🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ Nơi kỳ quái.
...... Uchiha Sasuke nhìn cánh cửa lớn trước mắt bị giấu thật sâu ở phía sau dây tử đằng chằng chịt, đan xen rậm rạp. Tiếng vang "Răng rắc răng rắc" mở ra, lộ ra thông đạo uốn lượn xuống phía dưới.
Đi xuống nhìn xem.
Cái gọi là "Kẻ tài cao gan cũng lớn", Uchiha Sasuke chần chờ một lát, liền quyết định nghe theo lòng hiếu kỳ của mình, đi xuống nhìn xem.
Thông đạo có dạng hình xoắn ốc uốn lượn, dưới đáy, là một không gian rộng lớn.
Ấn chú phức tạp, chi chít được khắc dưới mặt đất, tạo thành một phong ấn trận thật lớn mà Uchiha Sasuke chưa bao giờ gặp qua. Mà chỗ trung tâm phong ấn trận là một khối thủy tinh chót vót cao hai mét thật lớn màu xanh lá, mà bên trong thủy tinh phong ấn một bóng người.
-- Mái tóc thật dài suôn, thẳng đen nhánh như gỗ đàn hương uốn lượn mà xõa xuống, giống như dòng sông uốn lượn trong rừng cây. Đôi tay thon dài của người đàn ông trong thủy tinh đặt ở trước ngực, cằm hơi nâng lên, khuôn mặt gầy gò tiều tụy, nhưng lại có thể nhìn ra được chút nét trẻ trung đẹp trai nhẹ nhàng, gần gũi nhã nhẵn vốn có. Gương mặt của y bình thản mà yên bình, đôi môi vẫn còn ý cười nhàn nhạt, vô cớ làm người cảm giác được ấm áp, giống như y không phải người chết, mà chỉ là đang rơi vào một giấc mơ đẹp dài đằng đẵng.
...... Đây là ai? Vì sao sẽ bị phong ấn ở thủy tinh?
Uchiha Sasuke nghi hoặc, lòng hiếu kì làm cậu đi đến phía trước. Cậu cảnh giác phong ấn trận không biết mục đích sử dụng dưới chân, lại phát hiện nó không hề ngăn cản hành động của mình. Cậu đi thẳng tới thủy tinh màu xanh lá phía trước, dừng bước, cẩn thận quan sát.
...... Bên trong thủy tinh, ngoại trừ người đàn ông đang ngủ say, cái gì đều không có...... Từ từ!
Uchiha Sasuke ngẩng đầu, đồng tử đen nhánh như hắc diệu thạch nháy mắt chuyển thành đỏ tươi yêu dị, 3 tomoe ở trong mắt chuyển động, giống như cá bơi lội.
...... Này không phải thủy tinh! Đây là – toàn bộ là chakra kết tinh!
...... Là ai?! Ai có chakra cực lớn đến khủng bố như vậy?!!
Vì kinh ngạc, Uchiha Sasuke không có chú ý tới, ở thời điểm cậu mở ra Sharingan, bùa phong ấn trải rộng trên mặt đất hiện lên một tia ánh sáng màu tím nhạt, giống như cơ quan nào đó bị kích khoạt.
"Răng rắc".
Một tiếng giòn tan đột nhiên vang lên, Uchiha Sasuke nháy mắt thần kinh căng cứng, bỗng nhiên lui về phía sau một bước, phát hiện trên chakra kết tinh màu xanh lá thật lớn trước mặt đột nhiên xuất hiện một vết nứt!
"Răng rắc", "Răng rắc", "Răng rắc".
Vết nứt càng ngày càng nhiều, càng ngày càng lan rộng, chưa đến một phút, vết nứt đã lan khắp chakra kết tinh màu xanh lá.
...... Trước điều này, Uchiha Sasuke đã cảnh giác mà lùi ra bên ngoài phong ấn trận, mở to đôi Sharingan yêu dị mà mỹ lệ, lạnh lùng mà nhìn chakra kết tinh đầy vết nứt.
"Răng rắc."
Cuối cùng một vết nứt xuất hiện, theo sau tiếng "Răng rắc" rốt cuộc ngừng lại, chakra kết tinh im lặng mà đứng sừng sững tại chỗ.
Mặt Uchiha Sasuke vẫn nghiêm túc, hoàn toàn không có thả lỏng cảnh giác.
...... Giống như là trả lời cảnh giác của cậu, sau khi im lặng trong chốc lát, chakra kết tinh màu xanh lá đầy vết nứt -- bỗng nhiên nổ tung!
"Phanh!"
Chakra kết tinh ầm ầm nổ tung, làm cho mái tóc đen thẳng thật dài của người đàn ông bị phong ấn không biết bao nhiêu năm ở trong đó tung bay trong không khí, đong đưa, giống như dây tử đằng uốn lượn lên xuống trong gió. Đôi tay đặt ở ngực bắt đầu rung động -- không, khuôn ngực vốn yên ắng bắt đầu nhấp nhô có quy luật! Gương mặt gầy ốm tiều tụy, lại vẫn mang theo nét đẹp trẻ trung sáng sủa, nhẹ nhàng, nhã nhẵn vốn có, lông mi mảnh dài run rẩy, một chút, chậm rãi cử động, lộ ra đôi mắt màu đen trong trẻo. Đôi đồng tử mông lung, giống như che một tầng lụa mỏng khép mở, nhìn về hướng Uchiha Sasuke xa xa, sau đó đôi môi tái nhợt cứng đờ khẽ nhúc nhích, tiếng gọi thoáng như thở dài mà chất chứa nỗi nhớ nhung trải qua thời gian đằng đẵng, ở trong không khí nhẹ nhàng phiêu tán.
"...... Madara......"
Y gọi cái tên này, quyến luyến, nhớ nhung, phiền muộn...... Vô vàn cảm xúc phức tạp đan xen, tất cả hòa lẫn trong một cái tên vô cùng đơn giản, vô cớ làm Uchiha Sasuke nghe ra tang thương trải qua năm tháng xa xưa.
Uchiha Sasuke lẳng lặng mà đứng tại chỗ, nhìn chăm chú người đàn ông không biết ở trong chakra kết tinh ngủ say bao nhiêu năm sau lại lần nữa thức tỉnh, biểu tình lạnh nhạt mà nghiêm túc...... nhưng mà......
-- Sâu trong nội tâm của cậu, lại đang ở chửi ầm: Mẹ nó! Chuyện quái gì vậy?!!
...... Chỉ là phát hiện một nơi có thể là di tích sau đó đi đến xem, tiếp đó ở dưới đáy thấy lại người đàn ông ngủ say trong chakra kết tinh màu xanh lá nằm giưa phong ấn trận khổng lồ thật lớn...... Cái gã tóc đen dài kia vì cái gì sẽ đột nhiên thức tỉnh chứ cmn! Đây là xác chết vùng dậy sao! Cậu còn chưa có chuẩn bị gì cả!...... Chỉ là nhìn một tí thôi (o_ _)......
...... Còn có, Madara là ai?!!
Mặc kệ trong lòng xoắt xúyt như thế nào, ít nhất ở mặt ngoài, Uchiha Sasuke vẫn cứ là một cậu nhóc đẹp trai phong độ, gương mặt tinh xảo nổi bật, xinh đẹp mà không mất đi nam tính trong trẻo nhưng lạnh lùng, mười phần cao quý lạnh nhạt.
Ở giữa những mảnh nhỏ chakra kết tinh màu xanh lá vì vụ nổ mà văng tứ tung, người đàn ông tóc đen thẳng dài đến chân rơi xuống, nhẹ nhàng mà xõa ở sau lưng, đổ xuống như thác nước. Tên này mặc một bộ kimono rộng trắng thuần như tuyết đầu mùa, tay áo rộng vì tư thế đặt ở ngực mà buông thỏng xuống, lộ ra một phần cánh tay gầy yếu trắng nõn, vạt áo thật dài vừa vặn đến cổ chân, lộ ra một đôi chân trần trắng tinh mảnh khảnh. Có lẽ là bởi vì vừa mới từ thức tỉnh từ trong ngủ say, trên nét mặt Y còn mang theo mờ mịt chưa tỉnh táo, thân thể còn hơi loạng choạng, dường như đứng không nổi mà té ngã, đôi tay đặt trước ngực cứng đờ mà rung động, rất chậm chạp, run rẩy mà trở về đến hai bên eo. Lại qua một hồi lâu, Y mới hoàn toàn tỉnh táo lại, hai mắt nhìn phía Uchiha Sasuke xa xa đột nhiên trợn to, gương mặt vốn bình tĩnh yên bình đột nhiên trở nên vô cùng kinh ngạc: "......Izu…, Izuna?!!"
-- đầu tiên là Madara, sau là Izuna, bọn họ đều là ai?!
Uchiha Sasuke lạnh mặt, nhìn người nào đó "Xác chết vùng dậy" đáng nghi, lạnh lùng nói: "Ta không biết ngươi đang nói ai, tên ta là Uchiha Sasuke."
"...... Uchiha ......" Trên mặt Y lộ ra vẻ nhớ lại, "...... dĩ nhiên là Uchiha, ngoại trừ Uchiha, cũng sẽ không có ai có Âm Lực tinh thuần......"
-- Âm Lực lại là cái quỷ gì?! Ngươi phải nói rõ ràng cho ta!!
"...... Đúng rồi," Tên đàn ông lung lay một chút, thân thể thích ứng một chút cân bằng, mới chậm rãi từ phong ấn trận đi ra, đi đến trước mặt Sasuke. Có hơi trên cao nhìn xuống mà nhìn cậu – tên này là thực gầy yếu, nhưng đến gần mới phát hiện vóc người Y rất cao, ít nhất 1 mét 8 trở lên...... Làm Sasuke hiện tại mới chỉ có 165cm hâm mộ ghen tị -- lộ ra một nụ cười hiền từ như "Người lớn đối đãi trẻ con", hỏi, "Ta có thể hỏi Konoha thế nào không?"
"...... trước đó," Uchiha Sasuke đưa tay nắm lấy Kusanagi no Tsurugi trên lưng, trong tròng mắt 3 tomoe đỏ thẫm xoay tròn không ngừng, biểu tình cảnh giác, "Nói cho ta ngươi là ai?"
"A ha ha," nam nhân giơ tay sờ đầu -- trải qua một đoạn thời gian thích ứng, động tác của Y đã tương đối linh hoạt rất nhiều -- lộ ra một nụ cười trong sáng (ngu ngốc), tùy tiện làm cậu cảm giác xa lạ nhưng lại đặc biệt quen thuộc, lộ ra một hàm răng trắng tinh chỉnh tề, "Tuổi lớn quên cũng nhanh thật, ta đã quên hẳn là phải tự giới thiệu trước......, lần đầu gặp mặt......"
"Ta là Senju Hashirama, có lẽ cậu càng quen gọi ta là – Hokage Đệ Nhất."
--Excuse me?!!!!
Uchiha Sasuke cảm thấy chính mình nhất định là ảo giác, bằng không chính là lỗ tai có vấn đề.
"...... Tuy rằng thực táo bạo, nhưng mà......" trong ánh mắt dại ra của cậu, Senju Hashirama lộ ra một nụ cười hơi có chút ngượng ngùng, "...... Có thể xin cậu giúp ta sinh con không?"
--Ex, cu, se, me?!!!!!!!
Giờ khắc này, nội tâm Uchiha Sasuke là mê mang.
......