Kỳ, nó sợ người này, nó không muốn đối diện với người này. Tối hôm qua đúng là nó đã nhìn thấy người này là không sai rồi. Kỳ cúi đầu chào Kiệt.
- Lâu rồi không gặp ngài.
- Cậu vẫn chăm sóc chị hai mình tốt đó chứ Kỳ?
- Vẫn tốt.
Kỳ nói giọng khinh bỉ, dường như trong căn phòng này mỗi câu nói phát ra chẳng có gì là thiện ý cả. Bỗng Kiệt đứng dậy tiến về phía nó, đưa tay lên định chạm vào người nó nhưng Kỳ đã túm lấy bàn tay Kiệt.
- Đừng có động bàn tay đầy máu tanh nồng của ngài vào người của chị hai. Tôi sẽ không có ý định nể vì ngài là Thiên Long mà không làm gì đâu.
- Cậu có cần phải vậy không? Tôi chỉ muốn xem Ngọc Nhi sống với King của chúng ta có được đối đãi tử tế không thôi.
Kiệt cười bỡn cợt. [Lý Kiệt tuổi 29, là một trong 10 Thiên Long. Con người này rất nguy hiểm, hiện tại đang hợp tác với cô bạn gái cũ đã bị hắn đá. Tuy nhiên cô ta không biết Kiệt chỉ lợi dụng lại cô ta để chơi ván cờ này của cậu mà thôi.]
- Mọi người…….
Băng lên tiếng phá tan cái không khí ngột ngạt đó. Nhìn thấy Kiệt là Băng nhảy đến ôm chầm lấy anh và cười toe toét.
- Anh Kiệt….anh mất tăm suốt mấy năm qua không à. Em nhớ anh lắm đó.
- Ừ, anh cũng vậy.
Kiệt mỉm cười xoa đầu nhỏ Băng, xem ra chỉ có Băng là vẫn có thể vui vẻ mà mỉm cười còn 6 hoàng tử bạch mã vừa xuất hiện kia nhìn cảnh tượng cũng đủ đoán vấn đề. Họ cùng ngồi vào ghế sofa lớn trong căn phòng và nói chuyện. Kỳ vẫn đứng đó và nó núp sau cậu.
- Chị Nhi lại đây ngồi đi.
Băng gọi nhưng nó không tiến tới, nó vẫn còn cảm giác run sợ và Kỳ có thể cảm nhận được vì nó đang túm lấy vạt áo của cậu hơn thế nữa người nó run lên.
- Có vẻ Thiên Long đông đủ quá nhỉ thiếu mất hai người nữa.
- Chỉ một mà thôi.
Một cô gái xuất hiện, mái tóc vàng óng mượt mà, khuôn mặt trang điểm rất tinh tế, ăn mặc sεメy tôn lên vẻ đẹp của cô ta. Cô gái đó tiền vào phòng và ngồi ngay cạnh hắn.
- Lâu rồi em không được gặp anh kể từ ngày hai chúng ta chia tay đó.
Câu nói của cô ta làm mọi người thấy khó chịu, nó cũng đã nhận ra cô gái trong bức ảnh đó. Bây giờ thì Thiên Long cùng vua của họ đã tụ họp chỉ thiếu một thành viên vẫn đang biệt tích chưa xuất hiện.
Hàn Phong – 27 tuổi – King – người đứng đầu nhưng vẫn phải thông qua một người nữa để đưa ra những quyết định vô cùng quan trọng.
Lý Kiệt – 29 tuổi – Thiên Long 2 – là người năm đó cậu cũng tham gia vào việc đưa hắn lên làm King của Heaven.
Hồ Minh Dương – 27 tuổi – Thiên Long 3 – phần lớn là mọi công việc trong bang cậu toàn phải tự mình giải quyết hết vì mấy người kia lười không làm.
Quách Nhi – 25 tuổi – Thiên Long 4 – từng là bạn gái của hắn nhưng bị chia tay. Rất xảo quyệt, luôn muốn loại bỏ nó.
Triệu Thiên Vương – 27 tuổi – Thiên Long 5 – là người ít ra mặt, hay ẩn mình.
Cao Lâm – 27 tuổi – Thiên Long 6
Nguyễn Hoài Nam – 27 tuổi – Thiên Long 7
Đỗ Minh Vũ – 27 tuổi – Thiên Long 8
Dương Kiên – 27 tuổi – Thiên Long 9
Hàn Băng Băng – 22 tuổi – Thiên Long 10 – ngây thơ, tinh nghịch, không phải tự tay đấu đá nhiều
=== ====== ===
- Vậy cuộc hẹn này là sao đây? Tự dưng tất cả lại tụ họp thế này?
Nhi lên tiếng, cô nói vẻ cũng bỡn cợt lắm. Dương nhìn cô ta.
- Là lệnh của bà bà thôi Quách tiểu thư.
- Vậy sao? Nhưng vợ của King sao lại cứ phải núp phía sau một tên thành viên của bang làm gì thế kia? À cô cũng là thành viên nên không có tư cách ngồi ngang hàng với chúng tôi nhỉ?
Nghe cô ta nói những người kia ai lấy cũng đều phẫn nộ thấy rõ. Băng đứng dậy nhìn cô ta.
- Chị không bớt lời được à? Chị không nói chẳng ai bảo chị câm đâu. Cùng tên như nhau mà sao chẳng bằng một phần của chị Nhi.
Băng nói móc cô ta làm cô ta giận lắm nhưng cũng không nói gì. Kỳ đưa cho họ một tập hồ sơ.
- Đây là dữ liệu chúng tôi đã thu thập trong suốt hơn một tháng qua. Vậy là nhiệm vụ của chúng tôi hoàn tất nên xin phép.
Kỳ định đưa nó đi nhưng ả hồ li kia lên tiếng.
- Đợi chút đã. Nghe nói cô ta đã hóa giải mã hóa chân không. Nó sẽ thuộc về Heaven.
- Cô…..
Kỳ tức giận, bàn tay lắm thành quyền, mấy người kia thì ngạc nhiên.
- Ngọc Nhi em hóa giải được mã hóa chân không rồi sao?
Dương hỏi thì nó chỉ khẽ gật đầu. Ả hồ li kia thấy vậy thì cười ma ranh.
- Đúng chứ, lệnh của các Thiên Long muốn cô giao nó cho chúng tôi đấy Trần Ngọc Nhi. Mau giao nó ra đây.
- Tôi sẽ không giao nó cho bất cứ ai hết.
- Cô nói gì? Cô muốn chống đối Thiên Long sao?
Ả hồ li tức giận đứng dậy nhìn nó. Kỳ đứng đằng trước ý không cho ả làm càn. Nó ngước lên nhìn ả và kêu Kỳ đứng sang một bên cho nó giải quyết.
- Tôi nhắc lại là tôi sẽ không giao mã hóa chân không cho bất kì ai cả. Dù các người có là Thiên Long hay gì đi chăng nữa.
Nó đã lạnh lùng và quyết đoán hơn vẻ sợ hãi trước đó. Ả hồ li kia khẽ cười khinh bỉ. Ả buông câu dành cho nó.
- Cô muốn chiếm làm của riêng sao? Được thôi tôi cũng không ép nhưng tôi sẽ dùng hình phạt mà Heaven đặt ra để dành cho cô.
- Cô…….
Kỳ tức giận. Mấy người kia vẫn để hai cô gái này đấu võ mồm qua lại với nhau. Bỗng đôi mắt nó lạnh lùng ánh lên tia tức giận.
- Cứ làm gì cô muốn để rồi xem ai sẽ thắng ai. Người e sợ không phải tôi mà là các người. Heaven cần tôi và e sợ tôi hơn cô tưởng đấy Thiên Long số 4. Còn nữa cảm ơn món quà cô đã gửi cho chúng tôi. Đi thôi Kỳ.
- Vâng.
Nói rồi Kỳ và nó bỏ đi nhưng chưa đi được mấy bước thì Kiệt lên tiếng.
- Em bỏ đi sớm vậy? Còn chưa chào hỏi anh mà bé yêu.
- Anh…..
Nó quay lại nhìn, nó đã nhìn thấy, đúng vậy nó đã nhìn thấy một thứ trong đôi mắt của Kiệt làm nó sợ hãi. Toàn thân nó run lên và nó không đứng vững nữa. Kỳ đã đỡ lấy nó nhưng bỗng nó hét ầm lên.
- Buông….buông tôi ra. Buông ra….Làm ơn đừng động vào tôi. Buông tôi ra…….
Nó hét lên và dãy dụa làm mọi người ngạc nhiên. Mấy chàng bạch mã chạy đến xem nó có sao không, ả hồ li thì ngồi cười thích thú, hắn đứng dậy nhìn Kiệt, ánh mắt tức giận thiệt rồi nhé.
- Tôi sẽ không tha cho ai động vào vợ của tôi đâu. Cả hai người hãy cùng nhau mà nhớ lấy.
Nói rồi hắn tiến đến nhấc bổng nó lên và đưa nó rời khỏi đây mặc cho nó có gào thét cỡ nào. Mọi người vẫn còn ngạc nhiên lắm nhưng phải chạy theo xem sao. Sau khi họ rời đi, ả hồ ly tinh kia tức giận căm phẫn.
- TRẦN NGỌC NHI…..
Ả gằn lên từng chữ, thét lên như một con thú hoang dã. Kiệt cầm ly rượu nhâm nhi nhìn ả tức giận mà thấy thích thú. “Thánh nữ….em cần phải đau khổ hơn nữa. Vì mục đích cuối cùng thì em phải trở thành con robot sống biết nghe lệnh hiểu không? Người đó sẽ không vui khi em cứ sống như bây giờ đâu? Cứ như lúc nhỏ có phải tốt hơn không?” Kiệt đang ám chỉ điều gì đây? Cái người mà cậu nhắc đến là ai vẫn là một ẩn số lớn. Và vì cái gì mà nó trở nên điên dại như vậy chứ?
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Nếu Không Là Của Anh, Em Sẽ Chẳng Là Của Ai Hết!
- Chương 11