Chương 19
( 19- Hoàn)
Hắn vừa đi vừa suy nghĩ rồi tự trách mình, hắn cảm thấy có lỗi với mẹ con cô mà không biết làm cách nào để bù đắp. Cô cứ cho hắn cơ hội thì hắn lại đánh mất, hết lần này đến lần khác bị hắn phản bội. Còn hắn thì ngu ngốc để bị lừa.
Hắn phóng xe như điên vượt mọi mốc đèn đỏ, để mong gặp cô và níu chân cô lại... Nhưng mọi thứ quá muộn khi hắn đến thì máy bay kia cũng đã cất cánh, cô đã rời đi, tình yêu của hắn đã đi. Hắn nhìn theo máy bay trên bầu trời, trong đó có người con gái hắn yêu, có một gia đình hạnh phúc mà hắn lại vô tình đánh mất.
Hắn đứng một lúc rồi trở về nhà, hắn hết hi vọng thật rồi, đây là lần thứ hai cô trốn hắn, hắn biết tìm cô ở đâu bây giờ. Hắn lấy trong ví ra một tấm hình của cô ngắm một lúc rồi mỉm cười xót xa:
" Yên Yên, anh sai rồi, em đừng trốn anh nữa được không? Anh muốn bù đắp cho em và con..."
Hắn lẩm bẩm gì đó trong miệng, hai hàng nước mắt lại chảy ra, mỗi lần hối hận hắn chỉ biết trách chính bản thân mình rồi không kìm được mà rơi nước mắt. Trước đây hắn chưa từng rơi nước mắt vì ai mà giờ biết bao nhiêu lần hắn rơi nước mắt vì cô rồi...
" Ting... Ting"
Hắn đang ngồi thì điện thoại hắn có tin nhắn.
" Chúng tôi xin lỗi, hệ thống hãng hàng không hôm trước của chúng tôi bị lỗi nên xảy ra nhầm lẫn. Lâm Ánh Yên thực hiện chuyến bay 9h sáng ngày 25/1 mới chính xác"
Đọc xong dòng tin nhắn, hắn vui mừng hẳn, sáng ngày mai cô mới bay thì hắn có cơ hội rồi, bằng mọi cách hắn sẽ giữ cô ở lại...
Sáng hôm sau tờ mờ sáng hắn đã đến sân bay để đợi mẹ con cô, hắn mong muốn có thể gặp cô trước khi cô chốt thủ tục. Đứng đợi một lúc hắn cũng gặp ba mẹ con cô, vẫn là ba bộ style đen khiến ai cũng phải ngước nhìn, vừa đến cửa cô đã bị hắn chặn lại:
- " Xin em và con đừng đi"
- " Anh tránh ra, anh không có quyền cản mẹ con tôi" cô tháo kính đen ra nói, cô xinh đẹp khiến ai cũng phải ngước nhìn...
- " Anh biết, anh không có quyền gì cả, nhưng xin em cho anh một cơ hội... Anh hứa sẽ thay đổi sẽ bù đắp cho mẹ con em"
- " Bù đắp? Bao nhiêu lần rồi, tôi tin tưởng anh, cho anh cơ hội, cuối cùng tôi nhận được gì?"
- " Anh xin em, là anh ngu ngốc, anh bị lừa mà không biết. Anh sai rồi, mong em tha thứ cho anh..." Hắn nói rồi quỳ xuống trước mặt ba mẹ con cô, khiến cả sân bay ai cũng phải ngước nhìn.
- " Đứng dậy đi, tôi không xứng để anh quỳ đâu..." Cô hạ giọng xuống, khó xử nhìn em.
- " Không, anh không đứng đâu, anh sẽ quỳ cho đến khi nào em chịu tha thứ cho anh..." Hắn rưng rưng nước mắt nhìn cô, hắn biết hắn sai rồi, quỳ thế này có là gì so với những nỗi khổ mà cô phải chịu đựng.
- " Anh có từng yêu tôi không? Hay anh chỉ thấy có lỗi... " Cô nhếch môi nói, cô vẫn còn yêu anh, yêu anh rất nhiều. Nhắc đến anh là nhắc đến nỗi đau trong lòng cô.
- " Anh yêu em, trước giờ anh vẫn yêu em, anh yêu em và con nhiều lắm nhưng anh không hiểu sao bản thân lại ngu ngốc đến vậy... anh xin lỗi..."
Cô nhìn hắn thở dài, ánh mắt đầy xót xa. Cô khó xử không biết làm thế nào, những lời hắn nói là thật hay giả chính cô cũng không biết nữa.
- " Bây giờ thế này, mẹ tôi sẽ tha thứ cho chú nhưng sẽ có một hợp đồng yêu cầu dành cho chú, chú phải thực hiện cả đời..." Minh Quân lên tiếng, cậu bé hiểu mẹ mình còn yêu ba như thế nào.
- " Ba đồng ý, chỉ cần được ở bên ba mẹ con thì làm gì ba cũng đồng ý..." Hắn vui mừng nói, có một cơ hội nữa là hắn vui rồi, hắn nhất định sẽ không đánh mất
- " Được, chú đừng có hối hận đấy, nếu sau này chú vi phạm hợp đồng thì sẽ ly hôn... nhưng yên tâm chỉ có bốn điều thôi" Cậu bé cười rồi lên tiếng...
- " Được rồi, về thôi" Cô nói rồi dắt tay hai đứa về trước, hắn lẽo đẽo theo sau, cô không đi nữa thì hắn vui rồi. Cô dẫn hắn về căn nhà cô mới thuê, Minh Quân chạy lên nhà lấy bản hợp đồng đưa cho hắn, hắn cầm lấy và đọc, bản hợp đồng giống như Minh Quân nói, chỉ có bốn điều:
" Điều 1: Việc nhà bố làm
Điều 2: Mẹ luôn đúng
Điều 3: Mẹ không sai
Điều 4: Nếu mẹ sai thì quay lại điều 1"
Bản hợp đồng chỉ có vài chữ nhưng được viết rất nắn nót, đọc xong hắn cũng phì cười, hắn do dự nhưng rồi cũng vui vẻ chấp nhận...
--------------
5 năm sau
- " Mít.... anh dành tiền tiết kiệm mua váy cho em nè, đúng màu hồng em thích nha, lại đây mặc xem có hợp không nè"
- " Không đẹp đâu Mít, em mặc sẽ già lắm.. lại đây mặc váy trắng anh mua đi, em mặc váy trắng sẽ xinh như thiên thần"
............
- " Mít, anh mua búp bê cho em nè... mẫu mới nhất ý, lại đây xem có thích không? "
- " Mít, chẳng phải em thích gấu bông sao? Con gấu này đang hot lắm, anh mua tặng em nè..."
Bé Mít chính là con gái của cô và hắn, cô bé sinh ra đã được hai anh hết mực cưng chiều...
Cô ngồi nhìn ba đứa con nhỏ, còn hắn thì đang làm việc nhà, hắn thực hiện bản hợp đồng nên làm hết việc nhà, mọi việc hắn đều nghe theo ý cô...
- " Chồng ra đây..." Cô khẽ gọi
- " Gì thế vợ? " Hắn đang lau nhà thì cầm chổi chạy ra
- " Chồng, em muốn có anh trai... anh phải kiếm anh trai cho em..." Cô õng ẹo dựa vào người hắn.
- " Thôi đi cô, già rồi, cô có chồng như tôi rồi còn đòi gì nữa" Hắn véo má cô.
- "Không, phải kiếm anh trai cho vợ, nếu không thì ly hôn đi"
- " Nhưng trong hợp đồng đâu có điều này này, chồng không vi phạm hợp đồng thì làm sao mà phải ly hôn"
Nhắc đến cái hợp đồng năm xưa cô lại phì cười, hắn đâu có biết, mọi việc ở sân bay năm đó là cô tự biên tự diễn, tin nhắn kia là cũng là giả. Trong lòng cô đã tha thứ cho hắn từ lâu nhưng vẫn làm hợp đồng đó vì lười làm việc nhà. Suy cho cùng hắn vẫn ngu ngốc, hết lần này đến lần khác bị lừa mà không biết đâu là thật đâu là giả.
( Hết)