Tôi là một Zombie. Bây giờ tôi đang đứng trước cửa nhà mình. Cửa nhà đóng chặt, như không có sự sống, tôi đứng bất động ở cửa, thỉnh thoảng sẽ có zombie đi ngang qua, bám vào cửa sổ nhà tôi nhìn vào b …
Tôi là một Zombie.
Bây giờ tôi đang đứng trước cửa nhà mình.
Cửa nhà đóng chặt, như không có sự sống, tôi đứng bất động ở cửa, thỉnh thoảng sẽ có zombie đi ngang qua, bám vào cửa sổ nhà tôi nhìn vào bên trong, lúc đó tôi sẽ một cước đá bay nó ra xa.
Đúng vậy, tôi đã biến thành zombie.
Nhưng không biết vì sao, tôi vẫn giữ được ký ức khi còn làm người.
Tôi đứng ở cửa nhà mình, không nhúc nhích, thật giống như lúc còn sống mỗi lần chọc giận vợ tôi vậy. Vợ tôi khi đó chỉ cần hai chúng tôi cãi nhau, luôn thích nhốt tôi ở bên ngoài cửa. Sau đó tự mình ngồi ở trong nhà ghé vào bên cửa sổ len lén nhìn tôi đứng phạt.
Không ngờ hiện tại tôi là zombie, cô ấy vẫn chưa thay đổi thói quen này.
Truyện mang nhìu tiếc nuối