Lam Tích Vụ nhớ rõ, trước khi 6 tuổi, mình là ở Vân Mộng Liên Hoa Ổ...
Khi đó nàng chưa mang họ Lam, cũng chẳng mang họ Giang, người ta chỉ gọi nàng một tiếng "A Vô", ý là "Không có gì". Nhưng lúc đó nàng còn chẳng quan tâm đến, khi đó nàng còn nhỏ, cũng không biết danh tự là đại biểu cho điều gì, cứ nghĩ rằng mình cùng những cô nhi trong Liên Hoa Ổ giống nhau, có tên là tốt rồi.
Nhưng mà rõ ràng nàng không giống họ.
Nàng không được ở cùng chỗ với mọi người, mà là một mình ở tại biệt viện, vị Giang Tông chủ kia phái một phu nhân ôn hoà dạy nàng thi thư lễ pháp còn có căn cơ tu luyện, nhưng lại không cho nàng luyện Giang thị kiếm pháp. Tất cả đều có chuông bạc biểu thị cho Vân Mộng Giang gia, duy nhất nàng là không có.
Nội viện thường chỉ có mình nàng, nàng cũng không thích ra ngoài, liền không thấy có cái gì không thoả đáng. Ngược lại chỉ có vị Giang tông chủ kia, thỉnh thoảng sẽ đến biệt viện yên lặng nhìn chằm chằm nàng, mà nàng cư nhiên cũng không nói. Thẳng đến khi sắp đi, người kia mới mở miệng hỏi chuyện học hành của nàng, hay nàng có muốn cái gì không.
Nàng không cảm thấy mình thiếu thứ gì. Mà kể cả có thiếu, phận ăn nhờ ở đậu cũng không cho phép nàng mở miệng yêu cầu. Vậy nên mỗi lần đều là câu trả lời "Không có"
Đối với sự quan tâm này của Giang tông chủ nàng thấy có chút khó hiểu, ánh mắt phức tạp của hắn mỗi khi nhìn nàng càng khiến nàng căn bản không thể lý giải. Nhất là khi vị phu nhân kia nói với hắn tốc độ tu luyện của nàng rất nhanh, ánh mắt hắn dường như xuyên qua nàng mà thấy một người khác, mà người này rất có thể cùng nàng có quan hệ.
Năm đó nàng 6 tuổi, Giang tông chủ bảo vị phu nhân kia mang nàng đến Đại sảnh, sau đó chỉ vào một vị Bạch y lưng đeo cầm nói rằng, người đi theo hắn đi.
Lam Tích Vụ giương mắt nhìn vị Bạch y kia, y cũng nhìn thẳng vào nàng. Một khắc khi ánh mắt chạm nhau, nàng liền nhận ra người kia cùng mình có đôi mắt thật giống nhau, là một đôi mắt màu lưu ly cực nhạt lãnh đạm xa cách. Khi ánh mắt ấy nhìn thấy nàng, cũng là lộ ra cái thần sắc phức tạp mà nàng quen thuộc. Bất kể là Giang tông chủ hay vị phu nhân kia, hay đi ra ngoài gặp đại một đệ tử Giang gia, khi nhìn đến đôi mắt của nàng đều sẽ lộ ra thần sắc như vậy.
Ta là khiến các ngươi không thích, nên các ngươi mới nhìn ta như vậy?