Chương 1: Đi xa
''' Mấy chương đầu nó không được hay nhưng hi vọng mấy you có thể cố gắng đọc tiếp , thank you rất nhiều '''
Trong ngôi nhà lớn
Nó ngồi vắt chân trên sofa , đối diện với ba , tay cầm cuốn sách dày cộm , mắt thì chăm chú vào nó không rời , cất giọng nói
- ba cứ yên tâm ,con có thể xoay sở - nó trấn an , chẳng có gì mà sao ba tôi phải lo lắng như thế chứ
- làm sao ba không lo , dù gì cũng là lần ...- ông chưa nói xong đã bị tôi cắt ngang
- ba, đây ...- nó đưa bìa cũq cuốn sách cho ba tôi coi , nó có tựa đề “ những cách sống sót ở trường cấp 3 “ miệng nở một nụ cuời trấn an
- trời thì ra con chuẩn bị hết rồi - ông hoảng hồn nhìn đứa con gái , nó mua hồi nào thế
- con luôn là người có chuẩn bị - nókhông nhìn ông mà tiếp tục đọc sách
- sao ba cứ lo lo , lần này ba đi 1 tháng lận - ông cau mày vì lo cho nó chứ không phải vì thái độ của nó , ông đã quá quen rồi
Cũng vì chứng kiến cái chết thãm thươn cũa mẹ mà nó bị trầm cảm nặng khi chỉ có 5 tuổi tự nhốt mình trong phòng không nói chuyện với bất cứ người nào trừ ông cho đến bây giờ thì chỉ giảm chứ không hết
Rồi một ngày nó đọc được cuốn sách chính trị , rất hứng thú , nó nói với ông , ông rất vui mừng vì nó chủ động nói chuyện và có hứng thú với thứ gì đó
Thế là ngay lật tức ông sắm cho nó một giá sách trong căn phòng riêng
Rồi mua sách giáo khoa cho nó tự học mà không cần gia sư tới cấp 2 , ông đút lót cho trường để nó không cần đi học mà chỉ lên truờng ở phòng riêng khi có kiểm tra và đi thi chủ yếu chỉ là làm cho có lệ để báo chí không phát hiện
Nó bây giờ tuổi 17 đã tốt nghiệp cấp 3 và cũng giúp ông trong việc kinh doanh
Đang yên lành mà không biết tại sao nó lại đòi lên trường đi học không biết là đọc trong cuốn sách nào, ông đã khuyên nó rất nhiều nhưng nó không chiu đành phãi cho nó đi học vậy
Nhưng hật không may ông phải qua nuớc ngoài khảo sát tập đòan mất 1 tháng
Không được ở bên con gái trong nhửng tuần này là điều hối tiết với ông vì một tuần nửa là nó nhập học
- không sao , ba cứ chuyên tâm làm việc là được , con thì không có vấn đề gì - nó biết ông lo cho nó rất nhiều vì từ nhỏ cho tới bây giờ nó chẳng biết thứ gì ngoài xã hội mà chỉ biết chui rút trong nhà để học nhưng bây giờ tôi đả lớn rồi a !!!
- thôi , con nhớ có chuyên gì cũng phải gọi điện nói ba - ông căn dặn
- dạ, dạ con biết mà , chỉ cần ba không thấy con phiền thì OK - nó dạ dạ vâng vâng cho qua chuyện, chỉ với mình Ông nó mới như thế
- tối rồi ngủ đi con , sáng dậy sớm ăn sáng với ba nha - ông thật sự rất muốn ăn với nó bữa cuối , 1 tháng không gặp chắc ông sẽ nhớ nó thành bệnh quá
- con biết mà - nó gắp cuốn sách đứng dậy , khuôn mặt không biểu hiện gì , bước đi lại chỗ ông vòng tay ôm cổ ông , HÔN cái “ chụt “ vào má ông ,rồi thông dông buớc lên phòng
Để một người hoá đá ở lại đây là nụ hôn thứ 11 của nó , chỉ khi thể hiện cảm xúc mãnh liệt nào đó nó mới làm như vậy
Trời ơi , có ông trời nới biết ông vui cở nào
Chạy nhanh lên phòng và ......