Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Naruto] Tôi Là Himawari

Chương 35: Cậu bé hoa trà và gặp lại

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong đại sảnh Akatsuki, Pain nhíu mày nói :"theo như thông tin ta đang nắm, làng Lá đang muốn phong ấn Tam vĩ, lần này Deidara và Attakai sẽ cùng một đội, tìm cách bắt lấy Tam vĩ không được để cho bọn người làng Lá phong ấn nó nghe rõ."

"Rõ." cô và Deidara đồng thanh đáp, Pain đi tới xoa đầu cô nói :"đây là nhiệm vụ chính thức của em cố lên."

"Vâng, em sẽ không làm mọi người thất vọng đâu." Cô vỗ ngực cam đoan rồi quay về phòng chuẩn bị một chút, đợi cô khuất bóng khỏi đại sảnh, những thành viên còn lại trong Akatsuki quăng ánh mắt âm trầm về phía Deidara.

Hidan xoắn tay áo rồi nắm cổ áo Deidara liếc mắt u ám nói :"tôi nói cho cậu biết phải bảo vệ Attakai thật tốt nếu không.... "

Konan :"đúng vậy, nhiệm vụ lần này tuy nói là hai người cùng làm, nhưng cậu không thể để em ấy vất vả."

Deidara run rẩy khoé miệng nhìn những người còn lại tuy không nói, nhưng ánh mắt âm trầm nói lên tất cả. Sau đó khi đã bay trên không trung Deidara ánh mắt ai oán bĩu môi, cần bọn họ nói sao đương nhiên là phải bảo vệ tốt em ấy rồi.

"Anh Deidara chúng ta ghé xuống đó ăn dango nha." Cô cười híp mắt chỉ xuống dưới, Deidara gật đầu cùng cô đáp xuống ăn dango, sau đó chậm rãi đi từ từ đến chỗ của Tam vĩ.

Nhìn ngôi nhà phía trước không xa, cô cười vui vẻ kéo tay Deidara nói :"anh Deidara nếu đã có dịp đi ngang thì chúng ta vào ngâm suối nước nóng đi."

"Được." Deidara bất đắt dĩ cười cười đi theo cô, anh không biết đang làm nhiệm vụ hay đi chơi nữa.

Thay đồ ra quắn một chiếc khăn trắng ngang ngực, cô chuẩn bị đi vào phòng tắm thì thấy một bé gái khoảng 12-13t, tóc màu xanh rêu đứng cúi đầu nhìn thứ trong tay, cô nhẹ chân lại gần khôm người vỗ vai bé gái nói :"sao em đứng đây một mình lạc người thân sao."

Yukimaru quay đầu sau đó hơi đỏ mặt nhanh chóng cúi đầu nói :"không... không phải em lạc người thân."

"Vậy sao em ở đây, có chuyện khó giải quyết à thử nói xem chị có thể giúp không." Cô kéo bé gái ngồi xuống ghế trước phòng suối nước nóng. Yukimaru cúi đầu cười buồn nói :"nó nứt rồi, chị ấy nói chỉ cần nó vẫn nguyên vẹn thì chị ấy sẽ không có chuyện gì, nhưng..."

Cô nhìn đoá hoa trà được kết trong thủy tinh hồng, đúng là vỏ bọc bên ngoài nó đã có vết nứt, cô chớp mắt nhẹ giọng :"em đừng lo, chị biết cái này gọi là huyết kế giới hạn, nó chỉ nứt thì vẫn có thể lành lại, nó vẫn chưa bể nát thì người có nghĩa không sao."

"Thật không chị." Yukimaru vui mừng nhìn cô sau đó lại nhanh chóng cúi đầu, cô cười khẽ xoa đầu bé gái nói :"thật nha."

"Cảm ơn chị." Yukimaru đứng dậy cúi đầu chào cô nhanh chóng chạy đi, cô cũng đứng dậy đi vào ngâm nước nóng.

----

Sáng hôm sau, cô và Deidara đứng trên cây rậm rạp lá nhìn xuống trận chiến bên dưới, cô nhỏ giọng nói :"đám người đó là ai thế hình như cũng đang muốn cướp Tam vĩ."

"Ha... như vậy cũng tốt đợi cho con Tam vĩ đó kiệt sức chúng ta dễ dàng bắt nó hơn." Deidara cười nhếch mép nói, cô gật gật đầu nhìn xuống trận chiến bên dưới, hơi thất thần nhìn thiếu niên tóc vàng mắt xanh, nhìn thật quen mắt. Sau đó ánh mắt cô kinh ngạc nhìn bé gái cô gặp hôm qua, nhìn đám người đó đối xử với em ấy như thế, đặt biệt là cái tên tóc trắng đeo kính đó, chính là người phản bội ở cầu thiên địa, cô có chút tức giận nói :"anh ở đó không được ra ngoài."

Deidara lo lắng nhỏ giọng hô :"Attakai!!"

"Keng, ầm"

Kabuto cười nham hiểm đang muốn gϊếŧ Guren, thì đột nhiên một người xuất hiện đánh văng dao phẫu thuật hắn cầm trong tay, chưa kịp phản ứng lại nhận thêm một đá va mạnh vào vách đá phía sau, Kabuto ôm ngực ngẩng đầu rồi kinh ngạc, là thiếu nữ gặp ở cầu thiên địa.

Cô quay người lo lắng đến gần ngồi xuống nói :"bé gái em không sao chứ."

Yukimaru nhìn người đeo mặt nạ cáo cứu mình, đang không biết là ai thì nghe giọng nói quen quen, vui mừng nói :"là chị, cảm ơn chị đã cứu em và chị Guren, với lại... em là con trai."

Mấy chữ sau khi nói ra Yukimaru hơi ngượng ngùng, cô nghe là con trai thì đơ người, lại liếc mắt nhìn người vừa xuất hiện đề phòng nhìn cô, cô đứng dậy nói :"tôi không phải muốn gây chiến với các người."

Naruto bảo hộ Guren và Yukimaru phía sau lạnh lùng nói :"tại sao cô lại xuất hiện ở đây, có phải cũng là vì Tam vĩ."

"Chuyện này các người biết rất rõ sao phải hỏi lại chứ." Cô lạnh nhạt nói, Guren ôm chặt Yukimaru vào lòng cảnh giác nhìn cô, Kabuto đảo mắt nhanh chóng bỏ chạy, cô cười cười nhìn Yukimaru nói :"em yên tâm chị sẽ không hại em đâu."

Naruto quay đầu nói :"Guren bây giờ cô hãy đem Yukimaru đi đi, nhớ là phải đi thật xa, đừng quay lại đây nữa."

"Cảm ơn cậu Naruto." Guren gật đầu ôm lấy Yukimaru nhanh chóng chạy đi.

Sau khi phong ấn Tam vĩ xong, mọi người nhanh chóng tập hợp lại đây, cô nhướng mày nhìn đội hình trước mặt giật giật khoé mắt, hình như đáng lý ra cô không nên xuống đây, bên họ có vẻ đông hơn.

"Gâu, gâu"

Kaiba nhìn bộ dáng Akamaru vẫy đuôi vui mừng với cô, nhíu mày nói :"Akamaru mày mừng cái gì cô ta là kẻ thù của chúng ta đấy."

Kakashi nhíu mày nói :"trước tiên chúng ta bắt cô ta trước, dù sao cũng là thành viên của Akatsuki chắc chắn sẽ lấy được rất nhiều thông tin."

Kakashi vừa dứt lời Naruto đã xông lên tấn công cô, cô mắt lạnh né tránh đánh nhau với Naruto. Deidara sốt ruột lo lắng không ngồi yên được nữa nhảy xuống giúp cô, Kakashi nhanh mắt chặn Deidara lại, Yamato kết ấn sử dụng mộc độn giúp Kakashi.

Sakura nhìn cô ngang sức với Naruto, cầm Kunai tiến lên giúp Naruto một tay. Cô nhíu mày khi hai người họ phối hợp quá ăn ý, lại ngã người ra sau né tránh Kunai Sakura đâm tới lui bước dài về sau, quay đầu nhìn Deidara bị mộc độn của Yamato trói lại, cô cắn môi cúi đầu là lỗi của cô nếu như cô không lo chuyện bao đồng, thì anh Deidara sẽ không vì cô mà chật vật như thế là tại cô... tại cô...

"Chakra đó... là của Cửu vĩ." Kakashi kinh ngạc quay đầu, Naruto vui mừng gọi :"himawari là em có phải không."

"Là himawari." Nghe Naruto nói vậy Sakura ánh mắt hơi đỏ nhìn cô. Hinata nhìn Akamaru rồi nhẹ giọng nói :"Akamaru lúc nãy vui mừng như vậy có phải là vì nhận ra himawari không."

"Làm tốt lắm Akamaru." Kaiba cười tự hào vuốt đầu Akamaru. Ino kinh ngạc nói :"chắc chắn cậu ấy là himawari rồi hôm đó cậu ấy còn cứu thầy Asuma."

Xung quanh cô được bao bọc bởi một lớp chakra màu đỏ, cô ngẩng đầu chậm rãi lại gần Yamato lạnh lùng nói :"thả anh ấy xuống."

"Mau dừng lại himawari." Naruto nhìn thấy cô tấn công Yamato nhanh chóng chạy tới, Kakashi đứng gần ngăn cô lại, cô xoay người đá Kakashi lùi lại vài bước, vươn tay tạo rồng gió nhảy lên đấm tới, Yamato thu tay duy trì mộc độn để né tránh, ầm một tiếng sóng nước văng tung tóe, cô nheo mắt phất tay nhốt Yamato vào bước tường gió, Yamato kinh ngạc nhanh tay kết ấn dùng mộc độn bảo vệ cơ thể.

"Ken két"

Gió xoáy bao bọc phía bên ngoài đánh vào lớp cây đang bảo vệ Yamato, phát ra tiếng kêu chói tai. Naruto chạy tới cản cô lại, lần này vì biết là cô nên Naruto không thể ra tay làm cô bị thương, nên bị cô đánh đến chật vật té xuống mặt nước.

Kakashi nheo mắt nhìn cô nghiêm túc ra lệnh :"tất cả mọi người có mặt nghe đây, cùng nhau xông lên giữ himawari lại tôi sẽ phong ấn tạm thời sức mạnh của Cửu vĩ lại, Naruto và Sakura xử lý tên tóc vàng đó."

Mọi người nghe lệnh nhanh chóng hành động, Deidara thấy tình hình rơi vào thế bất lợi cắn răng quyết định rút lui, phải quay về báo cáo lại chuyện này còn cứu em ấy, nếu cả hai cùng bị bắt vậy muốn báo là ai bắt rất khó.

Naruto và Sakura thấy Deidara bỏ chạy cũng không đuổi theo, quay người xem tình hình, cô đã ngất và được Kakashi ôm trong lòng, mọi người di chuyển đến một bóng cây, Kakashi vươn tay gỡ mặt nạ cáo xuống lộ ra khuôn mặt quen thuộc. Naruto vui mừng vội ôm lấy cô khoé mắt hơi cay nói :"chúng ta đã gặp nhau hai lần vậy mà anh lại không nhận ra em, anh đúng là... anh không phải một anh trai tốt."

"Thật tốt cậu ấy quay về rồi." Sakura cúi đầu lau khóe mắt, cảm giác trong lòng bây giờ thực sự rất nhẹ nhõm. Kakashi đứng dậy xoa đầu an ủi Sakura nhẹ giọng :"bây giờ có thể yên tâm rồi, không cần tự dằn vặt bản thân mình nữa."

Shino bước lên một bước không biểu cảm nói :"mọi người không cảm thấy lạ khi himawari tấn công chúng ta sao, và một điều quan trọng cậu ấy là người của tổ chức Akatsuki."

Không khí đột nhiên rơi vào trầm mặc, Naruto cúi đầu ôm chặt cô vào lòng, Kakashi nhíu mày nói :"chúng ta quay về làng Lá trước, đợi em ấy tỉnh lại sẽ nói sau."

Mọi người gật đầu nhanh chóng lên đường quay về làng. Sau đó Naruto, Sakura và Kakashi túc trực ở lại bên giường ở bệnh viện chờ cô tỉnh dậy. Ngày hôm sau, Naruto cười vui vẻ nhìn cô mở mắt gọi :"himawari em tỉnh rồi."

Nheo lại ánh mắt thanh tỉnh cô bật người dậy tấn công Naruto, rồi nhảy xuống giường lạnh lùng nhìn ba người trong phòng nói :"các người muốn gì, nếu như là thông tin về tổ chức Akatsuki thì các người nằm mơ."

"Himawari em nói gì vậy." Naruto ngơ ngác hỏi, Sakura kinh ngạc, Kakashi nheo mắt cản Naruto đang muốn đi tới nói :"thầy thấy ánh mắt himawari nhìn chúng ta hoàn toàn xa lạ."

Naruto và Sakura nhìn kỹ đúng là như vậy, Naruto thử gọi :"himawari em không nhận ra anh sao."

Cô nhíu mày nói :"anh là ai tôi không biết và đừng gọi tôi như vậy, tôi tên Attakai không phải himawari."

Naruto và Sakura liếc mắt nhìn nhau cùng xông lên giữa chặt cô lại, Sakura vươn tay đánh mạnh vào gáy khiến cô ngất đi, Naruto vươn tay bế cô đặt lên giường, Sakura kiểm tra cô không bị thương gì ảnh hưởng quá lớn, nhíu mày nói :"vùng đầu không bị thương có nghĩa không bị mất trí nhớ do va chạm đầu."

"Chẳng lẽ bị dính cấm thuật." Kakashi sờ cằm nói, Naruto nắm chặt tay cô cúi đầu. Sakura quay người đi ra ngoài nói :"em sẽ đi tìm sư phụ hỏi."

"Anh đi với em." Kakashi bước tới nắm chặt tay Sakura, Sakura ngẩng đầu cười nhẹ cùng Kakashi mười ngón tay đan xen, đi ra ngoài để lại không gian yên tĩnh cho Naruto.

Naruto ánh mắt đau buồn nhìn cô thì thầm "himawari".
« Chương TrướcChương Tiếp »