Chương 14: Mục đích

Đã năm tiếng trôi qua , cô ta vẫn còn đang nằm trong phòng cấp cứu . Anh cứ đi qua đi lại trước cửa phòng . Cậu thì đứng từ xa , sau một bức thường nhìn tới .

* Ting *_ Cuối cùng đèn phòng cấp cứu cũng chuyển từ đỏ sang xanh . Nhanh chóng anh đi lại .

" Cô ấy sao rồi ? "_ Anh nắm lấy cổ áo ông , quát lớn .

" Xin hãy bình tĩnh "_ Ông nắm lấy tay anh tháo ra khỏi cổ áo .

" Bệnh nhân hiện tại đã không sao , nhưng chúng tôi rất tiếc là không giữ được đứa bé vì bị va chạm mạnh . Thành thật xin lỗi "_ Ông cúi người nói rồi rời đi .

-----//-----

Cô ta được đưa vào phòng hồi sức .

" Anh à... "_ Cô ta gặng nước mắt .

" Anh xin lỗi... " _ Anh ôm cô ta .

Từ ngoài có một bóng nhỏ nhìn vào .

" Em là sao chổi đúng không anh ? "_ Cậu mắt buồn bước đi .

-----//-----

Tại bệnh viện , anh về nhà lấy đồ cho cô ta .

" Anh...anh "_ Cô ta giọng hoảng hốt .

" Ngạc nhiên lắm sao ? "_ Hắn ta nghiến răng .

Hắn nắm lấy cổ cô ta , xiết mạnh .

" Buông...buông ra "_ Cô ta đánh vào tay hắn ta .

* Chát *_ Một cái tát giáng xuống mặt cô ta .

Cô ta vừa thở gấp vừa ôm một bên má vừa bị đánh .

" Mày gan lắm , dám gϊếŧ con tao "_ Hắn nắm tóc cô ta .

" Tha cho tôi "_ Cô ta nói không ra hơi .

" Mày nên nhớ , mục đích là lấy tài sản của nó , chứ không phải vì chuyện khác "

Nói xong hắn ta hất cô ta xuống đất , lấy chân đá cô ta một cái .

" Mày nên nhớ cho kĩ " _ Nói xong hắn ta đi ra khỏi đó .

-----//-----

Ở nhà lúc này , cậu đang nấu cháo định bụng lát sẽ đem tới cho cô ta . Anh bước vào bếp , thấy cậu có vẻ ung dung như chẳng có gì xảy ra thì bực tức , không phải cậu là người hại anh mất đứa con ấy sao ? Cậu không có một chút ân hận hay hối lỗi sao ?

" Còn có thể ung dung như thế sao ? " _ Anh gằng giọng .

" Dạ ? " _ Cậu khó hiểu , một nỗi bất an bắt đầu xuất hiện .

Anh nắm tóc cậu , da đầu cậu như muốn bong ra vậy .

" Cô ấy mất con rồi đấy , cậu hài lòng rồi chứ ? " _ Anh nắm mạnh hơn .

Cậu bị anh dắt vào một phòng tối . Trong đó toàn là những thứ dùng để tra tấn .

Anh xích tay , chân cậu cố định . Lấy một cây roi da quật mạnh xuống vùng bụng của cậu khiến nó ứa máu .

" ... "_ Không một tiếng than đau .

* Vυ"t...chát *_ Suốt đêm cứ vang vọng từ ngôi nhà ấy , căn phòng ấy .

Anh đi ra khỏi phòng khóa của lại , để cậu ngồi co ro một góc phòng , ôm lấy cơ thể toàn là vết thương đang rỉ máu . Mắt cậu mờ dần , cả người đổ ập xuống nền đất lạnh lẽo

_____//_____

Vote nhaa ❤️!