Chương 6

“Tiểu thư mau nhìn xem, món đồ chơi kia thật tinh xảo."

Thẩm Nhược Du nghe tiếng Tiểu Xuân thì nhìn theo quán nhỏ bán tượng đất phía bên kia:

"Ngươi thích thì cứ mua, Thẩm gia không thiếu tiền."

Chỉ là một món đồ chơi không tốn nhiều tiền, Tiểu Xuân chăm sóc nàng từ nhỏ, nàng không keo kiệt đến mức một cái tượng đất nhỏ cũng không mua cho tiểu nha đầu này.

"Tiểu Xuân, ta có chút mệt mỏi. Đệ đệ ta có lẽ đã từ thư viện trở về, chúng ta về sớm thôi." Trước khi ra cửa nàng đã phải mệt mỏi trang điểm rất lâu, cuối cùng còn phải đi dạo kinh thành không biết mấy lần, trong chốc lát Thẩm Nhược Du đã cảm thấy vô vị tẻ nhạt.

Nàng đang tính toán theo đường cũ trở về thì bỗng nhiên một đôi tay ngọc trắng noãn vỗ vỗ bả vai Thẩm Nhược Du.

Giọng nói quen thuộc vang lên phía sau nàng: "A Du tỷ tỷ." So với sự kinh ngạc mừng vui của người nọ, Thẩm Nhược Du lại rất bình tĩnh, nàng khẽ gật đầu:

"Kỳ Lung muội muội, thật khéo gặp, ở chỗ này mà cũng có thể gặp được muội."

Đó là giọng của thiếu nữ điềm đạm xinh đẹp, nàng ấy cùng tuổi với Thẩm Tinh Hoài, hai người cũng quen biết, lúc Kỳ Lung gặp Thẩm Nhược Du cũng tự nhiên gọi một tiếng tỷ tỷ.

Có thể gặp Thẩm Nhược Du ở chỗ này, Kỳ Lung cực kì cao hứng, rất tự nhiên ôm lấy cánh tay Thẩm Nhược Du:

"Muội cũng muốn tới chơi với tỷ tỷ, hôm nay tình cờ gặp chỗ này, tỷ không biết người đi theo muội phiền phức biết bao nhiêu đâu…"

Nói đến nửa câu sau Kỳ Lung nhỏ giọng, cũng không biết gần đây gặp xui xẻo gì, mỗi lần Kỳ Lung ra cửa ca ca của nàng ấy đều đi theo phía sau. Đi theo thì đi theo, còn quản đông quản tây, rõ ràng tuổi hắn không lớn nhưng cứ như ông cụ non.

Thẩm Nhược Du nhịn không nổi cười nhạo nói: "Phải không? Kẻ hay đi chung với cữu cữu thì chẳng phải người tốt, Kỳ Lung muội muội chẳng lẽ chưa từng nghe đến gần mực thì đen gần đèn thì sáng hay sao?" Dung Yếm không phải người tốt, hắn là một tên đoạn tụ, vì lợi ích của gia tộc hắn vẫn luôn lừa bịp nàng. Trong mắt Thẩm Nhược Du, Dung Yếm và cháu trai của hắn chỉ xấu xa hơn chứ chẳng có gì tốt đẹp.

Thật ra gặp Kỳ Lung ở đây cũng không phải trùng hợp, trọng sinh nhiều như vậy Thẩm Nhược Du nhớ kỹ có thể gặp nàng ấy tại nơi này. Thẩm Nhược Du không lòng vòng, chủ yếu nàng thực sự thích đứa nhỏ hoạt bát Kỳ Lung này, cho nên muốn trò chuyện với nàng ấy nhiều hơn.

Nhưng nàng quên mất, mỗi lần Kỳ Lung xuất hiện tại đây thì phía sau nàng ấy luôn luôn có người đi theo chính là ca ca sắc mặt lúc nào cũng âm trầm của Kỳ Lung. Kỳ Tử Dật là nam nhân tuấn tú trắng trẻo, nhưng Thẩm Nhược Du vẫn cảm thấy cực kì chán ghét hắn ta.