Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Naruto Giữa Đời Thực Tokyo

Chương 79: Học sinh trung học bình thường

« Chương TrướcChương Tiếp »
Translator: Waveliterature Vietnam

Tuy nhiên lãi suất bằng 0 và thậm chí lãi suất âm không thể ngăn được sự nhiệt tình của người dân trên đảo quốc để tiết kiệm tiền, các bậc cha chú trước đây đã từng sống trong một thời vàng son thì bỗng nhiên cuộc sống tươi đẹp sụp đổ ngay trước mắt, vô số nhân viên quan chức phải ra ở đầu đường xó chợ, những người mà lúc trước mức lương cao ngất ngưỡng bây giờ phải đi làm vệ sinh, công việc biên chế ngày càng ít, chỉ có lao động hợp đồng, cho tới bây giờ kinh tế đảo quốc cũng bị ảnh hưởng.

Chính vì trận động đất kinh tế năm đó đã thay đổi quan niệm về lựa chọn nghề nghiệp của người dân đảo quốc, mọi người không còn nghĩ rằng việc đi làm trong một cộng đồng doanh nghiệp lớn là một điều tốt, chỉ có điều mức lương cao thổi.

Do đó, vô số thanh niên có tham vọng vào kỳ thi quốc gia, họ vùi đầu và cố gắng giành lấy vị trí tốt trong chính phủ, cộng đồng doanh nghiệp không đáng tin cậy, mà đất nước thì luôn đáng tin cậy, thậm chí nếu vị trí của công chức quốc gia không hoạt động, thì cộng đồng doanh nghiệp cũng không cần phải nói.

Hơn nữa, những thay đổi mạnh mẽ trong quan niệm về tiền, đầu tư, thị trường chứng khoán đã trở thành một huyền thoại của quá khứ, người dân đảo có ý thức mạnh mẽ và bắt đầu tiết kiệm, ngay cả khi đó là lãi suất âm, phải tiết kiệm tiền! Toàn bộ xã hội này đã đảo ngược toàn bộ hệ sinh thái xã hội và thời kỳ hoàng kim của thế kỷ trước.

Đủ loại chính sách kí©h thí©ɧ tiêu phí cũng không hiệu quả lắm.

Cảm giác hầu bao bất chợt phình ra làm cho Thủy Dã Không hơi ngợp.

Tiểu Q phe phẩy cái đầu của mình khi nhìn thấy chủ nhân nam, ở bên cạnh nam chủ nhân khiến cho nó cảm thấy vô cùng thoải mái, giống như tâm trạng khi xem các chương trình TV, nhưng nam chủ nhân thì không xem TV, làm thế nào để cho chủ nhân biết được sẽ có một cảnh buồn cười.

Điều này thực sự làm cho con chó cảm thấy bối rối.

Tiểu Q tiếp tục xem TV, bây giờ là một chương trình tạp kỹ, có ông già nổi tiếng nhất trong vài ngày qua, được gọi là cá Mingshi xông.

Tên con người này thực sự rất lạ, một chuỗi tên rất dài, trong đó có một chữ Q nhỏ để đơn giản, chỉ cần hai âm tiết, lôi cuốn, hơn nữa, ngôn ngữ của con người thực sự rất khó nói, nó học vài ngày cũng đã không thể bắt chước một từ.

Tả Điền Thực Y khụt khịt mũi, nhìn thấy mức lương của Thủy Dã Không, cảm xúc của cô thấy có gì đó sai sai, không phải những cảm xúc như ghen tị hay hâm mộ, cô ấy không phải là một kẻ ngốc mà không biết hài lòng, thật may mắn khi được ở chung với Thủy Dã Không, dĩ nhiên lúc trước cô chỉ muốn quét tên Đại yêu quái này ra khỏi nhà, chỉ là hắn không hề có một tật xấu nào cả, bất giác cảm giác xấu hổ dày đặc xuất phát từ trái tim cô, nhìn Thủy Dã Không làm việc bên ngoài để kiếm tiền, cô giống như một con giun giống như con giun ký sinh vậy, ở cũng Thủy Dã Không, ăn cũng Thủy Dã Không, uống cũng Thủy Dã Không, là một người bình thường sẽ cảm thấy xấu hổ.

Khi con chó liên tục liếʍ vào tai, Tả Điền Thực Y mới bình tĩnh suy nghĩ lại.

"Thủy Dã..."Tả Điền Thực Y nhìn vào Thủy Dã Không một cách rất nghiêm túc.

"Chà?" Thủy Dã Không nhướn mày, Tả Điền Thực Y nghiêm túc như thế này, chắc lại muốn tuyên bố một điều gì đây mà.

"Sau kỳ nghỉ xuân, đó là là... Ta muốn ra ngoài làm việc."

Tả Điền Thực Y muốn làm việc, nhưng không có cửa hàng bình thường nào dám tuyển dụng học sinh quốc trung, ít nhất độ tuổi phải cao hơn một tí ví dụ như học sinh trung học.

"Rất tốt a, chỉ là cần chú ý đến sự an toàn của chính mình, đừng tìm một công việc mà về trễ như ta là ổn rồi." Thủy Dã Không nói một cách chân thành, đợi cho đến khi mà kỳ nghỉ mùa xuân kết thúc, đến lúc đó đó sẽ là vấn đề của hai tháng sau, đến lúc đó những người tuần tra ở Adachi sẽ về lại vị trí ban đầu của họ, luật pháp trật tự có thể sẽ hỗn loạn như trước.

"Nếu ngươi muốn làm việc, ngươi nên tìm một cửa hàng đóng cửa sớm, tốt nhất là xung quanh khu vực này..." Nghĩ đến 100000 yên nhận được ngày hôm nay, Thủy Dã Không có một ý tưởng khác.

Nếu tiền lương quá cao như vậy, có nên chuyển đến nơi khác để sống không, không quan trọng là phải ở gần trường, chỉ cần không hỗn loạn giống như nơi ở hiện tại là quá tốt rồi.

Tính ra thì tiền lương hàng tháng là 100.000 yên, và thuê một ngôi nhà cho thuê khác có cùng kích cỡ như thế này có thể lớn hơn nhỏ hơn cũng được, thì việc trả tiền thuê nhà nằm trong khả năng của hắn.

"Ta nghĩ..." Tả Điền Thực Y ngập ngừng một chút, "Đi đến cửa hàng nơi ngươi làm việc cùng làm."

Sau vài giây.

"Gâu?" Tiểu Q sủa lên một tiếng kỳ quái, và nó cảm thấy một bầu không khí nhạy bén.

Nhịp thở của nam chủ nhân yếu hơn rất nhiều, không gian tràn ngập một bầu không khí kỳ lạ, bầu không khí trầm lặng khủng khϊếp khiến Tiểu Q cảm thấy sợ hãi.

"Là con gái lại muốn đi làm như vậy, ta vẫn đề nghị ngươi nên tìm một cửa hàng tiện lợi thì thoải mái hơn đấy, đứng cũng có thể kiếm được tiền, cũng không cần nhiều kĩ năng lắm, mặc dù lương thấp nhưng cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống."Thủy Dã Không nói như kiểu thuận miệng," Thật buồn cười, cứ như tiết mục khôi hài vậy, mỗi người nói mỗi ý."

"Căn bản là hai chương trình, tất nhiên là sẽ có sự bất đồng", Tả Điền Thực Y nhíu mắt lại, hai tay ôm chéo lấy đầu chú chó. "Ngươi đang che giấu điều gì đó."

Thủy Dã Không trong lòng hơi hoang mang một chút, hắn cũng không phải giấu diếm cái gì, nếu Tả Điền Thực Y làm thêm ở nhà hàng Hải Bộ... Hình ảnh tuyệt vời kia, hắn thậm chí muốn nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

"Không có, đó là vì ta quan tâm cho ngươi, nơi ta làm công việc khá là vất vả, chỉ sợ thân thể yếu đuối nhỏ bé của ngươi không thể tiếp tục lâu dài được."

"Thôi đừng nói, đừng nói nữa, thật kỳ lạ."Tả Điền Thực Y không muốn tiếp tục nói chủ đề này nữa.

"Ta sẽ tìm hiểu và so sánh nơi nào tốt nhất để làm."

Cô thấy hoài nghi tự nhiên Thủy Dã Không lo lắng điều gì đó, nhưng mối quan tâm lo lắng của hắn là gì? Thủy Dã Không là một đại yêu quái, gϊếŧ người không nương tay, căn bản sẽ không cso một chút tình cảm.

Ngay cả khi có một mất mát lớn, nó chắc chắn cũng không khiến hắn đau khổ.

"Có tự tin trong kỳ thi sắp tới không? Ta thấy ngươi mấy ngày nay không ôn tập gì cả.".

Kỳ thi quốc trung cuối cùng là một kỳ thi quan trọng, mặc dù trường trung học cũng là giai đoạn giáo dục bắt buộc, nhưng trường trung học công lập và trường trung học tư thục thì khác nhau một trời một vực, nếu kết quả thi tốt, trường trung học tư thục sẽ tự động tung cành ô-liu, tỷ lệ ghi danh tư thục được đảm bảo.

Nói về kỳ thi, Tả Điền Thực Y thở dài: "Tạm".

Sau khi cuộc sống bình ổn trở lại, không có quá nhiều điều tồi tệ, cuối cùng cô cũng có thời gian gắng sức quyết tâm học tập, mặc dù có nhiều khóa học, nhưng với sự giúp đỡ của Ca Nguyên Mĩ Tịch, cô vẫn tự tin bước về phía trước.

"Tạm á, ngươi phải cố gắng nhiều hơn." Thủy Dã Không nói với Tả Điền Thực Y. "Chương trình học ở trường trung học không khó, và ngươi có thể dễ dàng làm chủ nó mà."

Thủy Dã Không đều về nhà sau mười giờ, và lúc đó Tả Điền cũng học thêm mấy giờ khi ở cùng Thủy Dã Không nữa.

Cô không dám nói chắc rằng mình có thể thi đỗ vào trường trung học tư thục 100%, nhưng theo tình trạng bất ngờ hiện nay, có lẽ vẫn còn khả năng.

Trong nửa tháng của cuộc tấn công bất ngờ, Ca Nguyên Mĩ Tịch bị bất ngờ bởi tốc độ học như tên lửa của Tả Điền, cô hoài nghi tự hỏi liệu IQ của cô có vấn đề gì không, làm thế nào mà chỉ trong nửa tháng khả năng học các khóa học của cô ấy sắp sửa vượt qua cô.

"..." Tả Điền Thực Y không muốn giải thích cho Thủy Dã Không biết. "Ngươi vẫn nên quan tâm đến bản thân mình đi, ngoại trừ việc đi làm ta cũng thấy ngươi học rất ít đấy."

Bị nói trúng tim đen Thủy Dã Không á khẩu không trả lời được, hắn cũng chỉ là một học sinh trung học, tuy nhiên, vì một vài vụ việc xảy ra gần đây, và việc học của hắn đã giảm xuống, cuộc sống của học sinh trung học bình thường không nên như thế này.
« Chương TrướcChương Tiếp »