Chương 8: Chương 4 Mắt Nhìn Nhau

Chập tối

- Bác ơi này cô ta đâu rồi hắn đang đọc báo rồi hỏi

- Vẫn còn ngủ, hôm qua nó ngủ khá muộn sáng sớm đã suốt cao - bà quản gia nói

- Vậy hả - hắn lạnh lùng

- Bác ơi bác...có thể...nấu hộ cháu 1 to cháo ko - nó khập khiễng đi ở cầu thang, mắt đỏ vô cùng nói với bà

- Đc cháu cứ lên nghỉ đi - Bà quản gia nói

- Vâng. Chào buổi sáng - nó nhìn hắn cười nhạt rồi đi lên phòng

- Hừ - hắn chỉ hừ lạnh rồi cũng bỏ lên phòng

- khụ khu khụ...khụ khụ khụ - tiếng ho của nó vang lên trong phòng

- Này cô ko thể...- hắn bực mình khi nó làm ồn thì sang phòng nó thì thấy nó đang trong phòng tắm quấn cái khăn che đi cảnh xuân bước ra

- A xin lỗi anh làm anh phiền hà rồi - nó nói khách sáo

- Ukm đừng có mà ho nữa tôi ko làm việc được - hắn nói rồi trở về phòng

Khi trở lại phòng người hắn nóng ran, mắt hơi đỏ, hắn nhớ lúc nó mới bước ra từ trong phòng tắm, làn da trắng ko tì vết có chút xanh xao, đôi môi anh đạo ướŧ áŧ, khuôn mặt hơi đỏ vì sốt nhưng cái đó khi hắn nhớ lại đều thấy động tình, " vật thể lạ " đang cứng ở phía dưới của hắn càng làm hắn khó chịu vô cùng

- Chết tiệt - hắn chửi nhẹ rồi vào nhà tắm để làm dịu đi dụng vọng trong lòng

Sau khi tắm xong, hắn quấn 1 cái khăn tắm nhỏ che đi phần nhảy cảm.

Hắn cầm 1 cái li màu đỏ uống cạn, vừa uống vừa nhìn qua cửa sổ thì thấy nó mặc 1 cái quần bò trắng ngắn tới đùi, 1 cái áo mỏng dài tay màu đen và thêm cái áo khoác mỏng màu đen dài tay nốt, nó đeo tai nghe bluetooth, màu xanh dương, và trên tay ôm 1 chú mèo trắng, đó là con mèo mà khi đến nhà hắn có mang theo nó, hắn nhìn nó xay xưa, một lúc môi nó lại mấp máy hát vu vơ mấy câu hát của bài beautiful của baekhyun nhóm EXO

Đột nhiên nó nhìn vào phòng hắn, 4 mắt nhìn nhau, nếu theo phương diện của nó thì ko thể thấy đc hắn vì cửa sổ của hắn là loại chỉ có thể nhìn từ bên trong ra ko thể nhìn từ bên ngoài vào, còn đối với hắn 1 giây âm áp trôi qua, 2 giây rồi lại 3 giây,....cứ thế hắn đắm đuối nhìn nó thì bỗng con mèo chạy đi nó đuối theo thì hắn mới giật mình tỉnh dậy khỏi cơn mê hoặc, hắn nhìn vào đôi mắt xanh vô hồn như có hồn của nó ko hiểu sao hắn lại bị cuốn vào đôi mắt dường như là đại dương vô thẳm đó.

Ko nghĩ nhiều hắn quyết định đi vào công việc, gạt bỏ suy nghĩa thoáng qua vừa rồi....