Chương 64: Vô đề

Lúc đưa tiễn ngoài cảng,

"Làm cậu vất vả, Naruto!" Idate nói.

"Idate, đến lúc chúng tôi phải đi rồi!" Naruto vui vẻ đưa tay ra, Idate vui vẻ bắt lấy.

Chiếc thuyền từ từ di chuyển, Naruto và Sakura đứng một bên mạn thuyền tạm biệt.

"Tạm biệt, Idate! Hẹn ngày gặp lại." Naruto nói.

"Tạm biệt, hẹn ngày gặp lại." Sakura cũng vui vẻ nói.

Kagura liếc mắt nhìn đoàn người kia một cái rồi cũng quay bước vào khoang tàu. Idate thấy bóng lưng Kagura vội hô lên.

"Kagura đại nhân!" cô nghiêng đầu nhìn lại "Hân hạnh được gặp gỡ ngài!" Idate gập người chào Kagura một cái tỏ lòng kính trọng.

Kagura cũng không nói gì xoay đầu đi tiếp. Dọc theo đường trở về làng Lá, Kagura vẫn im lặng trị liệu cho Sasuke.

"Này, lão đại!" Naruto bước đến ngồi cạnh Kagura.

"Nói!" Kagura cũng không ngẩng đầu lên nhìn cậu bé.

"Thương tích của Sasuke ổn không?" Naruto liếc nhìn Sasuke nằm trên giường nhắm mắt.

"Chưa chết!" cô liếc nhìn Naruto nói "Ngươi đây là xem thường ta trị liệu?"

"Không có!" Naruto bật cười sau đó nhấc chân chạy đi chỗ khác.

Phòng làm việc của Hokage.

"Chuyện từ đầu tới cuối là như vậy. Bà già, bà xem tôi có lợi hại không?" Naruto kể thao thao bất tuyệt dặm thêm câu chuyện rồi cười ha hả, Sakura và Kagura một bên nhìn khinh bỉ còn Sasuke sớm đã nhập viện.

"Đây là chuôi kiếm của Lôi Thần Kiếm, coi như nó cũng trở về làng Lá!" Kagura đem chuôi kiếm từ trong cặp mình móc ra đặt trên bàn.

"Như vậy thật tốt!" Tsunade vui vẻ cười.

Giao xong nhiệm vụ, Tsunade cho lui tất cả ra chỉ lưu lại một mình Kagura bên cạnh, cô cũng không có ý định gì khác là móc ra món quà cô mua từ Trà Quốc đưa cho nàng.

"Vật này ta vô tình thấy trong cửa hàng lưu niệm, ta nghĩ nàng sẽ thích!" cô đặt móc khóa có hình ốc sên lên trên bàn.

"Quà nào Kagura tặng, em đều sẽ thích!" Tsunade nở nụ cười xán lạn nhận lấy móc khóa, thật không ngờ Kagura đi làm nhiệm vụ vậy mà còn nhớ mua quà cho nàng lại là Thông linh thú của nàng triệu hồi, nàng đặc biệt hài lòng.

"Em thích là tốt, bây giờ ta đi về nhà nghỉ ngơi một chút đây!" Kagura nhìn cô vui vẻ như vậy cũng nở nụ cười nói.

"Ân, cứ về nghỉ ngơi đi! Tối em sẽ qua nhà Kurenai ăn tối cùng hai người." Tsunade tự nhiên nói.

"Hửm, mới đây đã thân như vậy?" cô có hơi kinh ngạc như không thể hiện ra mặt chỉ là nhướng mày lên rồi hạ xuống.

"Tất nhiên, chị em phải giao lưu chứ!" Tsunade cho đó là điều dĩ nhiên nói.

"Vậy là tốt, các nàng hòa thuận là ta vui vẻ rồi!" cô bước lại gần đưa hai ngón tay lên trán Tsunade chọt chọt nói "Đừng có làm việc quá sức, nếu mệt thì cứ nghỉ ngơi! Ta về đây."

"Em biết mà!" nàng lại nở nụ cười rồi, cất kỹ móc khóa vào trong túi áo tiếp tục vùi đầu vào công việc.

Ở trong nhà Kurenai.

"Ngài về rồi, thật tốt!" muốn nhận cặp trên vai của Kagura nhưng Kagura ngăn lại.

"Để ta xách được rồi, nàng làm một ít cơm đi, ta có chút hơi đói. Tắm xong ta sẽ ra dùng!" Kagura vỗ vỗ đầu nàng nói, rồi hướng phòng tắm mà đi.

Khi đã tắm gội sạch sẽ thay một bộ đồ mới cô cảm thấy sảng khoái, vào phòng bếp đã thấy Kurenai bưng ra mấy đĩa thức ăn.

"Ngài tới rồi, thức ăn cũng đã chuẩn bị xong rồi này!" Kurenai nhìn Kagura tiến tới nói.

"Được, nàng cùng ngồi với ta ăn một ít đi." Kagura nhấc ghế bên cạnh mình cho Kurenai.

"Vâng!" Kurenai ngoan ngoãn ngồi xuống.

Kurenai ăn được một chút thì lại phát hiện Kagura đang nhìn mình, có hơi khó hiểu liền hỏi "Ngài có chuyện gì muốn nói sao?"

"Ta muốn đưa nàng thứ này." cô móc trong túi áo ra, một sợi dây chuyền bạc với sự nổi bật viên ruby đỏ chói "Ta mong nàng sẽ thích, ta đeo cho nàng nhé!"

"A, ơ, được!" Kurenai ngẩn người chưa phản ứng kịp.

Kagura đứng dậy đi vòng đứng phía sau lưng nàng thay nàng đeo sợi dây chuyền vào. Đây là món đồ cô vòng cả khu chợ của Trà Quốc để mua được, thật sự không biết Kurenai thích món gì, lại thấy viên đá màu đỏ rất ấn tượng lại là màu Kurenai thích mặc cô liền mua nó.

"Sợi dây chuyền đeo trên cổ em như vậy thật sự rất đẹp!" Kagura ngồi lại vị trí mỉm cười nói.

"Nó thật sự rất đẹp!" Kurenai vuốt vuốt sợi dây chuyền "Cảm ơn ngài!" nàng vui vẻ cười nói.

"Không có gì, ta nghĩ đi về mà không mua gì cho nàng thật không tốt, thấy nó hợp với nàng liền mua thôi." Kagura nâng đũa gắp một ít thịt để vào chén của nàng "Ăn đi thôi!"

"Vâng!" nàng nói nhưng trên mặt vẫn mang ý cười thật sâu.

"À, Tsunade nói tối nay sẽ qua dùng bữa với chúng ta!" cô nghiêng đầu nhìn lại nàng.

"Vậy cũng tốt, em sẽ chuẩn bị một vài món cho chị ấy!" Kurenai gật đầu tỏ ý đã biết.

Kagura ăn xong cơm liền đi đến bệnh viện xem một chút, dù gì nhiều ngày ra khỏi làng, công việc của cô cũng không giảm, tiện sẵn đem về nhà xử lí. Đi đến phòng quản lí, tiện thể đi xem một chút Sasuke, khi đến trước phòng tiếng nói bên trong làm cô phải ngưng động tác.

"Này, Naruto..." Sasuke nhìn chằm chằm Naruto.

"Chuyện gì?" Naruto khó hiểu hỏi.

"Đấu với tớ, ngay bây giờ!" Sasuke nói.

"Hả? Cậu không phải mới được chữa xong mà. Nói gì mà lạ thế?" Naruto nhắm mắt mèo nói.

"Ai thèm quan tâm chứ! Ngươi nghĩ như vậy cứu được ta sao? Toàn những chuyện vô nghĩa!" Sasuke khai mở Sharigan nhìn chằm chằm Naruto.

"Cái gì?" Naruto nghiến răng nói.

"Chẳng phải ngươi rất muốn đấu với ta sao? Chúng ta sẽ so tài ngay tại đây luôn." Sasuke hất tấm chăn sang một bên đứng đối diện Naruto "Hay là ngươi sợ thua?" Sasuke cười khẩy nói.

"Sasuke, chuyện gì vậy?" Sakura lo lắng đứng lên nói "Naruto, nói gì đi chứ?"

"Được lắm! Tớ mong muốn so tài với cậu lâu lắm rồi!" Naruto nhíu mày nói.

"Ra ngoài kia!" Sasuke bắt đầu bước đi, Kagura liền ẩn thân đi theo cả hai.

Sân thượng của bệnh viện, Naruto cùng Sasuke đứng mặt đối mặt.

Cũng may bệnh viện mái nhà toàn là những cây phơi chăn vải, bởi vậy Kagura tìm một chỗ bí ẩn quan sát cả hai, lời qua tiếng lại đã đủ cả hai liền lao vào nhau.