Chương 24

Chương 24: Một trò chơi thú vị

Đêm này, có người lăn lộn khó ngủ, có người ngủ cực kỳ yên ổn, Cấm Bạch đương nhiên ngủ cực kỳ yên ổn rồi, hơn nữa cô ăn uống xong thấy vô cùng sảng khoái, tinh thần sung túc, buổi sáng lúc đồng hồ báo thức vừa vang, cô liền thức dậy.

Hôm nay là ngày đến trường, cô cực kỳ chờ mong cuộc sống tại trường, đại khái sẽ rất thú vị ~ hi vọng mọi thứ sẽ không khiến cô thất vọng.

Cấm Bạch đứng trước tủ quần áo, chọn quần áo hôm nay muốn mặc, nguyên chủ của thân thể này có tính cách hướng nội, rụt rè, bởi vậy, hầu hết quần áo trong tủ đều có màu tối, đơn điệu, nhìn vô cùng u ám. Trong tủ quần áo đa số đều là màu xám đơn điệu, hiển đến vô cùng âm trầm, nhưng trong góc tủ giấu mấy bộ quần áo màu sắc tươi tắn, nhìn như mới tinh, như chưa từng mặc qua.

Cấm Bạch chọn một chiếc váy xanh nhạt, sau đó vén phần tóc mái nặng nề trên trán lên, xua đi vẻ u ám, chiếc kẹp màu hồng mang đến cho người ta cảm giác vui tươi dễ thương, mái tóc đen dài đến tận thắt lưng, nhìn thiếu nữ mang khí chất thuần khiết trong gương, Cấm Bạch khẽ mỉm cười.

Miệng nhỏ ngâm nga một điệu hát không tên, Cấm Bạch sắp xếp lại sách vở, xỏ giày đi ra cửa.

"Chào buổi sáng ~ anh trai..." Cô không kịp phòng bị, nhìn thấy một bóng người đứng ở cửa, sắc mặt Cẩm Bạch không thay đổi, cô tự nhiên giơ tay lên mỉm cười chào đón khách.

"Xuống lầu ăn cơm đi, hôm nay đến trường." Giọng điệu Nhan Thế Lương có vẻ lạnh nhạt, vẫn chưa thích ứng khi thấy một Nhan Bạch như vậy, anh ta không quá chú ý đến cô em gái này, nhưng ấn tượng bình thường vẫn là âm trầm, hướng nội, hiện giờ biến thành dáng vẻ đáng yêu ngốc nghếch, anh ta cứ có cảm giác như đã thay đổi thành một người khác.

Không khỏi chú ý nhiều hơn chút.

"Vâng, anh ~" Cấm Bạch hoàn toàn không quan tâm đến thái độ của Nhan Thế Lương, ngoan ngoãn đi theo Nhan Thế Lương, dọc đường đi hai người không nói gì, mãi đến lúc sắp xuống lầu, Cấm Bạch bỗng nhiên cẩn thận mở miệng.

"Anh, hôm nay lúc đưa chị đi học có thể tiện đường đưa em đi cùng không?"

Nhan Thế Lương thoáng dừng bước nhìn về phía em gái mình, nhìn khuôn mặt chỉ cỡ lòng bàn tay tràn ngập chờ mong, lại sợ bị mình lạnh lùng từ chối, cho nên vô cùng dè dặt cẩn thận, trong lòng không khỏi mềm nhũn.

"Anh cũng là anh em, anh đương nhiên sẽ đưa em đi học."

Nghe Nhan Thế Lương nói những lời này, hai mắt Cấm Bạch sáng lên, vui vẻ cong khóe miệng.

"Vâng! Anh!"

Giọng nói mềm mại, mang theo thỏa mãn, khiến cho người ta trầm luân.

Nhan Thế Lương lắc đầu, thật là một cô nhóc dễ thỏa mãn, đại khái anh ta thật sự đã coi nhẹ cô em gái này rồi, có lẽ sau này anh sẽ cố gắng quan tâm đến cô nhiều hơn?

Cấm Bạch cười ngọt ngào, nhưng đáy mắt lại chỉ có sự lạnh lẽo, khóe miệng nhếch lên, trò chơi của cô đã bắt đầu, mỗi một người đều là nhân vật không thể thiếu trong trò chơi của cô, mà cô hiện tại chỉ nghĩ khiến trò chơi này càng thêm thú vị, chơi vậy mới có ý nghĩa chứ ~

Đợi đến lúc cô hết hứng thú rồi, vậy thì sẽ kết thúc trò chơi này ~

Nhìn Nhan Thế Lương đứng ở bên cạnh mình, Cấm Bạch không biết anh ta đang nghĩ gì, đôi mắt mang theo cảm xúc khiến người xem không hiểu.

114 lại cảm thấy lạnh cả người, nó không khỏi nghĩ tới những lời ký chủ đã từng nói qua, trên thế giới này, thứ chơi vui nhất chính là lòng người.

Cho nên, rốt cuộc ký chủ muốn làm gì...

Hai người đi xuống tầng.

"Nhan Bạch, rốt cuộc mày đang lề mề cái gì? Hôm nay là ngày đầu tiên đến trường, mày muốn đến muộn sao? Lại còn lề mề để anh mày lên gọi mãi mới xuống lầu." Cha Nhan ngồi ở trước bàn ăn, nhìn bóng dáng Nhan Bạch xuất hiện thì mở miệng trách mắng.