Chương 13: Chuẩn bị cho Trại Hè 2012

Giữa tháng 7 là ngày tổ chức hội trại Du Khảo Hè ở Đoàn Xã của tôi. Có tất cả 9 nhóm. Trước ngày này khoảng 10 ngày chúng tôi phải tập trung chuẩn bị. Trại diễn ra ở một khu di tích này sâu trong huyện xã, cách Xã khoảng 8- 10km. Buổi trại diễn ra hai ngày một đêm. Được tổ chức khá hay về nội dung nếu so sánh với cắm trại xuân lớp 12, thì chúng tôi nhỉnh hơn một bậc. Vì đa số các anh chị lớn là ban tổ chức cũng đi từ các trại xuân của các trường cấp ba hội tụ về, họ có kinh nghiệm và tổ chức chương trình rất tốt. Một số anh chị còn nằm trong Thành Đoàn TPHCM và diễn viên múa.

Tôi được giao nhiệm vụ nắm phần giải mật thư là phần chủ chốt quyết định sự thắng thua trong các trò chơi tập thể và đi qua trạm thi đua.

Còn phần văn nghệ , thi tài năng thì hầu hết giao cho khoá lớp 9 lên 10 đảm nhiệm, để tính công bằng ngang nhau.

Thời gian này là khoảng thời gian vui nhất, đoàn kết nhất của toàn Đoàn Xã. Từ việc chia nhau đi tìm nhà người dân trong huyện chặt những cây tre nứa làm cổng trại, làm đuốc, đi mua các dụng cụ cần thiết, chọn lựa người thi Nữ Sinh Duyên Dáng, Nam Vương, Thi Tài Năng, Thi Miss ( phần này là vui và hấp dẫn nhất, vì hoàn toàn là con trai giả gái và làm những trò điên khùng, nhố nhăng nhất có thể ), thi Trò chơi lớn vượt trạm ( phần này là có ý nghĩa nhất, đoàn kết, chơi cũng dơ nhất, rất kinh khủng dành cho cả nam và nữ, có người còn mếu máo vì dơ quá ), Thể Dục Đồng Diễn ( đây là phần thi phải nói là…ấn tượng nhất trong toàn trại )…..rất nhiều hoạt động hay và ý nghĩa.

Em có nói với tôi là được tổ chọn đi thi Nữ Sinh Duyên Dáng, một là trang phục truyền thống và một phần là trang phục dạo phố. Vậy nên tôi đã dành cho em một bất ngờ.

Hôm đó tôi chạy lên mẹ, hỏi mẹ xem có cái váy nào không, cho tôi xin cho em mặc đi thi. Mẹ cũng mỉm cười trước cậu con trai đang đang giai đoạn biết thương, biết lo cho người mình yêu. Mẹ cho tôi một cái váy trắng, cái váy hợp với em, trắng tinh khôi, tựa như em, một cô gái tuổi 18 với biết bao nhiêu điều đẹp và đáng yêu.

Tôi đem qua nhà em, tặng cho em.

Tôi hạnh phúc nói : Mẹ K cho T, mặc đi thi cho xinh nha.

Em nhận lấy chỉ mỉm cười mà không nói nên lời gì. Tôi và em tiếp tục trò chuyện về những ngày chuẩn bị cho hội trại, em kể nhiều về tổ em lắm…

Tôi mới lém lĩnh nói : K là tổ phó của đối thủ đấy, không sợ à

Em : hứ, ai chẳng biết tổ mấy người giỏi, có người giải mật thư vù vù toàn đi trước mấy người ta…mà chưa biết năm nay ai thắng đâu nha..chờ coi hen.

Tôi: Hì ok.

Tôi chào tạm biệt Nội và em rồi ra về. Trong lòng vui mừng lắm, tưởng tượng nên cảnh em sẽ mặc chiếc váy mà mẹ tôi tặng, em sẽ đẹp và xinh nhất, bạn bè sẽ biết rằng người yêu của tôi là xinh nhất buổi trại này. Tự hào, hãnh diện và cảm xúc của tôi lúc này.

Những ngày sau khi tôi đi sinh hoạt Đoàn, lúc chưa tập trung vòng tròn lớn để sinh hoạt thì đi ngang qua tổ em..cũng phải nhìn em một cái rồi mới vào tổ mình được chứ.

Bin thằng nhóc ranh ma hét lên : Trời ơi, có người được mẹ người yêu tặng váy cho đi thi luôn kìa, lãng mãn ghê ta ơi.

Tôi quay lại cười nhìn em, mặt em đỏ hồng, chạy tới bịt miệng nhóc Bin lại, bạn bè em ai nấy cũng đều ghẹo em. Tôi vì điều đó lắm, rằng em không hề giấu đi sự tồn tại cái váy đó, em chấp nhận mặc nó bất chấp sự phản đối của tổ em, vì về sau tôi có nghe bạn tôi trong tổ em nói lại rằng chiếc váy đó không đẹp hơn cái váy mà mọi người trong tổ chuẩn bị cho em, nhưng em vẫn bằng lòng mặc nó, em tôn trọng tấm lòng của mẹ và tôi. Cố thể em sẽ không đẹp nhất trong cuộc thi, không được như kỳ vọng của mọi người , nhưng em bằng lòng để là đẹp nhất trong lòng tôi. Yêu em lắm, heo nái ngốc à.

Ngày Du Khảo cũng đến, buổi sáng chúng tôi phải tập trung ở Xã khởi hành lúc 6h, tôi dậy thật sớm. Vì tôi còn phải phụ chở rất nhiều đồ ..bằng xe đạp, nên không thể bỏ mà chạy sang đi chung với em được. Tôi phải có mặt sớm để lo cho khoá lớp 9.

Tôi nhắn tin cho em hỏi có đi chung bạn không? Em bảo tôi đừng lo, có Trâm nó qua đi chung nè, tôi cũng yên tâm . Công tác chuẩn bị là cột cờ, Đoàn có chuẩn bị mượn một xe tải nhỏ của bên Dân Quân để chở loa, dàn đèn,v.v..chiếc xe này sẽ làm nhiệm vụ dẫn đường đi trước. Mỗi tổ sẽ được phép có 2 chiếc xe máy mục đích là chở đồ thời trang của cả tổ…còn lại tất cả mọi người, phải đi bằng xe đạp hết. Vâng, không nhầm đâu, tất cả đều đi bằng xe đạp, mặc áo Đoàn, cột cờ Đảng và cờ Nước băng một cây tre nhỏ vào yên sau . Chúng tôi đi khởi hành từ từ , mỗi tổ chia làm 2 hàng cứ thế nối dài cho đến hết. Đoàn chúng tôi rực đỏ màu cờ đỏ và áo Đoàn xanh, thu hút mọi ánh nhìn của người dân. Đạp xe gần 10km giữa cái nắng 8h 9h thật sự là rất vui. Ai nấy cũng tươi cười. Đi qua mấy khúc ngã tư, phải có mấy anh dân quân chặn cả đèn đỏ cho chúng tôi qua hết, không để xót một chiếc xe đạp nào lại cả. Nhiều lần tôi còn nghe người dân đang chạy xe chờ đoàn đi qua : Trời sao mà nhiều vậy nè, biết khi nào mới qua được. Bọn chúng tôi ai cũng mỉm cười vì câu nói ấy.