Chương 4: Tổng giám đốc mới

Lý Mộc mở hai mắt vẫn còn mơ màng buồn ngủ, cảm thấy đau đầu đến lợi hại, hắn cố gắng nhớ lại ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ nhớ rõ cùng Vưu Ni ăn thịt nướng,

sau đó uống rượu còn lại những gì tiếp theo thì hoàn toàn không nhớ rõ, một chút ấn tượng cũng không có

Chính mình trở về nhà như thế nào?

A, quên đi, đến công ti hỏi Vưu Ni một chút là được

Lý Mộc rời giường, tắm rửa một chút, pha một cốc sữa đậu nành nóng, lại làm cái trứng chim đặt mọi thứ lên bàn xong đâu đấy mà đầu hắn vẫn rất đau, hắn thầm nghĩ chính mình vẫn là không hợp uống rượu, về sau trăm ngàn không thể uống nữa, thế này cũng quá đáng sợ rồi.

Ngồi trên xe công cộng trật trội đến công ti, đến nơi, hắn phát hiện mọi người hôm nay đều phi thường khẩn trương, hắn không biết nguyên nhân là vì không ai nói cho hắn, lấy nhân duyên của hắn ở công ti có ai nói cho hắn mới là lạ.

Vưu Ni nhìn thấy Lý Mộc Nhất đã đến công ti, liền đi đến hỏi:” Tỉnh rượu chưa?

“Ta, ta không sao, cảm ơn ngươi hôm qua đã đưa ta về”

“Đừng khách khí, chỉ là việc nhỏ thôi mà” Vưu Ni thầm nghĩ, Tam ca không cho ta nói, ta cũng đành giả ngu thôi

Tối hôm qua sau khi thu xếp cho Lý Mộc Nhất ổn thỏa, vài người liền ly khai. Vưu Lạc nói với Vưu Ni, khi Lý Mộc Nhất tỉnh rượu nếu hắn không nhớ gì là tốt nhất, đừng nói cho hắn biết đã thất thố thế nào sau khi say, nếu

hắn nhớ đến hỏi Vưu Lạc cùng Lý Khắc là ai thì cứ nói là nàng nhờ người quen

Hắn cảm thấy nếu Lý Mộc Nhất biết nhất định sẽ bất an, lấy tính cách hắn nhất định sẽ xấu hổ đến chết

Tiểu Lạc ngươi suy nghĩ nhiều quá, Lý Mộc Nhất không hề bất an bởi hắn hoàn toàn không nhớ cái gì cả.

Mười giờ sáng, văn phòng dị thường xôn xao, Lý Mộc Nhất từ lúc đến cũng không cùng người góp vui, chui đầu vào máy tính, làm việc của mình

“Oa, nhìn thấy không?”

“Thấy được, thấy được, hảo suất nga, nghe nói từ tổng công ty điều tới, không biết chỉ là thị sát công tác hay là ở lại lâu dài a”

Vưu Ni lạnh mặt nhìn máy người trong phòng, một đám mê trai. Nếu biết Tam ca vì cái gì mà đến, xem các ngươi xử xự thế nào

“Trần quản lí, mang ta đi xem các phòng ban một chút đi”

“Vưu tổng, mời đi bên này” Trần quản lí dẫn Vưu Lạc đến xem phòng tinh anh nhất, vừa đi vừa giới thiệu

“Vưu tổng, đây là phòng kỹ thuật, nhân viên phòng kỹ thuật của chúng ta đều là nhân tài a” Hừ, đầy giọng tự hào

“Nga, phải không?”

Vưu Lạc đưa mắt, nhìn Lý Mộc Nhất ngồi ở góc tối không chớp mắt nghĩ thật đúng là làm cho người ta vừa nhìn đến đã bài xích a!

“Mọi người dừng công tác một lát, đây là Vưu tổng, mới được tổng công ty phái xuống, từ hôm nay bắt đầu phụ trách chi nhánh của chúng ta, mọi người hoan nghênh”

Lý Mộc Nhất theo mọi người vỗ tay, ngẩng đầu nhìn nam nhân chói mắt phía trước. tây trang màu xám tro cắt vừa người, dáng người thon dài, cân xứng, Lý Mộc cảm giác ít nhất cũng phải ngoài mét tám, mũi cao thẳng, đôi môi màu nhạt, ánh mắt sắc bén, khuôn mặt thoạt nhìn lộ ra khí phách nghiêm cẩn, thật đúng là cực phẩm nam nhân

Lý Mộc Nhất bị ý nghĩ của chính mình làm cho sợ hãi, mình đây là làm sao vậy

Vưu Lạc nhìn trôm biểu hiện của Lý Mộc Nhất, xem ra đại thúc này quả thực đem mình ẩn dấu đến không còn một mảnh, chính mình là thẳng hiện tại cũng không phản đối đồng tính luyến ái, huống chi nhị ca nhà mình là người đồng tính, cho tới bây giờ chỉ không muốn mình sẽ như vậy

Tối hôm qua sau khi trở về, hắn suy nghĩ cả một đêm, đem chính mình ra suy nghĩ một chút, xem ra, đại thúc mới gặp kia quả thật làm cho hắn dậy lên một chút tâm tư, bất quá, hắn còn không thể xác định đây chính là yêu. Hắn nghĩ tới đại thúc kia càng nhiều là thương tiếc, gặp đại thúc như vậy khiến cho hắn đau lòng

Trước mắt hắn chỉ có thể xác định như vậy, cho nên hắn quyết định đến chi nhánh công ty làm việc

“Để chào mừng Vưu tổng, buổi tối chúng ta sẽ tổ chức liên hoan sau đó đi KTV mọi người thấy thế nào?” Trần quản lí ở văn phòng lớn tiếng thảo luận

Lý Mộc Nhất cả đầu óc đều chăm chú suy nghĩ xem mình nên lấy cái lý do gì để từ chối không đi

“Đại thúc, buổi tối ngươi cũng phải đi nga, bằng không chính là không cho tân lão tổng mặt mũi!” Vưu Ni cười đến rất gian trá

“Vưu Ni, ngươi có thể giúp ta suy nghĩ biện pháp hay không, ta không muốn đi, ngươi cũng biết nếu ta đi, mọi người đều sẽ……”

Vưu Ni biết Lý Mộc Nhất định nói cái gì cắt ngang lời hắn nói:” Dừng, dừng, ta nói đại thúc a, đây là tiệc đón tân lão bản a, ngươi định không đi sao, ngươi đang đùa sao?”

“Ta, ta…”

“Được rồi, đừng ta nữa, coi như xong rồi, yên tâm đi, buổi tối ta cùng ngươi, không có việc gì, còn có ta nữa mà” Vưu Ni nghĩ đại thúc về sau có khi sẽ trở thành chị dậu của mình, hiện tại nịnh bợ nhiều một chút, về sau sẽ bắt nạt được Tam ca, ha ha.

Buổi tối ở nhà hàng lớn

New

Paris ăn cơm, Lý Mộc Nhất không dám uống rượu, đương nhiên trừ bỏ Vưu Ni cũng không có người nào khuyên hắn uống, mọi người đều trốn hắn thật xa. Nhưng thật ra bên phòng tài vụ có một nam nhân chủ động lại gần hắn nói là nam nhân nhưng thật ra cũng chỉ là một đứa trẻ khoảng hai ba hai tư tuổi.

Vưu Ni cẩn thận hỏi thăm người mới đến tên Trình Hạo, nguyên lai người này cũng vừa đến công ti không đến nửa năm, bởi vì bình thường tiếp xúc không nhiều lắm nên chưa thấy qua Lý Mộc Nhất

Bất quá, cũng đã có nghe mọi người nói đến người này, không nghĩ tới hôm nay lại gặp được, cư nhiên cùng mọi người nói hoàn toàn không giống

Trình Hạo ngồi ở bên phải Lý Mộc Nhất, Vưu Ni ngồi ở bên trái hắn, hai người cùng Lý Mộc Nhất tán gẫu đến vui vẻ. Trình Hạo không cao, chỉ khoảng hơn một mét bảy, so với Lý Mộc Nhất còn kém nửa cái đầu, mắt đặc biệt to, làn da trắng trắng mềm mềm, nhìn thôi đã khiến người thích, thực vui vẻ, tính cách hào phóng, cùng Vưu Ni tán gẫu đến nhiệt tình, hàn huyên một hồi cả hai cùng đem ánh mắt quay sang Lý Môc Nhất

“Đại thúc” đây là bắt chước Vưu Ni gọi a, Lý Mộc Nhất chuyển đầu nhìn Trình Hạo

“Chậc, chậc, đại thúc, ta nói ngươi thực ngốc a, muốn học phải hảo hảo lợi dụng tài nguyên a”

“A” có ý tứ gì a?

“Ngươi nhìn mình đi, rõ ràng bộ dạng xinh đẹp như vậy, hơn nữa tính tình cũng không phá hư, chính là tính cách u buồn, ngươi nếu đem tính cách sửa chữa, ta cam đoan ngươi sẽ thành người được yêu thích nhất công ti”

“Tính cách đã ba mươi năm, sao có thể nói sửa là sửa được, hơn nữa ta cũng không cảm thấy như vậy có gì không tốt”

“Cái này không đúng, bọn họ nói ngươi như vậy, trong lòng ngươi không thấy khổ sở sao? Lý Mộc quay đầu sang nhìn Vưu Ni

“Mọi chuyện đều là do ta a, mọi người nói thì cứ nói, huống chi ta quả thật không tốt”

Hai người đều bỏ cuộc:” Đại thúc, ta cảm thấy ngươi tốt lắm a, trước kia ta chưa thấy qua mặt ngươi, chỉ nghe mọi người nói ta cũng không cảm thấy không có gì, cùng lắm cũng chỉ là người không dễ ở chung thôi, kỳ thật ta phát hiện ngươi một chút cũng không khó ở chung, chính là nếu không cố tình hiểu ngươi thì sẽ không biết ngươi tốt như nào thôi”

“Cảm ơn ngươi, Trình Hạo” Đây là đồng nghiệp đầu tiên trong công ti trừ Vưu NI khẳng định hắn tốt

Sau khi ăn cơm xong. Mọi người quyết định đi KTV hát, Lý Mộc cảm thấy đây là cơ hội tốt để trốn định đi tìm quản lí xin về trước.

Vưu lạc luôn chú ý đến hắn, nhìn ra Lý Mộc Nhất muốn về, sao có thể để hắn thực hiện được:” Vị đồng sự này, xưng hô thế nào?”

Lý Mộc Nhất vừa ngẩng đầu, nhìn nam nhân đứng trước mặt mình nháy mắt hoảng hốt:” Lý Mộc Nhất, ta gọi là Lý Mộc Nhất”

“Nga, ngươi chính là Lý Mộc Nhất a” Lý Mộc sửng sốt một chút, khẩu khí này rõ ràng là đã nghe nói qua về hắn, nghĩ lại cũng phải, người như hắn trước không ai thích sau này cũng chẳng có, dĩ nhiên đồng nghiệp trong công ti sao có khả năng bỏ qua cơ hội nói xấu hắn với lão tổng! Không chừng mọi người muốn lợi dụng lão tổng mới đem mình đuổi đi.

Vưu Lạc không bỏ qua vẻ mặt chợt mang vẻ đau thương rồi nhanh chóng biến mất của Lý Mộc nghĩ rằng đại thúc thực sự là không biết che dấu cảm xúc a:” ta nghe Trần quản lí nói kĩ thuật của ngươi phi thường tốt, đứng đầu trong bộ phận kĩ thuật, cám ơn ngươi đã vì công ty tận tụy nhiều năm như vậy, ta sẽ hướng tổng công ty báo cáo”

Lý Mộc Nhất trừng lớn mắt, có phải mình nghe nhầm hay không, Trần quản lí thực sự nói mình như vậy?

Thời điểm đi KTV có rất nhiều người không đi, một số người vì đã lớn tuổi, còn lại rất nhiều người là vì có việc bận, theo lý mà nói Lý Mộc tất nhiên cũng sẽ không đi, nhưng hắn lại không rõ vì sao, hiện tại hắn lại ngồi trong phòng KTV, với tình huống này hắn có điểm dở khóc dở cười

Lý Mộc Nhất là bị Vưu Ni cùng Trình Hạo ép đến, Vưu Ni bị Tam ca hạ chỉ buổi tối hôm nay nhất định phải giữ được Lý Mộc Nhất đến cuối cùng, Trình Hạo là thật sự thích Lý Mộc Nhất giống như thích một người trong gia đình.

“Hắn như thế nào cũng đến, chán ghét muốn chết”

“Một chút lượng sức mình cũng không có, không biết hắn ở nơi này mọi người sẽ đều không vui sao? Chán ghét”

Lý Mộc Nhất biết mọi người đang nói hắn, hắn đã muốn quen nhưng Vưu Ni cùng Trình Hạo lại không quen a.

Trình Hạo vừa muốn cãi lại, Vưu Ni kéo tay hắn, bảo hắn đừng lên tiếng, Tam ca thân ái của nàng muốn xuất mã

“Đây là có chuyện gì? Trần quản lí không phải đã nói đồng nghiệp trong công ti rất đoàn kết sao?

“A, Vưu tổng, bọn họ hay nói giỡn, hay nói giỡn, mấy tiểu tử kia thích cùng Tiểu Lý nói giớn thôi, ha ha” Nói xong còn không ngừng trừng mấy cái miệng không biết tiết chế kia

Mọi người thấy tình huống không thích hợp lập tức đều pha trò:”Đúng vậy, đúng vậy, Vưu tổng chúng ta là hay nói giỡn mà, chúng ta bình thường cùng Tiểu Lý đều đùa giỡn như vậy, đúng không lão Lý?”

Lý Mộc vừa thấy mấy người phía trước nhìn mình, nghĩ rằng những người này không đi làm diễn viên thật đáng tiếc, trong một phút mà thay đổi vài bộ mặt

“A, mọi người bình thường đều hay nói giỡn như vậy” Lời này nói ra chính mình còn cảm thấy không đáng tin

“Phải không? Lúc ta đến mọi người như thế nào đều nói chán ghét ngươi vô cùng mà, ngươi đã quên sao, bình thường cũng không có ai nói chuyện với ngươi a?” Vưu Ni lời này nói ra làm cho mấy người kia mồ hôi lạnh chảy ròng ròng

“Nga, phải không? Lý Mộc Nhất, Vưu Ni nói thật sao? Có gì ủy khuất trực tiếp nói với ta, mọi người đều nói tân quan tiền nhiệm tam đem hỏa, ta cũng phải thiêu cái gì đó nha!”

Lý Mộc Nhất có điểm quẫn bách, nhất đại lão gia thì có gì ủy khuất a

Trình Hạo nheo mắt nhìn tình huống trước mặt, nghĩ xem mình có nên thay đại thúc ra mặt hay không

Lý Mộc vừa thấy mấy tiểu hài tử sợ tới mức không ai dám lên tiếng, nghĩ rằng Lý Mộc Nhất ta quả nhiên là người tốt a:” Vưu tổng, thật sự không có, mọi người bình thường đều hay nói giỡn như vậy, ha ha”. Nói xong còn không quên lay lay cánh tay Vưu Ni, ý bảo nàng đừng đổ thêm dầu vào lửa

Vưu Ni bĩu môi, không lên tiếng

“Nga, như vậy a, vậy là tốt rồi, ta còn nghĩ đến mọi người trong công ti thích khi dễ ngươi, không phải là tốt rồi”

Vì chuyện này, kế tiếp mọi người vui chơi cũng không phải thực tận hứng, có người thu xếp phải về trước, Vưu Lạc nhìn tình huống này cũng hiểu không sai biệt lắm, cũng nói mọi người đều về nhà đi, ngày mai đừng đi làm muộn

Trình Hạo vừa rồi nhân điện thoại, nói là có bằng hữu ở gần đó, thuận tiện lái xe đến đón hắn, hắn đi trước

Vưu Ni cũng tìm lý do đi trước, Lý Mộc Nhất cùng mọi người đến trước cửa KTV bắt xe, có xe taxi đỗ lại, người khác giành trước, một hồi mọi người đều đi, để lại Lý Mộc Nhất một mình đợi xe.

“Cốc cốc” Lý Mộc Nhất vừa thấy xe đỗ trước mặt mình, cửa kính kéo xuống, khuôn mặt suất khí của Vưu Lạc xuất hiện

“Lên xe, ta trở ngươi về” Vưu Lạc mở cửa xe, Lý Mộc Nhất do dự, không biết làm thế nào thì tốt

“Không, không cần, Vưu tổng, nơi này cách nhà ta không xa, hơn nữa bắt xe cũng rất thuận tiện, ngài cứ đi trước đi!”

“Bảo ngươi lên xe thì lên xe, như thế nào nói nhiều như vậy a!” Vưu Lạc nhíu mày nói

Lý Mộc vừa thấy khuôn mặt suất khí có điểm trầm xuống không nói hai lời, lên xe