12. Tu La tràng khúc quân hành · thượng

(Naruto Đồng Nhân - MadaHashi) Tam Sinh Tam Thế Tu La Tràng - 12. Tu La tràng khúc quân hành · thượng".... Obito, ngươi nói rõ ràng mọi việc cho ta." Uchiha Madara mê mang tại chỗ một hồi lâu, phục hồi tinh thần lại mà nhìn chằm chằm Uchiha Obito, ánh mắt sắc bén.

"À, nói lại lần nữa......" Uchiha Obito khoanh tay, đem việc Uchiha Itachi nói thuật lại một lần, "...... Nghe nói trước cuộc chiến ở thung lũng tận cùng, lão đã ngủ với Senju Hashirama, sau đó y có thai, lão phủi mông bỏ đi còn chạy về tấn công làng, làm y mang thai hai tháng lên chiến trường cùng lão liều mạng...... đã vậy lão còn bị y đâm chết...... Sau đó hiện tại, nghe nói trong bụng y mang theo con của lão, muốn lấy Uchiha Sasuke -- một thằng trẻ trâu mới mười sáu tuổi -- làm chồng...... thằng nhóc này có đứa anh là Uchiha Itachi trùng hợp là thành viên của Akatsuki, nó chạy tới gây chuyện với tôi -- ai kêu tôi mang tên của lão chứ? -- cho nên tôi phải kéo lão trở về, tội này là lão gây ra, đậu má tôi tuyệt đối không gánh!!!"

...... Trước cuộc chiến ở thung lũng tận cùng......

...... Có thai hai tháng......

Uchiha Madara nhăn mi, bắt đầu nghĩ lại chuyện cũ năm xưa.

...... Lúc trước...... gã rõ ràng không có trở về Konoha, sao lại cùng Hashirama......

...... Từ từ!

...... Hai tháng trước, khi đó......

...... Gã giống như, có một giấc mộng xuân, đặc biệt, rất sinh động tuyệt vời,......

Đó là một đêm mê ly.

Uchiha Madara ngồi ở bờ sông Nakano, bên cạnh bày đầy rượu, mà gã cầm lấy rượu mà đổ vào miệng.

...... Đúng, là đổ, mà không phải uống.

Chỉ vì gã hiện tại tâm phiền ý loạn, hoàn toàn không có tâm tình phẩm rượu, chỉ cần say thôi.

"...... Senju Hashirama......" Uchiha Madara thì thầm gọi họ tên này, ánh mắt mông lung nhìn nước sông chảy xiết, giữa cơn mơ màng, giống như thấy được hình ảnh hai thiếu niên đến từ gia tộc đối địch, cười nói cùng nhau trước đây......

...... Cuộc gặp gỡ kia tuyệt đẹp đến mức như kỳ tích.

Thiếu niên lúc trước để kiểu tóc dưa hấu, mặc kimono quê mùa xanh đậm, trên cổ quấn khăn quàng quê mùa, một đôi mắt trong trẻo trong suốt như nước mùa xuân cười ngây ngốc với gã.

...... Dường như trước nay gã đều không có nói với y, khuôn mặt nhỏ trắng mềm mại trẻo với mái tóc nguc ngốc kia của y, thoạt nhìn kỳ thật thực đáng yêu......

Sau đó, gã nhìn thấy Hashirama là thế nào?

...... Mái tóc dưa hấu bị gả ghét bỏ thật lâu đã dài ra, đen nhánh dài thẳng buông xuống sau vai, theo mỗi động tác của Hashirama mà lay động trong gió, giống như dây đằng uốn lượn ở trong lòng gã, từng chút mà quấn chặt, đến cuối cùng không còn một chút khe hở.

...... Gã yêu Senju Hashirama, nhưng vẫn chưa từng nói ra.

...... Mà điều này, có lẽ là sự yếu đuối lớn nhất trong cả đời này của gã.

Nhìn nụ cười sang sảng, xán lạn của đối phương, gã lại chỉ hy vọng trong mắt đối phương chỉ có mình, chỉ cười với một mình gã...... Gã tận hưởng sự dịu dàng, quan tâm vốn có của đối phương, lại chỉ muốn giữ chặt đối phương cho riêng mình......

...... Thời điểm ở cùng Senju Hashirama, gã lại muốn ôm đối phương vào trong lòng , hôn lên cần cổ thon thả, mái tóc dài mượt mà, đôi mắt đen nhánh, đôi môi mềm mại của y......

...... Loại khát vọng này không biết từ đâu mà có, nhưng chờ đến lúc gã nhận ra, thì đã khắc sâu trong xương cốt, không thể quên được......

Chấp niệm thành ma.

...... Senju Hashirama, đối với gã mà nói, chính là ám ảnh.

...... Nhưng mà dù cho gã khát vọng khát vọng bao nhiêu, Senju Hashirama lại vĩnh viễn đều sẽ không thuộc về mình......

...... Nói đúng ra, Senju Hashirama sẽ không thuộc về bất kì ai.

Senju Hashirama là đại ca của Senju Tobirama, nhưng mà y càng là chồng của Uzumaki Mito; dù Senju Hashirama là chồng của Uzumaki Mito, nhưng mà Uzumaki Mito cũng chưa từng có được y, tâm tư của y càng thuộc về Konoha; Senju Hashirama là Hokage Đệ nhất của Konoha, nhưng mà Konoha cũng chưa từng hoàn toàn có được y, tâm y càng thuộc về thế giới rộng lớn này......

...... Y là "thần của Nhẫn Giới", là người thay đổi thời đại, là người dẫn dắt, kẻ nào cũng không thể hoàn toàn có được y...... dù là Uchiha Madara cùng y thân mật khăng khít cũng không được.

Senju Hashirama yêu thế giới này, cũng yêu Uchiha Madara, chỉ là thứ tình yêu này không phải tình yêu mà Uchiha Madara muốn.

...... Uchiha Madara biết, cho nên gã sẽ không thổ lộ...... Không có được vậy không cần kỳ vọng.

-- chính là nỗi khát vọng kia, lại chém không đứt cũng bỏ không được.

...... Dù cho cuối cùng bọn họ đi trên con đường khác nhau.

Lấy được tế bào Mộc Độn, có được Rinnegan, phát động Mugen Tsukuyomi, sáng tạo một thế giới không có phân tranh, tất cả mọi người có thể sống hạnh phúc......

...... Đây là lựa chọn của gã, bắt được cửu vĩ, sau đó, tấn công Konoha, ép Senju Hashirama cùng mình đánh một trận tử chiến -- đây là kế hoạch của gã, chính là vì sao, mọi thứ đều chuẩn bị sẵn sàng, trong lòng gã lại khó chịu như thế?

...... Tấn công Konoha......

...... Hủy diệt Konoha mà mình và Hashirama cùng nhau sáng lập......

...... Hashirama, em nhất định sẽ không tha thứ tôi......

Rõ ràng sớm đã cắt đứt, khi nhớ tới đối phương, vì sao trong lòng vẫn không thể từ bỏ như thế?......

"Senju Hashirama......" Uchiha Madara cầm lấy bình rượu, lại lần thứ hai mở miệng uống cạn, sau đó ném bình rượu trống rỗng xuống đất, đồ gốm nện trên đá vỡ nát đầy đất.

"...... Madara?" Âm thanh quen thuộc lại khắc ghi đã lâu chưa nghe truyền đến, Uchiha Madara quay đầu, sau đó liền thấy được Senju Hashirama.

Mái tóc dài thẳng đen nhánh ở trong gió đêm lay động, thoáng như dây tử đằng. Kimono trắng như tuyết đầu mùa rộng thùng thình bao lấy thân thể trưởng thành cao gầy, hoa văn màu ngọc bích thêu trên cổ tay áo ở trong đêm tối nhìn càng thâm trầm mà dụ hoặc. Bàn tay thon dài trong cổ tay áo rộng cầm theo một đèn l*иg màu trắng bình thường, ánh lửa cam vàng lúc sáng lúc tối mà lay động, chiếu rọi đến gương mặt sáng rực, điển trai, dịu dàng chính trực của Senju Hashirama lại cũng ánh lên một sác thái mông lung, ái muội không rõ. Guốc gỗ đạp lên hòn đá vang lên thanh âm thanh thúy, từng bước một, giống như nhịp trống ở trong lòng Uchiha Madara rung chuyển.

"Madara," Senju Hashirama đi tới, nhìn nhìn một đống bình rượu trống rỗng, sau đó tiến đến bên canh gã, ngửi được mùi rượu nồng nặc trên người gã, nhịn không được nhăn lại mày, "Anh sao lại ở chỗ này? Còn uống nhiều rượu như vậy?" Y vươn tay đi sờ cái trán của Uchiha Madara, phát hiện trán gã thật nóng, "Anh uống quá nhiều rồi, cả người nóng hổi...... Nếu say ngày mai sẽ rất khó chịu. Trở về với tôi, tôi giúp anh tỉnh rượu, rồi ngủ một giấc."

"...... Hashirama......" Uchiha Madara tùy ý y hành động, trong mơ màng chỉ cảm thấy tất cả giống như mộng ảo...... Đúng, gã uống say, tất cả đều là mộng cảnh ......

...... Ở trong mộng cảnh, làm cái gì đều là hợp lý đúng không......

"Madara?" Senju Hashirama nghe tiếng gọi nhìn qua, thì nhìn thấy tròng mắt xưa nay lạnh lẽo sáng rực như viên lưu li đen của Uchiha Madara đang nhìn thẳng mình, ánh mắt thâm trầm, chứa đựng cảm xúc y không hiểu, trong lúc nhất thời y chỉ ngây ngốc nhìn...... Sau đó, y nghe được tiếng cười trầm thấp mà tràn ngập từ tính của Uchiha Madara. " ...... Hashirama......", Uchiha Madara gọi tên của y, thanh âm trầm thấp hơi khàn, mang theo hương vị mê hoặc nửa cố tình nửa vô tình, âm cuối kéo dài, ngữ khí ái muội, làm y bỗng nhiên cảm giác tim đập dồn dập, gương mặt nóng lên.

"...... Madara......" Y mở miệng, ngây thơ mờ mịt mà gọi tên đối phương để đáp lại, liền nhìn thấy Uchiha Madara hơi nâng mặt lên, đuôi lông mày nửa nhếch, tròng mắt đen nhánh hóa thành đỏ hồng đẹp đẽ mà lại yêu dị, ánh mắt pha lẫn dịu dàng và điên cuồng, chứa đầy khát vọng và cuồng nhiệt giống như muốn xé rách từng lớp máu thịt của y, nuốt vào trong người hóa thành một...... Sau đó, gã cười, khóe môi hồng nhạt cong lên, gương mặt xưa nay lạnh lùng hiếm khi lộ ra nét mềm mại, nháy mắt kia cảm giác vô cùng cám dỗ làm Senju Hashirama hoàn toàn bị mê hoặc, không tự giác mà tiến lên, mờ mịt vô tri, giống như con non vụng về theo mật ngọt bước một bước vào bên trong bẫy rập.

Năm ngón tay thon dài trắng nõn của Uchiha Madara lướt lên bờ vai của y, lướt qua đường cong duyên dáng ở cổ, luồn vào mái tóc đen nhánh mượt mà của y, đặt ở sau đầu y, ấn nhẹ một chút -- khuôn mặt Senju Hashirama rơi xuống, đôi môi mềm mại, ấm áp rốt cuộc dán lên đôi môi mỏng hơi lạnh mà mang theo mùi rượu của Uchiha Madara, chồng vào nhau, ở dưới ánh trăng thoáng như hợp nhất.

...... Đôi môi nhợt nhạt mềm mại, non mịn như trong tưởng tượng, mang theo một chút vị ngọt nhàn nhạt nhẹ nhàng của điểm tâm và trái cây tươi mới, Uchiha Madara dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua cánh môi mê người kia, sau đó cảm giác được Senju Hashirama không thể kiềm chế mà run rẩy một chút. Nhìn y đột nhiên trợn to đồng tử màu đen tròn trịa giống như hồ nước ngày xuân thanh mát trong sáng, Uchiha Madara nhịn không được phát ra tiếng cười khẽ, sau đó đầu lưỡi linh hoạt mạnh mẽ phá vỡ phòng tuyến yếu ớt của y, tiến quân thần tốc, đảo qua mỗi một tấc khoang miệng, dây dưa đầu lưỡi vụng về của y, đoạt lấy nước bọt trong miệng, mạnh mẽ mà chiếm hữu mỗi một cảm quan của y.

"...... Uhm uh......" Senju Hashirama vô thức phát ra rên nhẹ, vì Uchiha Madara càng lúc càng kịch liệt chiếm đoạt và khát cầu, y đã hết không khí, sắc mặt đã hồng, nhiệt độ cơ thể lên cao, sợi chỉ bạc vươn trên khóe môi bị cạy mở chảy xuống, đôi mắt đen trong suốt nổi lên hơi nước nồng đậm. Một bàn tay của y đặt ở trên vai đối phương, muốn đẩy ra, lại bởi vì nụ hôn sâu quá mãnh liệt mà trở nên vô lực, ngược lại giống như níu giữ.

"...... Ha..." Nụ hôn kết thúc, Senju Hashirama hé miệng mà thở dốc, tứ chi mềm nhũn mà ngã vào trong lòng Uchiha Madara, một hồi lâu mới khôi phục ý thức. "...... Madara......" Senju Hashirama rốt cuộc tỉnh táo lại mà lùi lại một bước, đối vừa mới việc vừa xảy ra kinh ngạc lại vô thố, "...... việc này không đúng, chúng ta......"

"Em lại muốn cự tuyệt tôi sao, Hashirama?" Uchiha Madara cười nhẹ, vươn tay ôm lấy eo y, kéo y trở lại vào trong lòng, nhìn chăm chú tròng mắt trong suốt của y, thấp giọng nói, "Dù ở chỗ này, cũng không để tôi đạt được ước nguyện?"

"...... Đạt được ước nguyện......" Senju Hashirama ngẩng đầu lên, dưới ánh trăng gương mặt gã càng thêm hoàn hảo vô khuyết, nhẹ giọng hỏi, "...... Ước nguyện của anh là gì? Madara......"

"...... Vì sao, không chịu trở về......"

"Hừ, Konoha," Uchiha Madara cười nhạo một tiếng, "Nơi thất bại, tôi trở về làm gì?...... Thứ tôi muốn, chắc chắn không thể thực hiện được ở Konoha, tôi trở về thì có ý nghĩa gì?"

"...... Anh muốn cái gì, Madara, nói cho tôi biết."

"Nói cho em? Em muốn giúp tôi thực hiện sao?"

"...... Nếu có thể," Senju Hashirama nói, ngữ khí chân thành tha thiết, "...... Tôi sẽ giúp anh."

"A" Theo men say, ánh trăng lại say lòng người, đề tài về "Rinnegan" nghẹn ở trong cổ họng không thể nói ra, Uchiha Madara cười khẽ, tự giác mình ở trong mộng cảnh, nói thắng không phải kiêng dè? "Nếu tôi nói, tôi muốn em......"

"...... Senju Hashirama, em có đồng ý không?"

Không ngoài suy đoán của gã, Senju Hashirama sững sờ tại chỗ.

...... Hừ, đây thật đúng là tính cách của đối phương mà gã nhớ.

...... Sớm biết như vậy, nên quyết định dứt khoát......

...... Dù đang mơ cũng bị cự tuyệt, thật là......

"...... Chỉ tôi?" Ngoài dự đoán Uchiha Madara, sau khi Senju Hashirama im lặng, lần thứ hai mở miệng, hai tròng mắt đen thuần trong sáng, yên lặng nhìn thật kĩ đôi mắt gã, hỏi: "...... Chỉ là Senju Hashirama, chỉ là người này?"

"...... Phải." Dù sao là trong mộng cảnh, tạm thời quên mất "Mugen Tsukuyomi" cũng được...... "Tôi chỉ muốn em...... Uchiha Madara chỉ muốn Senju Hashirama."

...... Sau đó đèn l*иg giấy màu trắng bị ném đi, ánh lửa vàng bốc cháy, trong nháy mắt ánh sáng chiếu rọi, chiếu sáng hình dáng hai người...... Senju Hashirama mở rộng đôi tay ôm lấy cổ gã, đôi môi ấn lên, lời thổ lộ đáp lại giữa sự đυ.ng chạm của môi và răng :

"...... Nếu chỉ là Senju Hashirama, như vậy tôi đồng ý......"

"...... Nếu đây là ước nguyện mà anh muốn......"

( trung gian → thỉnh xem tác giả có chuyện nói ) ( thỉnh qua chương 12.5 nha )

"Mẹ nó! Lão già chết tiệt suy nghĩ cái gì mà vẻ mặt ghê tởm như vậy?!" Uchiha Obito nhìn vẻ mặt Uchiha Madara hãm sâu trong hồi ức không thể miêu tả -- pha lẫn khát vọng, thỏa mãn, nhộn nhạo, dư vị vui sướиɠ, rất nhiều cảm xúc -- nhịn không được rùng mình, la lên.

"......" Uchiha Madara bị cắt đứt hồi ức "tốt đẹp", ngẩng đầu trừng mắt nhìn hắn liếc một cái, ánh mắt lạnh lẽo, "Câm miệng, đồ ngu."

"Tôi ngu chỗ nào, rõ ràng tôi thực thông minh!!!!" Uchiha Obito nháy mắt tức giận.

"...... Vẫn là kẻ ngốc." Uchiha Madara liếc xéo hắn, nhàn nhạt nói, "...... hay là ngươi muốn ta lặp lại một lần quá khứ đen tối lúc trước của ngươi ở chỗ này?"

"......" Đối mặt một trưởng bối đã cứu mình, dạy mình, huấn luyện mình mấy năm, gần như biết tất cả chuyện ngu xuẩn của mình...... Uchiha Obito rơi lệ đầy mặt mà đầu hàng, "...... Lão thắng."

"Hừ." Uchiha Madara hừ nhẹ một tiếng, lần nữa rơi vào trong suy nghĩ chính mình.

...... Hai tháng trước thung lũng tận cùng, muốn nói gã cùng Hashirama ân ái, vậy xác định chắc chắn chính là lúc đó...... Hèn gì lần đó nằm mơ sao lại chân thật như vậy! Tình tiết sinh động, hình ảnh xinh đẹp, vui sướиɠ tràn trề......

...... Thì ra mình thật sự cùng Hashirama làʍ t̠ìиɦ......

......

...... Đậu má!

Uchiha Madara che mặt.

...... Lão tử trước kia mộng xuân bao nhiêu cũng chưa một lần làm thật, lần duy nhất hoàn toàn xem là mộng đến bây giờ nhớ lại thế nhưng lại là thật sự!!!!

...... Đậu má rượu say loạn tính gì đó thật mẹ nó chính là chân lý......

...... Hèn gì lúc trước ở thung lũng tận cùng, ánh mắt của Hashirama nhìn mình sao lại giận dữ nhiều như vậy, ra tay tàn nhẫn như vậy!!!

...... Không ngờ mình lại thật sự phụ bạc Hashirama......

...... Mẹ nó......

......

...... Từ từ, tên ngốc này trước đó còn nói cái gì?!

Uchiha Madara bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Uchiha Obito, âm trầm hỏi: "Ngươi nói Hashirama còn mang thai, hiện tại muốn kết hôn cùng một thằng nhóc là Uchiha Sasuke?"

"...... Đúng," Uchiha Obito nhanh chóng gật đầu, "Anh của nó là Uchiha Itachi chính miệng nói."

Mặt đất nháy mắt xuất hiện vô số vết rạn, chakra cực lớn đến khủng bố từ trên người Uchiha Madara phát ra, áp lực đến mức làm Uchiha Obito trong lúc nhất thời đều cảm giác không thể hô hấp. "Tên ngốc, giải ấn." Uchiha Madara lạnh lùng nói, biểu tình âm trầm khủng bố, "Sau đó nói cho ta, Uchiha Sasuke hiện tại ở đâu!"

"...... Cái kia, lão muốn......" Uchiha Obito lui về phía sau vài bước, có chút khẩn trương hỏi.

"Hừ," Uchiha Madara đi đến bên cạnh quan tài, lấy quạt tròn có biểu tượng ngọn lửa bỏ hoang rất lâu không người dùng cùng lưỡi hái, lộ ra một nụ cười tràn đầy tàn nhẫn đẹp đẽ mà lại phóng túng với Uchiha Obito, "Đương nhiên là đi cướp lại người yêu và con ta về!"

...... Thằng nhóc tên Uchiha Sasuke kia dám nhân lúc mình không ở mặt mà giựt bồ mình, gã phải lấy quạt đánh chết nó!!!!!