Đối mặt với Alex, Triệu Ngọc Châu cũng sợ hãi, cô ta biết thủ đoạn của Alex không hề thua kém Kha Hãn Qua và những người khác.
Triệu Ngọc Châu buông lỏng tay ra sửa sang lại một chút cảm xúc trên mặt, cúi đầu đi ra ngoài, đóng cửa lại.
Lục Tự Di chớp đôi mắt lãnh đạm nhìn Alex.
Alex đến Trung Đạo Đài lấy một cốc nước ấm, đi đến trước giường của Lục Tự Di, đưa thuốc cho cô uống.
Lục Tự Di không thèm bận tâm, cầm thuốc nuốt xuống, đang định uống nước thì người đàn ông đã một tay nâng vai cô lên, tay kia cưỡng ép cho cô uống nước.
Cô a một tiếng, thiếu chút nữa bị sặc.
Người đàn ông này hiển nhiên chưa từng làm loại chuyện này, hắn không cách nào khống chế tốt, nước đưa vào quá nhanh, Lục Tự Di nuốt không nổi, tất cả đều trượt xuống khóe miệng và cổ vào ngực cô. Trong chốc lát, áo ngủ tơ tằm mỏng manh bị ướt một mảng lớn, cảnh xuân trước ngực như ẩn như hiện, Lục Tự Di không để ý đến ánh mắt của người đàn ông này càng ngày càng sâu.
Cô giơ hai bàn tay nhỏ bé ra đẩy cánh tay hắn, sau đó là một trận sặc nước không ngừng.
Alex đưa tay vuốt ve lưng giúp cô thuận khí, nhưng dần dần thay đổi, trở thành vuốt ve.
Lục Tự Di cảm giác được một cơn ớn lạnh từ lưng truyền đến toàn thân, khiến toàn thân cô nổi da gà.
Cô đẩy tay người đàn ông ra, muốn nằm xuống, cô nói: "Tôi mệt rồi, muốn ngủ."
Hàm ý muốn đuổi người.
Alex vòng tay qua vai cô, ôm cả người cô vào lòng, hít một hơi thật sâu khiến Lục Tự Di dựng tóc gáy, cơ thể cứng đờ.
Anh hỏi: "Vậy lời đề nghị ngày hôm qua thì sao? Tôi cho em quyền lựa chọn lại."
"Tôi không muốn." Lục Tự Di vẫn kiên trì.
"Không sợ tôi lại nhốt em dưới tầng hầm à?"
"Muốn nhốt thì nhốt đi."Cô thờ ơ.
Anh đột nhiên bắt đầu cởi cúc áo ngủ của cô, cô vùng vẫy, cơ thể và khuôn mặt chống cự lại hắn, cô nói: "Anh đã nói là anh không bao giờ ép buộc phụ nữ."
"Đúng rồi, vì không có người phụ nữ nào bắt tôi phải làm như vậy cả nên tôi sẽ để em lựa chọn lại."
"Tôi chọn rồi, tôi nói tôi không muốn."
"Vậy thì tôi sẽ khiến em tình nguyện mới thôi. Có cái gì mà tôi chưa thấy qua trên người em đâu? Tối qua tôi đã thay quần áo cho em, giường em đang ngủ cũng là của tôi, em cũng là người của tôi."
"Không biết xấu hổ mà, anh dừng tay lại..."
"Ngoan nào, quần áo của em ướt đẫm mồ hôi rồi, để tôi đưa em đi tắm."
Nói đến đây, hắn đã cởi bỏ quần áo của cô, hai tay bế cơ thể nhỏ bé vào phòng tắm mà chỉ mất vài bước.
Trong phòng tắm có một bồn tắm hình tròn lớn, đủ cho cả bốn người, Alex ném Lục Tự Di xuống bồn nước đầy cánh hoa hồng, nhanh chóng cởϊ qυầи áo định bước xuống nước.