Chương 12
(12)
- " Được, tôi đồng ý... một đêm không danh, không phận, không trách nhiệm..."
- " Được, để xem anh là ai... Đi theo tôi..." Cô ta cười khẩy nói với hắn.
- : Vậy thả con tôi ra đi, cô phải giữ lời hứa..."
- " Được... tôi sẽ gọi và đưa địa chỉ cho cô ta. Còn anh phải đi theo tôi."
Cô ta nói rồi cầm điện thoại lên gọi, rồi đưa cho cô một mảnh giấy, rồi nắm tay hắn bước đi. Cô hơi buồn nhưng rồi cũng thôi mở tờ giấy ra đọc và đi đến địa điểm đón con. Dù sao thì tìm được con là cô vui rồi, cô cũng chẳng quan tâm đến hắn nữa, hắn muốn ngủ với ai thì ngủ.
Cô đến địa điểm thì chỉ thấy hai đứa con, chứ không thấy kẻ bắt cóc đâu. Cô vui mừng ôm lấy con, mọi lỗi là của cô nên cô rất ân hận. Cô tự nhủ với lòng mình sẽ cố gắng thu xếp công việc về sớm hơn để đón con.
Tối hôm đó hắn cùng cô ta ân ái trong khách sạn, dù hắn rất tởm con người cô ta nhưng vì con hắn chấp nhận ngủ chung. Đêm hôm đó BCS bị rách khiến hắn bất an, nhưng rồi cũng cho qua chuyện đó.
---------------
Sáng hôm sau, hắn vội vàng thay đồ rồi đến công ty, hắn thấy cô đang ngồi chờ thảo luận hợp đồng...
- " Con có sao không em, sao anh gọi em không được..." Hắn hỏi cô
- " Nhờ phúc của anh, con tôi không sao?" Cô lạnh lùng đáp
- " Vậy là tốt rồi... " Hắn cười nhạt nhìn cô, cô không đáp, cô đang giận hắn chăng.
- " Hay là em để anh đón con được không, những hôm anh về sớm hơn anh sẽ đi đón con rồi đưa con về nhà." Thấy cô không trả lời hắn nói tiếp..
- " Không cần, tôi tự đón được..."
- " Nhưng anh sợ... những hôm em về muộn anh sợ... không ai đón con."
Cô nghĩ đến những gì hắn nói, cũng đúng, cô bận rộn, mà đường nào thì hắn cũng là bố bọn trẻ, hắn chắc chắn sẽ không xấu xa đến mức đi hại con, cô cũng muốn giao cho hắn đón con, còn hơn là để con cô chờ, lỡ sẽ xảy ra việc giống như lần trước.
- " Được, tùy anh..."
- " Cảm ơn em" Hắn mỉm cười sung sướиɠ nhìn cô, cô cho hắn một cơ hội rồi, hắn rất vui.
Ngày ngày hắn và cô thay nhau đi đón con, quan hệ giữa hai người dần được cải thiện, cô cũng không lạnh lùng với hắn như trước. Thỉnh thoảng họ còn đi chơi rất giống một gia đình, hắn rất vui...
---------
3 tháng sau
- " Tôi muốn gặp anh nói chuyện" Cô ta gọi cho hắn...
- " Chúng ta không có gì để nói..."
- " Không có gì sao, anh định không chịu trách nhiệm với tôi"
- " Trách nhiệm gì? Tôi đã nói tôi không phải chịu trách nhiệm với cô...."
- " Tôi có em bé rồi, nó là con anh. Nếu anh không muốn gặp vậy để tôi gặp Lâm Ánh Yên nói vậy..."