Chương 5
(5)
Hắn đứng ngơ người ra, 7 năm trôi qua rồi ư? Thời gian không ngắn, không dài nhưng đủ làm thay đổi tất cả... Bảy năm nó làm hắn day dứt, tội lỗi... giá như 7 năm trước hắn không nói ra những lời lẽ đó với cô thì đáng lẽ bây giờ hắn đã có một gia đình hạnh phúc.
Nhưng bây giờ nuối tiếc cũng được gì, hắn có lỗi thì hắn phải chấp nhận thôi. Cái lạnh lùng của cô cũng không bù lại được những tổn thương mà cô đã chịu.
Liệu hắn còn gặp lại cô nữa không?
Liệu hắn còn cơ hội bù đắp cho mẹ con cô hay không?
Biết bao nhiêu câu hỏi được đặt ra trong đầu hắn, nhưng vĩnh viễn không có câu trả lời. Hắn đã gặp lại người bấy lâu nay mình tìm kiếm nhưng hắn lại không có cơ hội ở bên cô, hắn không biết làm gì để bù lại những tội lỗi mà hắn đã gây ra.
Hắn cứ đứng đó cho đến khi bóng dáng kia đi khuất mới trở về thực tại. Hắn hi vọng một ngày nào đó có thể gặp lại cô một lần nữa.
--------------
Một tuần sau
Tại căn hộ của ba mẹ con cô.
- " Minh Khang, mẹ đau bụng quá, con đi mua BVS cho mẹ, mẹ tới tháng..." Cô ngồi trong nhà vệ sinh ôm bụng rêи ɾỉ
- " Tuân lệnh mẫu hậu, con đi ngay đây" Minh Khang loắt nhoắt mở cửa chạy ra ngoài.
Cậu bắt taxi đến siêu thị rồi chạy thẳng vào quầy BVS, mấy cô gái chạy theo đòi chụp hình, bắt tay nhưng nhóc kia lắc đầu...
- " Mấy em đợi anh, anh có việc một tý, lát gặp lại..." Nó nháy mắt rồi tiếp tục lựa.
" Chết cha... mẹ dùng loại nào ý nhờ... quên không hỏi"
Cậu bé đi cứ đi đi lại lại, lấy hết loại này đến loại khác, đọc tác dụng và hướng dẫn sử dụng nhưng thấy cái nào cũng giống nhau.
" Bụp" Minh Khang lỡ tay làm rơi bịch BVS xuống đất..
Theo phản xạ cậu bé cúi xuống nhặt lên thì va phải một người:
- " Này bé... con lại đây làm gì?"
Khang ngẩn mặt lên nhìn, cậu bé bất ngờ khi trước mặt là một người quen quen, nhưng không biết là ai...
- " Là con sao... Sao con lại đến đây." Hắn bất ngờ nhìn đứa bé trước mặt, thì ra đó là con của Ánh Yên, bảo sao hắn thấy quen quen nên đã đi theo cậu bé...
- " Chú là... " Minh Khang cũng sững sờ nhìn hắn
- " À, chú là người hôm trước con gặp ở trung tâm mua sắm... chú là ba con..."
- " Tôi đâu có ba."
Minh Khang định bỏ đi thì hắn kéo lại, đứng thấp người xuống nhìn cậu:
- " Ủa, con vào đây làm gì? Định mua gì hả, sao chưa mua đã vội đi rồi."
- " Tôi đi mua BVS cho mẹ mà không biết loại nào tốt, định ra quầy hỏi chứ đâu có về...." Cậu bé dõng dạc nhìn hắn
- " À, chú biết rồi... con mua BVS cho mẹ Ánh Yên thì để chú lấy cho, chú biết mẹ con hay dùng loại nào mà..."
Hắn vui sướиɠ nói, hắn tự tin vì cô thích gì hắn nắm như lòng bàn tay, hắn hi vọng cái này hắn nhớ không nhầm vì hắn từng thấy cô dùng rồi. Hắn mong rằng nhờ chuyện này có thể lấy một chút thiện cảm của đứa bé. Nói xong thì lại chọn một bịch BVS rồi đặt vào tay cậu bé.
- " Đây nè Diana Sensi có cánh, mẹ con hay dùng loại này"
- " Thôi được rồi, không biết chú với mẹ tôi có gì nhưng tôi tạm tin chú, nhưng nếu nó dùng không tốt hoặc mẹ tôi không thích thì bổn công tử đây sẽ không tha cho chú đâu"
Nói xong cậu bé bước ra quầy thanh toán, hắn thở dài nhìn cậu bé giọng điệu, cử chỉ, tính cách của cậu bé rất quen thuộc, quả nhiên mọi thứ rất giống hắn...