Chương 18
(18)
- " Tôi xin cô, buông tha cho chồng tôi đi mà... hức... xin cô hãy thương lấy con tôi" Cô ta cứ níu tay cô mà khóc lóc
- " Con đ* này buông tha cho chồng người ta nghe không, đừng có vì trai mà mất hết nhân tính..." Một người phụ nữ lại sỉ nhục cô
- " Thôi mày, nhìn con này biết nó ghê gớm rồi, khéo nó hãm lên là mày cũng mất chồng luôn ý" Một người phụ nữ nữa xen vào...
- " Trời, sợ gì tao tạt axit cho cháy khuôn mặt đĩ điếm luôn, cứ thử đυ.ng đến chồng tao đi..." Người phụ nữ kia nhìn cô ra vẻ thách thức.
Cô ta cười thầm trong lòng khi nhìn bộ dạng của cô, ai cũng cho rằng cô ta đáng thương nên đứng về phía cô ta. Hôm nay làm nhục cô trước đám đông, ngay cổng trường con cô học nên cô ta cảm thấy sung sướиɠ vô cùng.
- " Con tôi nó còn nhỏ... xin cô..."
Cô ta thấy chưa đủ nên nói thêm, cô ấm ức vì bị oan mà không biết làm cách nào, giải thích thì liệu có ai tin cô không, sao hết lần này đến lần khác cô dính phải hai người họ.
- " Cô đừng cướp..."
- " Bốp... bốp...Đủ rồi, cô diễn đạt lắm rồi đấy" Cô ta đang nói thì hắn từ đâu xuất hiện kèm theo một nụ cười và tiếng vỗ tay.
- " Anh... không phải như anh nghĩ đâu... em..." Cô ta thấy hắn thì sợ hãi, ấm úng giải thích, cô ta sợ hắn đã chứng kiến hết mọi chuyện.
- " Cô dư năng khiếu làm diễn viên rồi đấy, tại sao cô dám làm nhục cô ấy trước mặt mọi người, người cướp chồng cô ấy chính là cô" Hắn nhìn cô ta tỏ vẻ khinh bỉ.
- " Anh... thật ra... em không có làm gì hết..."
- " Lại diễn nữa sao? Chính cô 8 năm trước bỏ tôi bây giờ có thai với thằng khác rồi còn nói là con tôi, bắt tôi cưới cô, có giấy xét nghiệm ADN mà cô còn chối... cô cũng..."
- " Không, em không tin... nó là con anh mà, anh không được vì một con tiểu tam mà kiếm cớ bỏ nó"
Hắn đang nói thì bị cô ta ngắt lời, cô ta đang muốn níu kéo hắn, muốn chứng minh mình trong sạch, đáng thương trước mặt mọi người.
- " Cô mới là tiểu tam, cô quen tôi vì tiền, cô có người khác bên ngoài tưởng tôi không biết sao?" Hắn nói rồi ném một sấp ảnh vào mặt cô ta, ảnh vang tung toé khiến mọi người đều nhìn rõ, trong ảnh cô trần cùng người khác.
Mọi tiếng xì xào bàn tán lại vang lên, nhưng lần này không phải là cô mà là cô ta.
- " Đê tiện quá, loại đàn bà này cho chó cũng không thèm..."
- "Cướp chồng người ta rồi còn làm như oan ức lắm. Cái thứ đàn bà trơ trẽn..."
- " Im hết đi, tất cả chỉ là giả dối, người trong ảnh không phải là tôi... là anh muốn làm mất mặt tôi" Cô ta lớn giọng nói, cô ta không thể chịu thua, không thể chịu sỉ nhục được.
- " Không phải cô? Hay đã để tôi mở clip của cô ra cho mọi người thấy xem có oan ức không nhé..." Hắn mỉa mai, hắn thấy sợ hãi trước trình độ diễn xuất của cô ta. Nghe hắn nói xong cô ta không nói gì nữa mà bỏ đi, ai cũng nhìn cô ta lắc đầu.
Hắn nhớ đến cô rồi tìm một vòng nhưng không thấy cô đâu hết, hắn đứng ở cổng trường chờ cô nhưng cô đã về rồi.
Hắn đang định đến nhà cô để giải thích về tất cả mọi chuyện thì hắn có điện thoại, đầu dây bên kia nói gì đó rồi hắn cũng đáp lại và cất điện thoại phóng thẳng đến công ty.
Suốt mấy ngày hắn lao đầu vào công việc cho xong để quay về giải thích với cô. Nhưng khi hắn xong việc thì nhận được tin cô đã nghỉ việc từ mấy ngày trước. Hắn vội vàng đến nhà cô nhưng cô đã trả nhà rồi.
- " Cô có biết ba mẹ con cô ấy đi đâu không ạ" Hắn hỏi chủ căn nhà mà ba mẹ con cô cho thuê.
- Không biết... à mà hình như hôm trước tôi vào để làm giấy trả trọ thì thấy tờ giấy xuất ngoại trên bàn... có lẽ mẹ con cô ấy đi nước ngoài rồi..."
Trên đường về lòng hắn đặt ra biết bao nhiêu câu hỏi, không biết mẹ con cô đi đâu, có phải đi là muốn tránh mặt hắn.
Hắn thêu người tìm kiếm cô suốt nửa ngày tìm khắp thành phố nhưng không có tin tức gì. Hắn có thông tin của cô nên gọi điện cho hãng hàng để hỏi, hắn mong cô chỉ ở đâu đó trong thành phố này đừng có ra nước ngoài mà trốn hắn.
- " Cho tôi hỏi gần đây nhất có ai tên Lâm Ánh Yên, sinh ngày 12/10/19xx, số chứng minh nhân dân 1658964246, hộ khẩu thường trú thành phố A... thực hiện chuyến bay sang nước ngoài không ạ"
- " Anh đợi một lát, chúng tôi kiểm tra rồi gọi lại..."
Hắn cầm chắc điện thoại mong chờ được cuộc gọi đó, hắn mong rằng không có ai như hắn nói, hắn cô không đi nước ngoài. Hắn ngồi tầm 5 phút thì cũng nhận được cuộc gọi, bàn tay hắn run run nhấn nút nghe.
- " Chào anh, nếu chúng tôi không nhầm thì có Lâm Ánh Yên thực hiện chuyến bay sang Mỹ vào 9 giờ sáng nay, hình như có đi cùng hai người nữa"
Hắn đơ người khi nghe cô nhân viên gọi, thì ra hắn trốn cô thật. Hắn nhìn đồng hồ, gần 8 giờ rồi, chỉ một tiếng nữa là cô bay, hắn vội vã phóng xe đến sân bay, đường đến đó gần 100km số. Liệu hắn có cơ hội gặp cô để giữ chân cô lại không?
#còn
#p/s: Các bạn thích SE, HE hay OE ạ