Quả thật ngày trước ngay khi lần đầu tiên gặp mặt Uông Hữu Đình trong ngày đại hôn của Triệu Hàm Ninh, Triệu Hàm Ngọc đã đem lòng say mê y, theo nàng ta đánh giá chắc y chính là nam nhân đỉnh đạc thứ nhì thì không ai dám nhận mình thứ nhất, người vừa cương nghị, tuấn tú lại còn tài giỏi như vậy. cũng chính điều đó nàng ta càng căm ghét Triệu Hàm Ninh hơn, nếu không phải vì nàng có thể nàng ta chính là người sẽ phối hôn với Uông Hữu Đình.
Cùng lúc đó
"Vương phi người có thấy thái độ của Tam tiểu thư có chút kỳ lạ!" – A Hồng thấp giọng nói, dù sao hiện tại nơi này đều đầy rẫy tay vách sẽ bẩm báo lại mọi hành tung đối đáp của các nàng cho Lâm thị, nên phải cực kỳ kín đáo.
"Rõ ràng đến ngươi còn nhận ra sao ta không thấy!" – Triệu Hàm Ninh cười nhạt nói, hôm nay đi xe ngựa mất 1 canh giờ (2 tiếng) nàng thật sự có chút mệt mỏi.
"Vương phi không lo lắng hay sao?" – A Hồng thấy thái độ dửng dưng của chủ nhân mình có chút ngoài ý.
"Không!" – Triệu Hàm Ninh lắc nhẹ đầu, quả thật nàng không hiểu vì sao nàng phải lo lắng cơ chứ, nếu Triệu Hàm Ngọc vào Nam Dương Vương phủ đôi khi còn có kịch vui xem, Trầm trắc phi chắc chắn sẽ mệt mỏi đối phó với nàng ta, mọi chuyện nào có ảnh hưởng gì đến nàng. Chưa kể có thể nàng sẽ rời khỏi Vương phủ trong thời gian tới, nên nghĩ cho cùng nàng hoàn toàn không có lý do để lo lắng.
"Vương phi, người không nên chủ quan, nô tỳ sợ..." – A Hồng thấp giọng muốn nhắc nhở chủ nhân của mình.
"A Hồng ta mệt quá, sẽ ngủ một lát đến giờ ăn thì gọi ta dậy nhé!" – Triệu Hàm Ninh cắt ngang lời nàng ta, sau đó nhanh chân nằm xuống giường.
"Vâng thưa vương phi!" – Dù bất mãn vô cùng nhưng a Hồng đành lui ra bên ngoài đứng canh.
...
Buổi tối dùng bữa cũng diễn ra không có chuyện gì ồn ào, Uông Hữu Đình theo thói quen ăn cũng không nhiều còn Triệu Hàm Ninh do mệt nên ăn cũng ít sau đó liền cáo lui trước về phòng.
"Ngày mai đại công tử mới về, Vương phi sắp được gặp mặt ca ca ruột của mình rồi! Người có vui không?" – A Hồng đưa nước rửa mặt cho triệu Hàm Ninh, giúp nàng ta tháo tóc ra chuẩn bị đi nghỉ nhẹ nhàng nói.
"Vui chứ! Hai năm rồi ta không được gặp ca ca! Không biết huynh ấy bây giờ như thế nào?" – Triệu Hàm Ninh cười nói, đối đáp chỉ là cho hợp với hoàn cảnh, trong trí nhớ của Triệu Hàm Ninh, nàng có 1 ca ca ruột thịt cùng mẹ cùng cha là Triệu Hàm Nghiêm sau khi trưởng thành đã bắt đầu tồng quân, hiện tại đang làm chức vụ phó tướng canh giữ ở phía Nam! Tình cảm huynh muội vô cùng tốt, sau khi mẫu thân qua đời nhờ ca ca bảo vệ nàng cho nên mới bình an vô sự sống đến khi gả cho Uông hữu Đình. Cho nên theo lý nàng phải vô cùng vui mừng.
"Đại thiếu gia thương nhất là người! Chắc chắn ngài ấy sẽ vô cùng ngạc nhiên khi thấy tiểu thư thay đổi như hôm nay!" – A Hồng cười nói, từ nhỏ nàng đã ngưỡng mộ đại thiếu gia nhưng biết giữa y và nàng có rào cản rất lớn không thể vượt qua cho nên đã tự chôn đi tư tưởng đó của mình vào lòng.
- Cửa phòng mở ra, cả hai người trong phòng bị giật mình nhìn ra.
"Tham kiến vương gia!" – Cả hai mất vài giây định thần lại liền hành lễ.
"Chuẩn bị nước cho ta tắm!" – Uông Hữu Đình nhàn nhạt nói.
"Vâng Vương gia!" – A Hồng nhanh chóng mang thau nước ra bên ngoài để lại bên trong phòng chỉ còn lại hai người đưa mắt nhìn nhau.
"Ngày mai Triệu Hàm Nghiêm trở về!" – Uông Hữu Đình lên tiếng trước.
"Vâng thϊếp biết ạ!"
"Nếu như nàng muốn sau giỗ có thể ở lại thêm ít hôm rồi về sau cũng được!" – Uông Hữu Đình lại nói.
"Đa tạ Vương gia! Để Thϊếp xem sao đã!" – Triệu Hàm Ninh vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt trên môi đáp. Sau đó là bầu không khí yên ắng bao trùm hai người Triệu Hàm Ninh có chút nghi hoặc sao y không đi ra ngoài lại nhàn nhạt ngồi xuống trường kỷ uống trà.
"Bẩm Vương gia nước đã chuẩn bị xong!!" – A Hồng nhanh bước vào bẩm báo.
Uông Hữu Đình nghe vậy vội đứng lên đi ra ngoài. Triệu Hàm Ninh ngồi xuống trường kỷ cầm sách lên đọc, nàng đang nghiên cứu về cách làm than, thời này mọi người đều dùng củi nếu làm ra than bán chắc chắn sẽ hốt bạc. Nàng đã cho người chuẩn bị lò làm than nay chỉ cần nghỉ xem mua gỗ nào là đạt được than tốt nhất mà thôi.
- Cửa phòng lại mở ra Triệu Hàm Ninh không xoay người lại nhìn.
"A Hồng ngươi có biết ở đâu có nhiều gỗ đước nhất không? Ta muốn mua thật nhiều gỗ đước!" – Triệu Hàm Ninh không xoay người nhìn vẫn ngồi trên trường kỷ nhìn bên ngoài cửa sổ nói.
"A Hồng sao ta hỏi mà không đáp, chắc ngươi cũng không biết hả?"
"Nàng muốn mua gỗ đước thật nhiều để làm gì?" – Uông Hữu Đình chậm rãi lên tiếng khiến Triệu Hàm Ninh như muốn nhảy ra khỏi nơi đang ngồi.
"Vương gia!" – Triệu Hàm Ninh bị bất ngờ lên tiếng.
"Nàng muốn mua thật nhiều gỗ làm gì?" – Uông Hữu Đình nhíu chặt mày nhìn nàng.