Chương 43: Chương Nói Chuyện

Sáng hôm sau

"Cúc Cu Cúc Cu "

Tiếng chuông báo thức vang lên

- Ukm - cô vươn vai để giãn gân cốt

- Ngủ thêm 1 chút nữa đi - anh kéo cô vào l*иg ngực mình thì thầm

- Sáng rồi mà, hôm nay, em muốn anh đi gặp 1 số người - cô nói với anh

- Vậy à - anh ôn nhu khẽ mở mắt nhìn cô

1 Lúc sau, vscn xong, anh và cô đi tới 1 cửa hàng đồ ăn nổi tiếng

- Em ăn nhiều vao - anh gắp cho cô 1 đống thức ăn

- Cảm ơn anh, anh cũng thế - cô cười hạnh phúc nhìn anh

" Cạch "

1 người đàn ông tuấn tú bước vào đó là Phong

- Anh - cô nói

- ừ, em hẹn anh có việc gì à - Phong vào thẳng vấn đề chính hỏi

- Anh ngồi đã - hắn cười nhẹ với Phong

- Cảm ơn - Phong khách sao nói

- Hôm nay, em muốn các anh làm hoà nhau, em ko muốn các anh ghét nhau nữa, hãy vì em mà làm hoà nhé - nó lấy tay của hắn và Phong chạm vào nhau

- Tất nhiên rồi - Phong nhìn hắn cười

- Đương nhiên - Hắn cũng cười lại

- Cảm ơn 2 anh, em đi ra đây 1 chút - nó chuồn lẹ

- Cảm ơn anh, trong thời gian tôi ko ở bên cô ấy, anh đã thay tôi chăm sóc cô ấy - hắn nhìn phong đầy cảm kích

- Ko có j - Phong cười gượng, lòng anh đau nhói, anh vẫn chưa quên đc cô

- 2 người nói chuyện xong chưa - cô ngó đầu vào cười nhìn anh và Phong

- Rồi - anh trả lời cô

- Vậy anh đi cùng em.........Bye Phong nhé - Cô cười đi vào kéo tay hắn rồi hun tạm biệt Phong

- Uk - Phong cười.....1 nụ cười buồn

Ra xe, anh lái xe tới mộ mẹ cô.......

- Mẹ con tới thăm mẹ đây - cô đặt bó bạch hồng xuống mộ mẹ mình

- Bác con tới xin lỗi bác mong bác tha thứ - anh quỳ xuống nhìn mẹ cô, bây giờ anh rất hối hận vì những việc làm nông nổi khi xưa của mình

Cô đứng đó nhìn anh hối lỗi, cô mỉm cười nhẹ, anh và mẹ đã gặp nhau rồi, anh cũng đã xin lỗi rồi hy vọng mẹ hãy tha thứ cho anh ấy cô nói thầm trong lòng mình

Sau khi thăm mộ mẹ cô 1lúc, anh lại lái xe tới chỗ nhà giam phạm nhân

- Ba - cô vui mừng thất lên khi ba cô bước ra

- Bác - anh cũng nói

- Con rể - Ông cười hiền với ba cô

- Em ra ngoài để ba và anh nói chuyện - Cô cười rồi bước ra ngoài, giờ trong phòng chỉ còn lại anh và ba cô

- Bác hực ra thì bác bị như ngày hôm nay là vì con.........là thế.......con...... - anh kể hết mọi chuyện cho ba cô nghe, mới đầu ông rất sock, 1 hồi nước mắt ông rơi khi ông nghe nó sắp xa ông

- Con thực sự xin lỗi - anh cúi đầu nói

- Ta hiểu mà, ta hiểu, có lẽ lúc này ta ko thể chấp nhận cậu nhưng hãy ở bên cạnh con gái ta , tạo nên những kỉ niệm đẹp cho nó nhé, chắc chỉ có cậu mới có thể thôi - Ông cười

- Cảm ơn.......ba - anh xúc động nói

- Đã hết giờ thăm phạm nhân - 1 người công an gần đó nói

- Hãy chăm sóc tố cho nó nhé - Ông cười rồi đi vào

- Vâng - anh cúi đầu tạm biện ba nó

- Anh ba đâu - nó hỏi

- Ba đi vào rồi - anh cười rồi ôm trầm lấy nó

- Sao vậy - nó hỏi anh

- Cảm ơn em vì đã ở bên anh - anh dụi đầu vào vai cô hưởng thụ hương thơm từ người cô

- Cảm ơn gì chứ - cô cười xoa đầu anh lòng ấm áp

Anh và cô ra về với ụ cười trên môi

Tối đó

- Anh này, mai em muốn ra biển - cô nhìn anh nói

- uk - anh cười rồi ôm cô vào lòng

2 người chìm sâu vào giấc ngủ, nhìn thật hạnh phúc và thật yên bình làm sao........liệu điều đó có kéo dài mãi mãi...........

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

Các bn đọc giả thân mến ! vậy là bộ truyện của mình sắp tới hồi kết rồi, chỉ còn lại mấy chương thôi! thơi gian qu cảm ơn các bạn đã đóng góp ình những lời khuyên, những lời động viên bên cạnh đó cũng có những lời chỉ trích, tất cả đều là đọc giả muốn góp ý tác giả ko ý kiến! Mong các bn theo dõi chương tiếp theo đừng bỏ lỡ nhé ! Kamsa