Da mặt Lý Mộc Nhất dĩ nhiên là không thể dày như mấy người ở đây cho nên hắn sao có thể chịu được nhiều người chú ý như vậy, lập tức ôm cục cưng nói với Vưu Lạc một tiếng rồi trốn lên phòng trước.
Vưu Lạc nhìn đại thúc nhà mình chạy trốn thật nhanh biết hắn thẹn thùng cũng không giữ lại, chỉ chào mọi người trước rồi xoay người đi tìm đại thúc.
“Tiểu Lạc”, Vưu Lạc đang chuẩn bị đi thì bị Vưu Ly gọi lại, liền quay đầu nhìn nhị ca.
“Nghe nói ngươi lại có thêm tình địch”, Vưu Ly phi thường khẳng định nói, hắn đã được Tiểu Ngải thông tri cho trận chiến của Vưu Lạc với Trần Bân lúc ăn cơm trưa nay.
Vưu Lạc mặt nhăn mày nhíu nhìn Vưu Ly, nhị ca muốn biết chuyện này để làm gì a.
“Ngươi đó là đang nhìn ta bằng ánh mắt gì thế hả?” Vưu Ly phi thường mất hứng nhìn Vưu Lạc.
“Nhị ca, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?” Vưu Lạc đã sớm phát hiện kỳ thật từ nhỏ đến lớn cứ mỗi lần hắn cùng nhị ca chiến đấu thì hắn cũng không thằng được mấy lần.
“Ta chỉ là muốn giúp thôi, ta là ca ca ngươi, đệ đệ của ta gặp khó khăn cần giúp đỡ ta làm ca ca sao có thể bỏ mặc chứ” Vưu Ly nói đến hợp tình hợp lý nhưng Vưu Lạc biết thừa nhị ca hắn lại muốn chơi đùa.
“Làm ơn đi, Mục ca, quản lão bà nhà ngươi tốt một chút được không?” Vưu Lạc trơn trắng mắt, cũng lười cùng nhị ca nói thêm, trực tiếp quay đầu nhìn về phía Lí Mục.
“Tiểu Lạc, hẳn là ngươi cũng hiểu được nếu có nhị ca nhà ngươi xử lý ngươi cũng có thể bớt mệt nhọc” Lí Mục biết bà xã mình lại muốn ngoạn nhưng sao có thể nói rõ ra a, dù sao cũng phải giúp bà xã nhà mình tìm lấy cái lý do hợp lý một chút.
Vưu Lạc quả thật nhìn lại Vưu Ly, nghĩ nghĩ rồi mở miệng nói:” Nhị ca, chuyện trước đây rất cảm ơn ngươi, nhưng lần này ta không hi vọng bất kì ai nhúng tay vào, ta muốn tự mình giải quyết được không?”
Vưu Ly chớp chớp đôi mi xinh đẹp nhìn đệ đệ của mình, đây là thái độ mà mình chưa bao giờ được nhìn thấy lập tức nở nụ cười khoát tay với Vưu Lạc.
“Ta biết rồi, lần này ta đứng ngoài xem náo nhiệt là được”, Lí Mục cười cười bà xã nhà mình thật sự là rất hiếm khi mới thỏa hiệp một lần như vậy.
Lí Mục nhìn Vưu Lạc nói:” Tiểu Lạc, nghe Diêm nói bối cảnh của Trần Bân có chút phức tạp, thời điểm cần thiết ta sẽ ra mặt, ngươi không cần quá lo lắng, muốn làm gì thì cứ làm đi”.
“Cảm ơn Mục ca, ta đi trước đây”, Vưu Lạc quay người lên lầu.
“Thân ái”, Vưu Ly tiến sát vào lòng Lí Mục.
“Bảo bối, anh sẽ không để cho Tiểu Lạc xảy ra bất cứ chuyện gì, đương nhiên là cả vợ của hắn, khi trở về anh sẽ phân phó cho thư kí chú ý nhiều một chút, em cứ yên tâm đi”. Lí Mục ôm chặt lấy Vưu Ly nhẹ nhàng nói.
“Ôi, Ly Ly a, Tiểu Lạc nhà ngươi thật sự là một người có phúc”, Tiểu Ngải nháy nháy mắt nhìn Vưu Ly.
“Hừ, rốt cục cũng nói được một câu dễ nghe, hôm nào ta sẽ giới thiệu nam nhân tốt cho ngươi, đảm bảo ngươi sẽ vừa lòng”, Vưu Ly ái muội nhìn Tiểu Ngải nói.
“Thiết, đừng có nói như thể không có nam nhân nào muốn Tiểu Ngải ta như vậy, nếu ta muốn tìm nam nhân còn cần người khác giới thiệu sao, a, gần đây phải chăm sóc cục cưng có chút mệt mỏi, ta muốn về nghỉ sớm một chút, bye”, Tiểu Ngải vẫy tay coi như tạm biệt Vưu Ly và Lí Mục rồi cũng lên lầu.
“Bảo bối, muốn đi ngao du ở đâu?”
“Ân! Trở về phòng đi”, Vưu Ly mị nhãn như tơ cười thực ái muội.
Lí Mục cúi đầu cắn xuống vành tai nhỏ nhắn của Vưu Ly:” Hảo, dù ngươi muốn gì đi nữa ta cũng sẽ thỏa mãn ngươi”.
Vưu Lạc trở lại phòng bắt gặp Lý Mộc đang tắm rửa cho tiểu bảo bối trong phòng tắm, hắn đứng ở cửa phòng nhìn một lớn một nhỏ bên trong đang đưa lưng về phía mình, người lớn đang tẩy bọt xà phòng trên người nhỏ.
Lý Mộc Nhất thấy cục cưng mở to hai mắt nhìn về phía cửa hắn cũng xoay người lại liền nhìn thấy Vưu Lạc bị màn hơi nước mờ mờ ảo che khuất đang đứng ở cửa nhìn mình:” Ba ba, ba ba”, tiểu bảo bối nhìn ba ba đẹp trai nhà mình đang đứng ở cửa liền vui vẻ gọi to.
“Cục cưng, đừng lộn xộn, cẩn thận trượt chân”, Lý Mộc Nhất nhanh chóng đè lại bảo bối đang vô cùng phấn khích muốn chạy đến chỗ Vưu Lạc.
Vưu Lạc cười cười đi vào chỗ một lớn một nhỏ:” Bé con đừng có lộn xộn nga, chờ mụ mụ tắm xong cho con ba sẽ ôm con ra ngoài”.
Nói xong lại quay sang Lý Mộc Nhất:” Đại thúc, có mệt hay không? Nếu mệt thì để ta làm cho”.
“Không có việc gì, ta tắm xong cho hắn rồi đây, cục cưng nói hôm nay mệt mỏi, muốn đi ngủ sớm một chút cho nên lát nữa ta liền dỗ hắn ngủ”, Lý Mộc Nhất dùng khăn tắm thật to bao lấy cục cưng rồi để Vưu Lạc ôm bé ra ngoài trước.
Vưu Lạc bế tiểu bảo bối ra ngoài còn Lý Mộc Nhất thu thập lại mọi thứ ổn rồi, cũng đi ra:” Lạc, ngươi đi tắm trước đi, để ta hống cục cưng ngủ”.
“Hảo”, Vưu Lạc lấy quần áo rồi đi vào phòng tắm.
Lý Mộc Nhất ôm tiểu bảo bối đã ngủ say đặt lên giường, cài hảo chăn cũng là lúc Vưu Lạc tắm xong đi ra, hắn liền lấy khăn mặt đã để sẵn một bên kéo Vưu Lạc ngồi lên giường rồi lau tóc cho người này.
“Đại thúc, lần này ra ngoài có thấy vui vẻ không?” hai tay Vưu Lạc ôm chặt thắt lưng Lý Mộc Nhất, đem mặt chôn trước ngực hắn.
“Ân, đương nhiên là vui vẻ rồi, chỉ cần có thể cùng ngươi, cùng cục cưng một chỗ, dù là ở đâu đi nữa ta cũng đều sẽ cảm thấy vui vẻ”.
“Lạc, ngươi, ngươi vẫn còn sinh khí về chuyện Trần Bân sao?” Lý Mộc Nhất do dự một chút nhưng vẫn hỏi ra.
“Ân, đại thúc, ta không muốn lừa ngươi, nếu nói là ta không tức giận thì đó là nói dối ngươi ta thậm chí còn có xúc động muốn gϊếŧ chết hắn”.
“Lạc, đáp ứng ta đừng có làm chuyện điên rồ, trừ ngươi ra ta sẽ không yêu ai khác cho nên ngươi phải tin tưởng ta”.
“Ta tin tưởng ngươi…”
Ngày hôm sau, một đám người cùng trở về H thị, Lý Khắc ra tận sân bay đón bọn họ, Vưu Lạc không nhìn thấy Vưu Ni cảm thấy rất kì quái liền hỏi Lý Khắc tại sao lại như vậy.
Lý Khắc nói Vưu Ni biết một đám người bọn họ ra ngoài chơi cư nhiên lại không cho nàng đi theo cho nên thực sinh khí, không thèm tới đón bọn họ.
Lý Mộc nhìn sang Vưu Lạc đang ôm tiểu bảo bối nói:” Ngày mai đi làm để ta hảo hảo dỗ dành nàng đi”, dù thế nào thì Vưu Ni vẫn chỉ là một tiểu cô nương mà thôi.
“Đại thúc, việc này cũng chỉ có thể giao cho ngươi thôi, đại ca không có ở đây, ta cùng nhị ca cũng không thích hợp làm chuyện này đành ủy khuất chị dâu ba vậy”.
Lý Mộc Nhất có điểm ngượng ngùng túm túm góc áo Vưu Lạc:” Cái gì, cái gì chị dâu ba a, ngươi đừng nói bừa”.
Buổi sáng ngày đi làm hôm sau lúc ở công ty đυ.ng tới Vưu Ni nàng quả nhiên hung hăng trừng mắt liếc Vưu Lạc một cái rồi không thèm để ý đến hắn, ngược lại liền chạy đến bên cạnh Lý Mộc Nhất làm nũng với hắn:” Đại thúc, các ngươi sao có thể như vậy chứ? Đi ra ngoài chơi cũng không bảo ta việc này thực sự là rất không tốt đi”.
Lý Mộc cười cười kéo Vưu Ni nói:” Tiểu Ni ca, chúng ta cũng ra quyết định rất chóng vánh, chủ yếu là vì để mang tiểu bảo bối ra ngoài, hơn nữa ngươi ở Bắc Kinh luôn phải chiếu cố đại tẩu cũng thực vất vả, cho nên chúng ta hy vọng ngươi có thể hảo hảo nghỉ ngơi một chút, lần sau, lần sau nếu lại đi nhất định sẽ nói với ngươi, đừng sinh khí với tam ca nhà ngươi được không?”
Nghe Lý Mộc Nhất nói như vậy, Vưu Ni cũng không nói gì nữa:” Được rồi, ta, ca, nếu không phải nể mặt đại thúc ta cũng sẽ không tha thứ cho ngươi đâu, hừ!”
“A, đúng rồi, đại thúc, ngươi không phải nghỉ rồi sao? Như thế nào lại…”.
“A, Lạc…hắn…”.
Thực ra là do Vưu Lạc lo lắng về chuyện Trần Bân, cho nên hắn quyết định để đại thúc trở lại làm việc như vậy mỗi ngày đại thúc sẽ đều ở dưới tầm mắt của hắn, khiến hắn cũng thực an tâm, còn về phần tiểu bảo bối dù sao mỗi ngày Tiểu Ngải cũng đều rất nhàn nhã, cứ ném cho hắn trông nom đi ai bảo hắn cũng thực thích bé con nhà mình chứ.
“Tiểu Ni, ta phải đi làm việc, giữa trưa ăn cơm cùng chúng ta đi”.
“Hảo, đại thúc, buổi trưa ta sẽ tìm ngươi”.
Lý Mộc quay đầu trở lại văn phòng hắn, mọi thứ ở nơi đó vẫn y nguyên, cái bàn cũng thực sạch sẽ vừa nhìn là biết có người giúp hắn thu thập, tiểu đồ đệ của hắn nhìn thấy vui vẻ chạy tới:” Sư phó, sư phó, ngài đã trở lại a?”
“Ân, có hảo hảo công tác hay không đó?”, Lý Mộc Nhất bày ra bộ dáng thầy giáo nghiêm khắc.
“Đương nhiên là có rồi, sư phó hiện tại ta đã là nhân viên chính thức rồi”, tiểu đồ đệ mang theo chút kiêu ngạo nói với Lý Mộc Nhất.
Lý Mộc Nhất vừa lòng gật gật đầu.
Tầm 11h trưa, Lý Mộc Nhất đi tìm Vưu Ly nhưng ở văn phòng dạo một vòng vẫn không thấy nàng đâu liền tiến đến phòng trà, chưa đến nơi đã nghe bên trong truyền ra tiếng nói chuyện điện thoại.
“Lý Khắc, ta nói cho ngươi biết, dù ngươi tìm ai hỗ trợ cũng vậy thôi, đại ca của ta đã nói chuyện của ta sẽ do ta làm chủ cho nên chỉ cần ta không muốn gả cho ngươi thì ai nói gì cũng không có tác dụng, hiểu chưa?”
Lý Mộc Nhất ngốc lăng đây là thanh âm của Vưu Ni a, sao lại thế này? Đây là đang cãi nhau với Lý Khắc sao.
Lý Mộc nghe tiếng Vưu Ni dập máy, suy nghĩ một chút liền bước vào phòng:” Tiểu Ni, thực xin lỗi, ta không cố ý nghe lén ngươi gọi điện thoại, nhưng rốt cục là vì sao mà ngươi lại không chịu gả cho Lý Khắc chứ, tất cả mọi người đều nhìn ra hắn đối với ngươi là thật tâm, ta cũng không tin ngươi không nhìn ra”.
“Đại thúc, dù biết hắn đối với ta thật tâm thì có thể thế nào chứ?”
Lý Mộc Nhất bị Vưu Ni hỏi liền sửng sốt:” Biết rồi thì nhận lời gả cho hắn a, huống chi, hai người các ngươi còn, còn…”.
“Lên giường? Lên giường cũng không có nghĩa là ta nhất định phải gả cho hắn”. Vưu Ni không cho là đúng nói.
“Tiểu Ni, rốt cuộc là vì sao?” Lý Mộc Nhất nóng nảy, hắn muốn biết rốt cuộc là vì sao mà Vưu Ni lại không muốn gả cho Lý Khắc, dù thế nào thì cũng phải có nguyên nhân a.
Vưu Ni nhìn Lý Mộc Nhất, nét buồn bã thoáng lướt qua:” Hắn, trước khi hắn có nói qua, có lẽ một ngày nào đó hắn cũng sẽ trở nen giống như Mục ca”, Lý Mọc Nhất sửng sốt không hiểu rõ ý của Vưu Ni.
Lý Mộc Nhất cẩn thận suy nghĩ lại, đột nhiên lại hiểu ra ý Vưu Ni muốn nói.
“Tiểu Ni, ngươi là nói Lý Khắc bảo sẽ giống với đại ca hắn trở thành đồng tính luyến ái?”
“Đúng vậy, vì thế sao ta có thể nhận lời gả cho hắn, vạn nhất một ngày nào đó hắn thật sự trở thành đồng tính luyến ai thì ta phải làm sao bậy giờ? Hơn nữa nếu đại ca biết, nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn, Mục ca lại còn có bối cảnh là hắc đạo, ngươi thử nghĩ mà xem nếu có chuyện gì xảy ra, lấy tình huống hai nhà chúng ta thì đại ca và Lý Khắc sẽ ra sao, ta cũng không dám tưởng tượng hậu quả nữa”.
Lý Mộc Nhất khó tin nhìn Vưu Ni, hắn không ngờ rằng Lý Khắc cư nhiên sẽ nói những lời như vậy, càng không nghĩ Vưu Ni đã lo lắng nhiều như thế, hắn nghĩ chuyện này nhất định phải tìm hiểu kỹ mới được, bằng không cả đời này Vưu Ni cũng sẽ không đồng ý gả cho Lý Khắc.
Chiều đến, Lý Mộc Nhất vụиɠ ŧяộʍ đi tìm Vưu Lạc, đem chuyện Tiểu Ni nói với hắn, Vưu Lạc cũng thực kinh ngạc không ngờ sự tình cư nhiên lại là như vậy. Buổi tối, hắn hẹn Lý Mục, Lý Khắc cùng Vưu Ly ra ngoài, đem mọi chuyện nói với bọn họ.
Lý Khắc thực kinh ngạc, hắn không nghĩ rằng Tiểu Ni vì nguyên nhân như vậy mà không muốn gả cho mình nhưng hắn nói như vậy khi nào a, chính hắn cũng không nhớ rõ.
Vưu Lạc nghĩ nghĩ nói:” Có phải là trong lúc vô ý hay không a, ngươi hảo hảo ngẫm lại xem”.
Lý Khắc cố gắng nhớ a nhớ sau đó phi thường uể oải mà nói với mọi người:” Một chút ấn tượng ta cũng không có”.
Vưu Ly nhìn tình huống này bảo gọi Tiểu Ni đến đây đi, trực tiếp hỏi nàng. Mọi người suy nghĩ nửa ngày cũng chỉ có biện pháp này là tốt nhất. Sau đó gọi điện thoại cho Vưu Ni.
Chỉ một lát sau Vưu Ni đã đến, Lý Khắc nhìn thấy Vưu Ni liền nhảy đến bên cạnh nàng hỏi:” Tiểu Ni, ta nói rằng mình sẽ trở thành đồng tính luyến ai khi nào?”
Vưu Ni mở to mắt nhìn nhìn Lý Khắc sau đó nhìn qua Lý Mộc Nhất, Vưu Lạc đến bên người Vưu Ni kéo nàng vào trong lòng:” Tiểu Ni, nói cho Tam ca biết rốt cục là tại sao lại thế này, đại thúc chỉ vì lo lắng cho ngươi nên mới nói chuyện này với ta, ngươi đừng trách hắn, nhị ca đã ở đây rồi, còn có cả Mục ca, chúng ta đều sẽ làm chủ cho ngươi, yên tâm đi, ngươi là muội muội của chúng ta tuy rằng không thể quan tâm ngươi như đại ca đã làm nhưng như thế cũng không có nghĩa là chúng ta không yêu ngươi a”.
Lí Mục nhìn Vưu Ni:” Tiểu Ni, nói đi, ngươi yên tâm, Mục ca nhất định sẽ đứng về phía ngươi, tiểu tử Lý Khắc này mà dám bắt nạt ngươi, không cần động thủ ta sẽ tự tay phế hắn.
Vưu Ly vẫy tay với nàng:” Tiểu Ni, lại đây ngồi cạnh nhị ca”, Vưu Ni do dự một chút nhưng vẫn tiến về phía Vưu Ly. Nàng biết với tình huống hôm nay dù nàng không muốn nói cũng không được tuy mình cũng không có ý muốn giấu giếm nhưng chuyện cũng đã lâu rồi.
Vưu Ni nhắm mắt nghĩ nghĩ, cuối cùng hạ quyết tâm mở miệng:” Nhị ca, Tam ca, Mục ca, việc này kì thật đã xảy ra rất lâu rồi, là vào thời điểm lần đầu tiên ta gặp Lý Khắc.”
“A, không thể nào, lần đầu tiên ta gặp ngươi đã nhất kiến chung tình, sao có khả năng sẽ nói như vậy chứ?” Lý Khắc buồn bực.
“Không, trước khi ngươi nhìn thấy ta, ta đã gặp qua ngươi rồi, các ngươi ở phòng ngủ của nhị ca, ta nhớ rõ…”, nguyên lai vào năm đó sau khi Lý Mục cùng Vưu Ly công khai quan hệ lại được Vưu Tư ủng hộ, Lí Mục đã có thể không kiêng nể gì ra vào Vưu gia, có một lần hắn mang đệ đệ Lý Khắc đến gặp Vưu Ly, ở trong phòng Vưu Ly, Lý Khắc nhìn đại ca ôm Vưu Ly còn xinh đẹp hơn cả nữ nhân ôm vào trong lòng, hai người còn tình chàng ý thϊếp, vốn hay nói giỡn hắn liền chọc bọn họ nói hắn cũng phải tìm một người đẹp như Vưu Ly về làm vợ.
Lúc ấy Vưu Ni đã được mười một, mười hai tuổi nghe nói nhị ca cùng Mục ca đã trở lại liền chạy đến phòng nhị ca, sau đó nàng nhìn thấy một tiểu ca ca hảo suất, Vưu Ni nho nhỏ của chúng ta cảm thấy thực xấu hổ nên không đi vào, vẫn ghé ở ngoài cửa trộm nhìn, sau đó lại nghe Lý Khắc nói câu kia. Lúc đó nàng không đủ lớn cũng không hiểu được ý Lý Khắc, Lý Khắc nói muốn tìm một người xinh đẹp giống Vưu Ly làm vợ nàng lại nghĩ là Lý Khắc muốn tìm một nam nhân xinh đẹp như nhị ca làm vợ.
Mặc dù sau khi gặp mặt, Lý Khắc đối Vưu Ni là nhất kiến chung tình, nhưng Vưu Ni vẫn thực hoang mang, nàng không phải là nam sinh a, nàng đã nghĩ có thể là vì mình là muội muội của nhị ca cho nên sẽ có chút giống với nhị ca, mà Lý Khắc lại muốn tìm một người giống nhị ca, hiện tại nếu không tìm được thì dùng nàng làm thế thân cũng được. Ý tưởng này vẫn cùng nàng lớn lên, về sau nàng còn nghĩ một ngày nào đó Lý Khắc sẽ tìm được một nam nhân xinh đẹp như nhị ca, khi đó hắn sẽ quăng nàng đi.
Mọi người nghe xong đáp án này cũng không biết nói cái gì thì tốt, Lý Khắc lại cảm thấy mình thật oan uổng mà Vưu Ni sau khi nghe Lý Khắc giải thích xong lại dở khóc dở cười.
Dù sao đi nữa vấn đề này cuối cùng cũng được giải quyết, mà Vưu Ni rốt cục cũng đồng ý gả cho Lý Khắc.