Nghe nói, ngày Nạp Lan sinh ra, có tử khí đông lai, hào quang đầy trời. Vô số thương ưng xoay quanh trên phòng, phát ra tiếng gào thét cao ngất và bén nhọn.
*Tử khí đông lai (紫气东来): Thành ngữ, có nghĩa là tia khí tức "sắc tím" từ phương Đông đến. Đây là loại khí tốt lành, mang lại bình an và may mắn.
Đợi đến khi Nạp Lan phát ra tiếng khóc đầu tiên, vạn ưng đều rơi xuống đất, quỳ gối run rẩy. Có một vị Lạt Ma đi ngang qua, không bước vào phòng nhìn kỹ, liền khẳng định nữ nhi này quý không thể nói, có tướng mẫu nghi thiên hạ.
Cha nghe được lời này, hướng về phía Nam xa xa lạy ba lạy, lập ra sách lược kĩ càng dạy nữ nhi. Người đã sớm vì Nạp Lan mời các ma ma từ Hán đình đến dạy nàng ta nghi thức Hán đình. Lại bỏ ra số tiền lớn thuê danh sư, dạy nàng ta học thức và thi từ ca phú của Hán đình. Hơn nữa, còn bí mật tìm những cung nhân lớn tuổi của Hán đình đến, tỉ mỉ truyền thụ cho nàng ta đạo sinh tồn trong cung.
Bởi vậy, tuy rằng nàng ta là nữ nhi thảo nguyên bản địa, nhưng phong thái cử chỉ lại khéo léo như những khuê tú phương Nam.
Đến năm mười sáu tuổi, Hán đình rốt cuộc cũng phái người đến, phong nàng ta làm Quả Lan quận chúa, sắc phong làm quý phi của thiên tử Hán đình. Sao cha có thể không thích, lập tức thu dọn đồ cưới giao cho sứ giả nghênh thân, lại phái năm trăm tinh binh theo hộ vệ.
Đêm trước ngày khởi hành, ta đã đến nhà nàng ta lần đầu tiên. Nàng ta mặc phượng quan hà lộ của người Hán ngồi ngay ngắn trên giường cao, thấy ta tiến vào cũng chỉ hơi nhấc mí mắt.
Tuổi còn nhỏ đã học được sự bất động thanh sắc của nữ tử ©υиɠ đình, ta không để ý, cầm ngân châm bạc chọc bấc đèn. Ánh nến sáng rực, chiếu sáng làn da trắng nõn như sứ của nàng ta. Ta âm thầm ghen tị, Nạp Lan được nuông chiều mà lớn lên, đẹp hơn rất nhiều so với ta phơi nắng phơi gió, buông thả ngoài trời đất.
Nàng ta đương nhiên chú ý tới đ.ánh giá của ta, càng tự tin nhếch khóe miệng. Nụ cười kia cũng vừa vặn, lộ ra khí chất kiêu ngạo của quý nhân trong cung từ trên khóe mắt. Nàng ta tất nhiên sẽ không tin, ta chợt nhớ đến tình tỷ muội lơ là nhiều năm, cố ý chọn lúc này nói lời từ biệt thâm tình với nàng ta.
Ta hừ lạnh, lấy ra một phong thư từ trong ngực ném xuống chân nàng ta. Phong thư mỏng manh theo làn gió lưu luyến đáp lên góc váy đỏ rực của nàng ta, đáy mắt nàng ta cuối cùng cũng nổi lên một tia gợn sóng. Gợn sóng dần dần nổi lên, rồi sau đó lại nhanh chóng dịu xuống thành một đầm vực sâu.